Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nghịch Cảnh Hôn Nhân - Chương 114

Cập nhật lúc: 2024-11-24 20:35:40
Lượt xem: 1

Anh nói dứt lời không những không biết xấu hổ mà còn ko ngần ngại cầm lấy tay tôi chạm vào cái chỗ đang cương cứng của mình nữa,khiến cho tôi vô cùng xấu hổ, gương mặt phút chốc đỏ ửng cả lên, bàn tay muốn thoát ra nhưng anh vẫn cứ cầm thật chặt, vẫn không biết ngượng miệng anh nhìn tôi gian tà nói tiếp

"Anh đố em chuyện này nha. Em trả lời đúng anh sẽ nghe theo em, không ép em quan hệ nữa, nhưng nếu em trả lời sai, thì em phải đồng ý với anh, ko cự tuyệt anh nữa,em chịu chơi không?

Tôi nhìn anh hoài nghi nói

" Đố chuyện gì, khuya rồi đi ngủ đi ko lo mà còn đố?

"Thì em dám cá cược với anh đi, hay là, sợ thua hả, nên ko dám…?

" Anh...ừ chơi thì chơi sợ ai…

"Vậy anh đố nhé?

" Ừ anh đố đi.

Tú cười cười sau đó liền nói

"Đố em tại sao khi b.ắ.n s.ú.n.g người ta lại nhắm một mắt...

Tôi nghe câu hỏi, tự dưng lại thấy hoài nghi mà liếc nhìn anh, thấy mặt anh đểu vô cùng khiến cho tôi chột dạ nhớ lại vụ lần trước anh nói s.ú.n.g của anh b.ắ.n không chế.t người, nên cứ nghĩ là anh nói về vấn đề đi nữa, thế nên tôi liền không nghĩ nhiều mà trả lời.

" Em thấy anh b.ắ.n s.ú.n.g anh cũng mở 2 mắt chứ có nhắm một mắt đâu. Nè thua rồi nha…

Tôi đắc ý trả lời, còn anh thì lại phá lên cười. Anh cốc đầu tôi một cái rõ đau rồi nói

"Em đang nói s.ú.n.g gì đó?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nghich-canh-hon-nhan/chuong-114.html.]

" ơ thì s.ú.n.g của anh đây này, có bao giờ anh b.ắ.n mà anh nhắm mắt đâu. Em thấy rõ nha…

Tôi vừa nói vừa bóp chặt cái vật đang trong bàn tay mình. Tú nhíu mày vì đau lên liền ngồi bật dậy, nhưng cũng không quên ôm chặt lấy tôi kéo theo ngồi luôn vào lòng anh. Anh nói những câu nói xấu xa vào tai tôi

"Thấy chưa, nói anh nhưng chưa gì trong đầu em đã suy nghĩ ko đứng chắn rồi đó. Câu anh đố đàng hoàng mà em nói gì thế, s.ú.n.g là s.ú.n.g thật, người ta b.ắ.n s.ú.n.g phải nhắm một mắt vì có ai nhắm 2 mắt mà b.ắ.n bao giờ, nhắm một mắt mới nhìn rõ trọng tâm cần b.ắ.n đấy cô nương...HaHa… Em thua anh rồi nha…

" Anh…

Tôi tức đến á khẩu vì biết bị anh lừa, nên cứ vùng vẫy thoát ra khỏi anh, nhưng Tú thì lại cố kéo tôi lại, với sức mạnh của anh, phút chốc tôi đã bị anh trói chặt dưới cơ thể của anh...Tú nhẹ cúi xuống, hôn lên trán tôi một nụ hôn nhẹ, tôi nằm dưới nhìn anh say đắm với vẻ đẹp trai ấy mà phút chốc không còn vùng vẫy nữa, tuyệt nhiên cam tâm tình nguyện. Anh khẽ cười, nụ cười sáng đẹp tựa những ngôi sao bên ngoài, giọng anh trầm ấm cất lên nhè nhẹ bên tai của tôi, đủ cho tôi nghe, đủ cho tôi vì anh mà thổn thức.

"Ngoan, nằm yên nào, chúng ta là vợ chồng, em đừng từ chối anh nữa, anh đau lòng biết không?

Tim tôi đập mạnh, hai tay vô thức vòng lên ôm lấy cổ anh thì thầm.

" Em không từ chối, chỉ là em đang lo cho anh thôi….

"Yên tâm, anh biết bản thân mình như thế nào mà, vậy anh….

Tôi ngại ngùng, đưa tay xuống xe xe đầu ti nơi bộ n.g.ự.c rắn chắn ấy và nói

" Đến đoạn này mà anh dừng là em đạp anh nằm xuống nền nhà ngủ luôn ấy…

Tú lại cười, anh ôm chặt tôi vào lòng, bao nhiêu cảm xúc của cả hai vỡ oà, ko gượng ngạo, không ngại ngùng, mà chỉ có cuồng nhiệt một trận kích tình bên trong căn phòng diễn ra theo lẽ tự nhiên nhất….

Câu chuyện của cuộc đời tôi từng ấy năm trôi qua gói gọn trong những cung bậc đau thương, thù hận là vậy đó. Cũng chẳng biết ngày mai ra sau, giữa tôi và Tú có còn nếm trải những đau khổ và chia ly nữa hay không nhưng với hiện tại thì khi nhìn lại tôi cảm thấy mình đã quá may mắn khi gặp được chồng mình hiện giờ và tôi nghĩ anh cũng đang hài lòng với điều đó… Một mối tình chớm nở giữa chị dâu với em chồng, có thể không phải là loạn luân, nhưng cũng không phải ai cũng đủ thiện cảm để đồng thuận với hạnh phúc của chúng tôi. Cơ mà với thời gian qua tôi nhận ra, cuộc sống của mình, cứ sống theo ý mình, chẳng cần quan tâm đến lời nói của ai cả, chỉ cần mình hạnh phúc là được, người bên cạnh mình bình an vui vẻ là được.

Cuối cùng thì sau tất cả mọi đau khổ cũng qua đi, với tôi và Tú hạnh phúc cũng đã mỉm cười…Sau những ngày trời đầy giông bão.

…hết…

Loading...