Ngự Thuỷ Trầm Lưu - Chương 28

Cập nhật lúc: 2025-05-22 14:02:49
Lượt xem: 830

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

20.

Giang Chẩn là đồ trẻ con ?

 

Ta càng cấm, càng cố chấp, cứ nhằm bên hông mà cù liên tục. 

Lúc thì trái, lúc thì , dăm ba lượt ngơi tay. 

 

Ta thì dám tiếng, cố gồng nhịn đến mức suýt tắt thở tại chỗ.

 

Hắn thấy nghẹn đến đỏ cả mặt, lúc mới chịu chậm rãi ôm trở lòng, mãn nguyện hỏi:

“Ấm ?”

 

Nghe hỏi , mới sực nhớ. 

Chắc nãy vật lộn quá dữ, đến lúc lấy bình tĩnh thì mới phát hiện ấm lên, tay chân cũng còn lạnh nữa.

 

Ta rúc lòng , dụi dụi như con mèo nhỏ, khẽ

Giang Chẩn thấy nũng thì chỉ đành lắc đầu, bất đắc dĩ:

 

“Vừa còn suýt mất mạng, bây giờ thì hả hê lắm nhỉ, cái đuôi sắp ngúng nguẩy bay lên trời đến nơi.”

 

Ta ngẩng đầu khỏi n.g.ự.c , mắt long lanh , lí nhí :

 

“Ta đuôi…”

 

Khóe miệng Giang Chẩn giật giật một cái, hít sâu một , siết chặt hơn lòng. 

Không hiểu , nhiệt độ bỗng dưng tăng cao đến bất thường. 

Ta bắt đầu lúng túng, ôm cứng ngắc chẳng nhúc nhích , chỉ còn cách ngửa cổ :

 

“Giang Chẩn, khỏe

Người nóng lắm, lên cơn sốt ?”

 

Giang Chẩn khẽ , thấp giọng :

“Ừ, đúng là… khỏe thật.”

 

Ta hoảng hốt hẳn lên, lo lắng hỏi dồn: 

“Không khỏe ở

Hay để hai mặc y phục đỡ nghỉ nhé?”

 

Giang Chẩn vẫn buông tay, chỉ tiếp tục ôm thật chặt, lạnh lùng hừ một tiếng. 

Mãi lâu , mới đột ngột buông một câu:

 

“Đuôi của trẫm… đang khỏe.”

 

...Đuôi? Đuôi á?!

 

Cái gì cơ?! 

Hóa chui qua “lỗ chó” thật sự sẽ mọc đuôi ?! 

Ta còn tưởng là phụ bịa để dọa cơ!

 

Ta trong lòng Giang Chẩn kêu loạn cả lên, nhưng cứ chịu buông tay. 

📜 Bản dịch nhà Hồ Vân, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Hồ Vân Truyện" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

Trái còn bày vẻ tự đắc, chẳng chẳng rằng, chỉ thỉnh thoảng lạnh một tiếng, càng lúc càng khiến bực .

 

Qua một lúc lâu, cuối cùng Giang Chẩn cũng thở dài một , chịu buông

Mặt đè đến đỏ bừng, , khẽ lắc đầu, đưa tay nhéo nhéo má , như lẩm bẩm :

 

“Không cần vội, cũng chọn đúng chỗ. 

Trẫm… quân tử.”

 

Nói xong, sầm mặt , trừng mắt lườm một cái, bảo mau mặc đồ

Ta vội vàng lục trong rương lấy xiêm y , lúc còn quên mang thêm cho một chiếc áo khoác.

 

Bốn nha đều ở đây, đành lấy đồ của cho mặc, hu hu hu… đống là hồi môn của đó!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ngu-thuy-tram-luu/chuong-28.html.]

Giang Chẩn liếc chiếc áo tay , hỏi rằng: nếu là tín vật định tình, thể chọn cái nào nhẹ nhàng hơn

Ta cái là để che lúc thoát khỏi đây, xong, tỏ vẻ chán ghét ném trả cho ngay.

