NGỌC TÚC - 4
Cập nhật lúc: 2025-05-03 14:10:32
Lượt xem: 2,616
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-05-03 14:10:32
Lượt xem: 2,616
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
“Ngọc Túc, vì sao nàng lại nói vậy? Ta đã dốc hết sức giúp nàng thoát khỏi thân phận tiện tịch, Thế tử mệnh không dài, nàng làm quả phụ sẽ vô cùng khổ sở… sau này nếu có gì—”
“Câm miệng! Phu quân ta nhất định không chếc sớm hơn ngươi.”
Sắc mặt hắn lập tức cứng đờ.
Ta ném mạnh ngọc bội xuống đất, nó vỡ vụn thành từng mảnh. Không buồn quay đầu lại, ta xoay người rời đi.
Có những kẻ, liếc nhìn thêm một cái cũng thấy ghê tởm.
Tống phủ, ta thật chẳng thể nán lại dù chỉ một khắc.
Ta đi xuyên qua tiểu đạo trở lại tiền viện, Thẩm Yến Xuyên đang đứng chờ ta.
Trên xe ngựa trở về phủ, ta khẽ nói với hắn:
“Phu quân, hôm nay… cảm ơn chàng.”
“Cảm ơn gì chứ?”
“Chàng đã giúp ta lên tiếng, còn hao tâm chuẩn bị lễ vật chu toàn như vậy.”
Thẩm Yến Xuyên ung dung nói:
“Nàng gọi ta một tiếng 'phu quân', ta đương nhiên phải làm tròn trách nhiệm làm chồng. Ta với nàng là phu thê, kẻ nào khinh thường nàng, cũng là đang khinh thường ta. Khi nàng vào viện gặp Tống phu nhân, ta đã thay nàng nói với Tống đại nhân rồi — nàng bận việc trong phủ, sau này không cần họ lại phái người đến gọi nàng quay về nữa.”
Ta ngẩn người nhìn gương mặt nghiêng thanh tú của hắn, nhất thời không nói nên lời.
Một dòng ấm áp trào dâng trong tim.
Người nam tử tốt đẹp thế này… lại chẳng sống được bao lâu.
Lòng ta dâng lên chút xót xa, rồi lại thấy có điều nghi hoặc.
Hắn nói chúng ta là phu thê.
Vậy vì sao đến nay… vẫn chưa cùng ta thành thân thực sự?
07
Ta suy nghĩ mấy ngày liền, có lẽ là vì hắn bệnh nặng, thân thể không chịu nổi.
Nếu để hắn bớt chút sức, biết đâu…
Thế là ta nhốt mình trong phòng, lén nghiên cứu mấy quyển thoại bản mà Tiểu Đào mang về.
Những gì viết trong sách, khiến ta mặt đỏ tới tận mang tai.
Ta hỏi Tiểu Đào:
“Ngươi chắc chắn, nếu ta làm theo những điều này, phu quân sẽ phối hợp để ta mang thai?”
Tiểu Đào mắt sáng như sao, gật đầu lia lịa:
“Tiểu thư, mấy vị phụ nhân kia nói rồi, cái này còn hữu hiệu hơn cả xuân cung đồ! Làm theo cách của nữ chủ trong sách, đảm bảo có tác dụng! Trừ phi…”
“Trừ phi gì?”
“Trừ phi… thế tử gia thực sự không làm ăn gì được.”
Ta khẽ nhíu mày, có chút khó xử:
“Nhưng sách nói nào là lụa mỏng xiêm y nhẹ, Thẩm Yến Xuyên lại không nhìn thấy…”
Tiểu Đào nháy mắt với ta, tinh nghịch nói:
“Tiểu thư, người ta không thấy được thì sờ là được mà, người chỉ cần ôm lấy ngài ấy là xong!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ngoc-tuc/4.html.]
“Nữ nhân như tiểu thư, dáng dấp thướt tha, n.g.ự.c ngọc như đỉnh tuyết, eo nhỏ tựa liễu mềm, so với mấy nữ chủ trong thoại bản còn hơn gấp mấy lần!”
Nàng vỗ n.g.ự.c cam đoan, chỉ vào thoại bản:
“Tiểu thư chỉ cần nhớ kỹ tám chữ này, chắc chắn sẽ mộng thấy con trai.”
Ta cúi đầu nhìn tám chữ kia, viết rằng:
『Dung hội quán thông, dụ hắn thâm nhập』
Tiểu Đào vừa định đọc to, ta vội đưa tay bịt miệng nàng lại.
Trong lòng âm thầm toan tính: làm sao để quyến rũ Thẩm Yến Xuyên.
Từ sau lần ta rơi xuống nước, hắn nói sợ truyền bệnh cho ta, nên vẫn ngủ ở thư phòng.
Bên ngoài thư phòng luôn có hộ vệ thân cận của hắn là Nhiếp Vũ canh gác, thêm vào chuông bạc trên cổ chân ta, mỗi khi đến gần sẽ phát ra tiếng động, hắn lập tức nhận ra.
Nghe nói bệnh của Thẩm Yến Xuyên bất cứ lúc nào cũng có thể mất mạng.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Ta quyết tâm liều một phen.
Ta thấy hạ nhân khiêng bồn tắm vào thư phòng, liền nhờ Tiểu Đào tìm cách dụ Nhiếp Vũ rời đi, nàng cố tình hét thật to để che đi tiếng chuông leng keng nơi cổ chân ta.
Ta đẩy cửa thư phòng, lặng lẽ bước vào.
Sau tấm bình phong, khói nước mờ ảo lượn lờ.
Ta ghé mắt qua khe hở, thấy thân hình tuấn tú của nam nhân.
Trước mắt là mảng da thịt trắng ngần như ngọc, vai rộng eo thon, những giọt nước lấp lánh trượt theo cơ bắp rõ nét…
Tựa như một vị thần tiên bước ra từ thoại bản.
Ta nuốt nước bọt, cởi áo khoác ngoài, ba bước gộp một bước, tiến thẳng vào trong.
*
“Phu quân.”
Tiếng chuông bạc khẽ vang lên, cả người ta ngã nhào vào trong nước, rơi trọn vào lòng Thẩm Yến Xuyên.
Hắn đột nhiên căng cứng người, muốn thoát ra.
Ta đã vòng tay siết chặt lấy cổ hắn từ phía sau.
“Phu nhân, nàng… nàng làm gì vậy?”
Ta nín thở, cả người dán sát vào hắn.
Trong làn hơi nước mịt mờ, mặt hắn ửng đỏ đến tận tai.
“Phu quân, để thiếp hầu chàng tắm rửa nhé.” Ta cố giữ bình tĩnh, nhưng tim đập loạn không kiểm soát.
Hắn nắm lấy tay ta đang nghịch ngợm nơi cơ bụng rắn chắc của hắn, lạnh giọng:
“Phu nhân, hầu tắm… sao lại phải vào trong bồn tắm?”
Ánh nến bập bùng, trong mắt hắn ánh lên lửa nhỏ lập lòe, như sắp bùng cháy.
Ta tim đập thình thịch, kéo tay hắn áp vào chiếc áo mỏng ướt đẫm trước ngực, dịu giọng nũng nịu:
“Vừa rồi thiếp không cẩn thận vấp ngã… chàng sờ xem, y phục ướt sũng cả rồi, chi bằng cùng nhau tắm luôn đi.”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.