Ngự Thuỷ Trầm Lưu - Chương 15
Cập nhật lúc: 2025-05-21 16:52:56
Lượt xem: 1,043
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Cập nhật lúc: 2025-05-21 16:52:56
Lượt xem: 1,043
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Ta hối hận đau lòng, giận đến run tay xông liều mạng với Tô Uyển Mị.
Đông Tuyết gắng sức ngăn , nàng nhẹ giọng :
“Dù đòn cũng chịu .
nó rơi lên tiểu thư, là may mắn lắm …”
Đêm hôm đó, trằn trọc ngủ .
Lần đầu tiên trong đời, thấy hèn yếu, vô dụng đến mức .
Giang Liêm— chồng mà bốc thăm trúng, cũng là mà cam tâm tình nguyện gả.
Dù giờ đây từng bước từng bước đạp lên mà sống, vẫn dám với nhà, chẳng qua vì họ lo lắng bốc đồng chuyện lớn.
Phủ Quốc công, tuy còn thực quyền, nhưng nếu bức ép đến mức , e rằng trong cơn giận dữ, bọn họ thật sự thể đốt sạch phủ Hiền vương ngay trong đêm.
Cha —một vị quốc công hữu danh vô thực, chức vị, quyền thế, cũng chẳng tài cán gì đáng kể.
Tất cả những gì ông , chỉ là nhờ chị gái ruột từng sinh một vị Hoàng đế.
Giờ đây, Quý Thái phi qua đời, Giang Chẩn trọng dụng Văn gia.
Vị “Chu Quốc Công” chỉ là vỏ ngoài hào nhoáng, chẳng một thế tộc nào trong Trường An thực lòng coi trọng nhà họ Văn.
Thậm chí, khi xuất giá, việc hôn sự của hai vị tỷ tỷ cũng lận đận yên:
Những nhà môn đăng hộ đối thì xem thường phụ là một phế vật chỉ dựa quyền quý.
Còn những nhà gia thế thấp hơn, thì phụ lo tỷ tỷ sẽ chịu thiệt thòi, gả .
Ta—Hiền Vương phi—là ánh hào quang cuối cùng còn sót của Văn gia.
Nếu lúc , tin đồn rằng và Giang Liêm bất hòa, khiến phụ đắc tội với phủ Hiền vương, thì Văn gia, sẽ thật sự còn một con đường sống nào nữa.
Vì để Chu Quốc Công phủ liên lụy, chịu đánh, chịu nhục cũng chỉ tự c.ắ.n răng mà chịu.
Thế nhưng—hôm nay, đến cả Đông Tuyết cũng đ.á.n.h như .
Nếu , họ còn đ.á.n.h Xuân Hoa, đ.á.n.h Thu Thực, đ.á.n.h cả Hạ Thiền, thì nên gì đây?
Khi trời mờ sáng, cuối cùng mệt lả mà , nhưng trong mơ, cũng tìm câu trả lời.
Sáng hôm , chiếc kiệu nhỏ của mưu sĩ phủ Tô như thường lệ nội viện.
Chỉ là , còn lòng nào để dòm ngó nữa.
Gương mặt Đông Tuyết còn hết sưng, lòng quặn đau thắt, chỉ ở cạnh nàng rời một bước.
Hôm đó, lẽ Giang Liêm hẹn đến thăm một vị trọng thần, vốn dự tính sẽ mất nguyên nửa ngày.
lẽ... từ chối tiếp, vì đến một canh giờ, tức tối về phủ.
Vừa thấy Giang Liêm trở về, phòng của Tô Uyển Mị lập tức náo loạn cả lên.
Từ xa, thấy nàng gắng giữ vẻ bình tĩnh, vội vàng bước đón , cố tìm cách níu chân Giang Liêm .
Giang Liêm kẻ dễ che mắt.
Hắn vẻ nghi ngờ từ , qua loa đối đáp, sải bước thẳng phòng Tô Uyển Mị.