 

Hắn bảo hôm nay mấy tên ám vệ thủ phi phàm cùng , thể trèo tường ngoài, khỏi cần chui “lỗ chó” nữa.

 

Vậy chẳng cũng gián tiếp cho thấy, Giang Chẩn một trèo nổi tường viện

Có khi còn nhờ ám vệ “bàn đạp sống” mới trèo chứ? Ha ha ha!

 

Trời cũng tối, hôm nay trong phủ bộ đều dồn trọng tâm canh giữ bên phía Tô Uyển Mị, chắc ai để ý đến nơi vắng vẻ như Phật đường của

nghĩ đến việc Giang Liêm sắp trở về, Giang Chẩn thể lưu Vương phủ quá lâu.

 

Rất nhanh, đồ chỉnh tề, ngay mặt , nghiêm túc hỏi:

“Vẫn tiếp tục ở Vương phủ ?”

 

Ta quanh gian phòng đổ nát , khẽ khổ một tiếng. 

Hôm nay suýt mất mạng ở đây, nếu còn rời e là cả đời cũng thoát khỏi nơi nữa.

 

“Không ở nữa , Giang Chẩn… đưa nhé.”

 

“Xác định ? Không báo thù nữa ?”

 

Ta khẽ mỉm với , dịu dàng đáp:

“Có , cần tự tay nữa.”

 

Ánh mắt Giang Chẩn thoáng lay động, đưa tay lên xoa đầu

Xoa xong, như thể hạ xong một quyết tâm lớn, trầm giọng :

 

“Chờ thêm nửa canh giờ nữa. 

Chúng dám ức h.i.ế.p nàng như .

Trẫm thể để yên.”

 

Nói , cúi xuống, nhanh như chớp hôn một cái, đó sải bước khỏi cửa. 

Những ám vệ của chẳng từ đồng loạt xuất hiện, hộ tống quanh .

 

Ta bóng dáng khuất dần nơi xa, trong lòng đau như xé toạc. 

Bất chợt… thật sự chỉ lao theo , vĩnh viễn rời xa nữa.

 

cuối cùng, vẫn .

 

Sau khi Giang Chẩn rời , cuối cùng cũng kìm nỗi bất an trong lòng. 

 

Lâu như , cả bốn nha của vẫn về. 

Từng suy nghĩ nhất bắt đầu tràn lên, liệu khi về đến, Tô Uyển Mị tay với họ?

 

May mắn , bốn vẫn luôn là những đứa nhỏ hiểu lòng nhất. 

Ta còn kịp nghĩ tiếp thì các nàng đồng loạt đẩy cửa bước , ai nấy đầu tóc tơi tả, mặt mũi lấm lem.

 

Xuân Hoa , khi cung, bọn họ nhân lúc rảnh rỗi liền ngoài đổi ít hàng thêu. 

Nghe chợ sớm giá cao hơn chợ đêm nên thử xem

Nào ngờ lúc về, đúng lúc vương phủ phong tỏa canh phòng, xui rủi , cái “lỗ chó” của Tô Uyển Mị phát hiện. 

Thế là cả bọn kẹt bên ngoài, chẳng còn cách nào .

 

Bốn đang rối bời vì sợ nếu cửa phụ sẽ quản gia phát hiện đ.á.n.h gãy chân, thì may mắn gặp Giang Chẩn. 

Được ám vệ của giúp đỡ, bốn mới trèo tường mà trở .

 

Hạ Thiền thấy đầu tóc rối như dân chạy nạn, vội hỏi xảy chuyện gì. 

Ta liền kể cho các nàng chuyện Tô Uyển Mị dìm c.h.ế.t hồ sen.

 

Bốn nha còn hoảng hơn cả , lập tức đòi đưa rời phủ. 

kiên quyết từ chối, tin Giang Chẩn, chỉ cần chờ thêm nửa canh giờ nữa.

 

 

 

Loading...