Ngự Thuỷ Trầm Lưu - Chương 24
Cập nhật lúc: 2025-05-21 17:01:26
Lượt xem: 864
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Cập nhật lúc: 2025-05-21 17:01:26
Lượt xem: 864
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Ta tựa lòng , cảm nhận nhịp thở, ấm, từng chút một... kìm khao khát trong lòng.
Ta , suốt thời gian chúng gặp , liệu từng ngày nhớ đêm mong .
Ta cũng , đêm trong phủ Hiền vương, hành động của rốt cuộc là vì điều gì.
Sau khi rời , nghĩ gì? Đã bao giờ tìm ?
hết, hỏi — với con gái đang trong vòng tay lúc , rốt cuộc mang trong lòng là thứ tình cảm gì?
mở miệng.
Đã chọn giả ngốc thì cứ tiếp tục giả ngốc thôi.
Nếu giấc mộng sẽ ngày tan vỡ, tình nguyện đợi đến khi thoát khỏi phủ Hiền vương, mới tự tay đ.â.m vỡ nó.
Ta thật sự luyến tiếc ấm trong vòng tay Giang Chẩn.
Thế nhưng, thời gian dành cho và vốn dư dả gì.
Giang Chẩn vẫn ôm trong lòng, bàn tay nỡ rời khỏi mái tóc .
Hắn cúi xuống, nhẹ nhàng hôn lên má một cái, khẽ hỏi bên tai bằng giọng đầy lưu luyến:
"Đừng về nữa... ?"
Nghe xong, mặt đỏ bừng lên, khóe mắt liếc qua liền thấy mẫu và hai tỷ tỷ đang mím môi trộm.
Ta hổ nép trong n.g.ự.c Giang Chẩn, nhưng trong lòng cách nào ngăn nổi niềm vui lặng lẽ dâng lên.
Tuy , vẫn luôn tỉnh táo rõ: phút giây ấm áp , vẫn về phủ Hiền vương.
Không vì thương , cũng cố tình khiến Giang Chẩn và nhà đau lòng.
Chỉ là— thực sự cam tâm.
Bao nhiêu đắng cay nếm trải, Giang Liêm, Tô Uyển Mị, và những kẻ đồng lõa hại , bỏ qua bất cứ kẻ nào.
Ta thật sự, thật sự… thể để cho bọn họ tiếp tục ung dung sống .
📜 Bản dịch nhà Hồ Vân, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Hồ Vân Truyện" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Nghe vẫn kiên quyết trở về, vẻ mặt Giang Chẩn lập tức phủ kín một tầng u sầu, mi tâm khẽ chau .
Hắn ôm chặt hơn nữa, như thể chỉ cần buông tay một khắc, sẽ hóa thành làn khói mà bay mất.
Mẫu cũng khẽ nhíu mày, vành mắt đỏ hoe.
Bà đưa tay nhẹ nhàng vuốt lưng , dịu dàng khuyên nhủ:
“Thanh Thanh, đừng về nữa.
Con còn sống bình an, mới là điều tất cả mong mỏi nhất.”
Dĩ nhiên cũng khiến an lòng, nhưng nếu rời khỏi vương phủ lúc , e rằng sẽ trúng ngay mưu kế của Giang Liêm.
Hắn và Tô Uyển Mị từng để bất kỳ chứng cứ nào về những đòn roi tra tấn , cho dù lên triều chỉ mặt kể tội, cũng chỉ là lời suông, bằng chứng.
Chúng chính là bức rời khỏi vương phủ bằng chính đôi chân của , để tất cả những tội vĩnh viễn chôn vùi trong bóng tối.
Nếu rời , Tô Uyển Mị sẽ thuận lợi trở thành chính thất vương phi, càng dễ bề giúp Giang Liêm âm mưu tạo phản.
Còn Tô Tể tướng, lão sẽ chộp lấy lý do “Văn thị bội hôn”, “vô lễ với tiên hoàng” mà lớn tiếng phẫn nộ, lật tội Văn gia .
