Nghịch Cảnh Hôn Nhân - Chương 72
Cập nhật lúc: 2024-11-24 20:14:29
Lượt xem: 0
....
Đọc cái tin nhắn đó xong tôi cũng ko mảy may gì tới vì đang còn khó hiểu cái vụ của Dũng. Tôi thừ người rồi tự đặt ra câu hỏi tại sao anh lại như vậy chứ? Nếu mà trong tình cảnh này theo tôi nghĩ chắc chả có thằng đàn ông nào tự dưng bỏ cuộc nữa đường thế này đâu .
Có chẳng??
...1 là Dũng có vấn đề về sinh lý
...2 là anh có bồ bên ngoài.
Nhưng mà cái giả thiết thứ hai tôi nghĩ chắc ko vì bình thường Dũng đi làm về đúng giờ lắm, không la cà quán xá mà lại hay quan tâm tôi với cu Bo nữa nên tôi chắc vụ có bồ anh ko có rồi.
...Vậy chỉ còn một lý do hay là anh yếu sinh lý thật, vì lúc trước anh đã có nói với tôi rồi. Nhưng nếu yếu tại sao lúc nảy anh lại có hành động như thế lạ thật.
Tôi tự hỏi trong lòng mà chẳng có câu trả lời nào thiết phục cả. Với Dũng tướng tá ngon lành, đẹp trai, con nhà giàu...vv
Ko đâu??? Tôi lắc đầu phủ nhận
Nhưng càng thắc mắc thì tôi lại càng bị cuốn sâu vào vòng tơ rối vì chuyện này là chuyện tế nhị làm cách nào để tôi hỏi anh bây giờ mà hỏi không khéo có khi còn chạm vào lòng tự ái của anh nữa chứ chẳng đùa
Khó hiểu thật. Tôi thở dài rồi lật chăn ngồi dậy mặc quần áo vào sau đó ngồi tựa lưng vào gốc giường tiếp tục suy nghĩ.
Nghĩ bâng quơ một lúc tôi hướng mắt nhìn lên đồng hồ bây giờ là 11h đêm , khuya rồi anh ko ngủ mà còn đi đâu được chứ…?
Tôi bỏ chân xuống giường rồi nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng định tìm Dũng và gọi anh vào ngủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nghich-canh-hon-nhan/chuong-72.html.]
Mò mẫm đi xuống định bật công tắt đèn bên ngoài thì tự dưng tôi nghe tiếng nói của ai xì xào, tôi bước nhẹ nhàng cho ko gây ra tiếng động rồi nép vào sát bức tường mà tim đập thình thịch như sợ bị lộ...Bất ngờ tôi thấy Dũng đang đứng gần cầu thang, tay anh cầm điện thoại hình như nói chuyện với ai đó..
Tôi cũng tò mò nên liền cố gắng lắng tai lên nghe thử
Tiếng Dũng nói chuyện nho nhỏ nhưng cũng đủ để tôi nghe thấy
"Anh đang ở nhà, khuya rồi em ngủ sớm đi.
-.........
"Mai anh qua đón em sớm. Ok chúc em ngủ ngon, bye em.
Dũng nói xong liền tắt điện thoại, tôi sợ anh phát hiện ra tôi đang nghe lén nên nhanh chân chùn vào phòng trước rồi nằm xuống giường giả vờ như mình đã ngủ rồi nhưng trong lồng n.g.ự.c bây giờ như hàng ngàn tấn đá đang đè nặng mình.
Vậy có lẽ là ko phải anh yếu sinh lý mà tại vì lúc nãy bồ anh gọi cho anh nên anh ko thèm đếm xỉa gì đến tôi nữa. Tôi bổng tự cười khổ trong lòng vì tôi đã đề cao bản thân mình quá…
Cứ nghĩ anh sẽ yêu thương tôi mãi mãi nhưng tôi đâu ngờ.m, mà nếu bây giờ có ghen tôi cũng ko đủ tư cách.
Bởi trước khi cưới tôi đã nói với anh rằng nếu sau anh tìm được người tốt hơn tôi thì tôi và cu Bo sẽ ra đi.
Tôi nói mạnh miệng như thế thì làm sao bây giờ tôi ghen được chứ? dù cho những gì Dũng đã làm, và cái lý do lúc trước anh nói với tôi là anh nói dối, hoặc người con gái ấy đã quay về nên cảm giác của anh đã dần thức tỉnh nhưng dù là lý do gì đi nữa cũng ko khỏi phủ nhận rằng lúc này tôi đang đau thấu tận tâm can…Cứ nghĩ rồi hạnh phúc sẽ mỉm cười với tôi sau bao ngày sống trong nước mắt và cay đắng, nhưng cuối cùng tôi, người thay thế vẫn là người thay thế, cuộc đời này với tôi…Chưa bao giờ là ổn. Tôi nằm im lặng một lúc sau nghe được tiếng Dũng mở cửa phòng nhè nhẹ rồi anh đi lại nằm xuống cạnh tôi. Tôi đang quay mặt vào trong ko thấy anh được nhưng tôi cảm nhận bên kia phần nệm đang được lún xuống. Sau một lúc Dũng ngủ ngon lành, tôi nghe hơi thở anh đã thở đều đều nên tôi mở mắt rồi quay qua nhìn anh.
Người ta nói vợ chồng ko tình cũng nghĩa, ko yêu nhưng sống lâu cũng thương, với lại tôi đã quyết định sống suốt đời với anh vậy mà khi tôi chưa từ bỏ anh đã có người khác. Trên đời này tốt nhất đừng tin tưởng bất kỳ lời nói nào của đàn ông cả...
Tôi nhìn anh mà lòng tự nhiên buồn ảm đạm, nếu anh có người khác có thể nói trực tiếp cho tôi biết mà, tôi đâu có nhỏ nhen đến mức ko cho anh quyền lựa chọn mà anh phải giấu giếm tôi như thế. Tôi là tôi chỉ tội cho cu Bo thôi, nhóc con đâu biết gì nó mến Dũng nữa giờ mà có ra đi chắc con nó nhớ ba lắm…