Lúc , trong viện, đám kiệu phu hoảng loạn, chuyện , vội vàng nhấc kiệu rời .
Ngay khi bọn họ rời , từ trong phòng Tô Uyển Mị, một đàn ông lao như bay.
Gã quanh, thấy chiếc kiệu chờ sẵn, thoáng sửng sốt một chút, ngay lập tức tung nhảy qua tường viện, chạy thẳng về phía cửa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngu-thuy-tram-luu/chuong-15.html.]
Chỉ tiếc là ả đánh giá thấp Giang Liêm quá .
Ta tận mắt chứng kiến: gã còn kịp chạy đến hậu môn, bộ phủ Hiền vương Giang Liêm lệnh phong tỏa.
Một con ruồi cũng đừng hòng bay ngoài.
Lâu lắm mới thấy một màn kịch như thế , trong lòng thật sự sôi m.á.u mà hả hê, đúng kiểu “đáng đời”.
Chỉ là niềm vui đó kéo dài lâu.
Vì tên nam nhân rõ đường nước bước trong phủ Hiền vương.
Ta còn kịp định thần thì chạy thẳng về phía Phật đường!
Ta sợ đến tim suýt nhảy khỏi lồng ngực, vội vàng đầu chạy thục mạng trong phòng, đẩy cửa cài chốt thật chặt, lấy cả chống lên cánh cửa.
Trong lòng ngừng gào thét:
“Tô Uyển Mị!
Ngươi dám giấu trong phòng, còn để chạy về phía ?!
Giang Liêm sắp hết , mạng ai còn giữ đây?!”
cũng chẳng ích gì.
Cánh cửa Phật đường , đến một con ch.ó cũng chặn nổi.
Tên nam nhân chỉ đẩy hai ba , liền hất văng xuống đất.
Cửa bật mở, phát tiếng “két” chói tai đến lạ thường.
Ta hoảng hốt ngẩng đầu lên, chỉ sợ cánh cửa sắp đổ sập lên .
Và ngẩng đầu liền đụng ngay ánh mắt đầy hoảng loạn của Giang Chẩn.
📜 Bản dịch nhà Hồ Vân, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Hồ Vân Truyện" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Đã lâu gặp …
Màn trùng phùng thế , đúng là độc nhất vô nhị.
“Văn Thanh Giản… ngươi, ngươi ở đây?!”
Giang Chẩn rõ ràng ngờ Phật đường hẻo lánh ở, càng ngờ ở đây là Hiền vương phi.
Hắn c.h.ế.t lặng tại chỗ, cả phản xạ né tránh cũng quên sạch.
Ta dám để chần chừ lâu, nếu hôm nay mà bắt trong phủ Hiền vương, thì Giang Liêm khác gì trao cờ lệnh xưng vương, và mạng nhỏ của … e là giữ nổi nữa.
Ngay lập tức, bật dậy khỏi đất, lao thẳng tới, túm chặt lấy cổ tay Giang Chẩn.
Động tác nhanh, dứt khoát đến nỗi khiến theo bản năng lùi nửa bước.
Ta kéo trong, hạ giọng gấp gáp:
“Vào mau!
Giang Liêm phong tỏa cả vương phủ !
Ngươi trốn , chờ lúc yên hãy lẻn ngoài!”
Ta vội vàng mở rương y phục, kịp phân trần, lôi thẳng Giang Chẩn nhét ngăn bí mật bên trong.
Động tác gấp đến mức phần thô bạo, khiến khẽ rên lên vài tiếng vì chật chội.
Dù cao to hơn một cái đầu, nhưng may là vẫn cố chui lọt cái ngăn .
Ta hít sâu một , nhanh chóng xếp quần áo, che đậy dấu vết như gì xảy .
Sau đó giả bộ bình tĩnh, bước ngoài tình hình.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.