Cho dù Giang Chẩn che chở , thì cũng sẽ bao nhiêu đại thần tỏ rõ chân tướng, nhân đó mà nổi giận, lưng về phía hoàng thượng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ngu-thuy-tram-luu/chuong-24.html.]
Đại tỷ đưa tay lau nước mắt, cũng tiến gần.
Tỷ nhẹ giọng kể: hôn sự của tỷ và Nhị tỷ, thật đều do Giang Chẩn âm thầm thu xếp.
Một là để nâng cao thanh thế cho phủ Quốc công, hai là thuận tay chiêu mộ hai vệ phủ lớn, đợi thời cơ đến sẽ xuất binh diệt trừ Hiền vương.
Hai tỷ phu , đến lúc , sẽ là những xông pha tiền tuyến đầu tiên.
Nhị tỷ thấy mẫu và đại tỷ đều rưng rưng, khiến ai thêm buồn, bèn cố ý cợt an ủi : hai tỷ phu đều là bậc quân tử hiền lương, tính tình thẳng thắn, đời sống phu thê hòa thuận ân ái, như thể nhờ phúc phần của mà tỷ họ mới thể gả cho lang quân đến .
Một lời khiến ai nấy đều bật trong nước mắt.
Cười một lúc, mí mắt chợt cay xè.
Ta gắng gượng , bởi khó khăn lắm mới gặp mẫu và các chị, thật sự phí thời gian quý giá việc rơi nước mắt.
Tính , gả phủ Hiền vương gần ba năm, sớm chẳng còn là Văn Thanh Giản non nớt thuở năm nào.
Ta từng ngây thơ, từng thấp hèn, từng yếu đuối.
từ ngày gặp Giang Chẩn, thật lòng bắt đầu .
Còn hiện tại?
Văn Thanh Giản , trời sợ, đất chẳng ngán, chỉ sợ Giang Liêm với Tô Uyển Mị c.h.ế.t đủ thảm!
Ta những lời đó, cố vẻ khí phách hào hùng, sức an ủi mẫu và hai tỷ.
nụ của họ vẫn gượng gạo, cuối cùng đành sang Giang Chẩn, gửi gắm ánh mắt cầu khẩn.
Giang Chẩn vẫn nhíu mày, thở dài, đưa tay nhéo nhéo gương mặt gầy gò của , bất đắc dĩ :
“ là cái đồ tim phổi.
Nàng thật tưởng chỉ dựa phụ và hai tỷ phu là xong chuyện?
Tưởng Tô Uyển Mị là kẻ ăn chay niệm Phật ?
Hơn một năm , ám vệ phái phủ Hiền vương, nàng còn thể lặng lẽ thủ tiêu.
Nếu nàng thật sự tay, ai dám đảm bảo nàng an ?”
Nghe đến đó, rùng , trong đầu đột nhiên sáng tỏ nhiều điều.
“Giang Chẩn, điều tra xong thế lực của Giang Liêm ?”
Giang Chẩn đáp:
“Bảy tám phần là nắm rõ, đám còn đáng lo.
để chắc chắn, trẫm vẫn quét sạch bộ, để sót một con ruồi nào.”
Ta khẽ gật đầu, mặt hiện lên một nụ đầy tự tin—kẻ nhát gan như , cuối cùng cũng nghĩ một cách để trị Tô Uyển Mị .
“Giang Chẩn, là tay thôi, cần động đến Giang Liêm vội.
Trừ khử Tô Uyển Mị , chẳng bọn chúng sẽ tự loạn trận tuyến ?
Có ít kẻ theo Giang Liêm là vì mê mẩn nàng .
Một khi Tô Uyển Mị xảy chuyện, bọn họ chắc chắn sẽ yên.
Đám còn —hai ba phần gì đó— cần tay, tự khắc chúng cũng sẽ lộ mặt.”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.