Nghe Nói Tôi Siêu Dữ - Chương 99
Cập nhật lúc: 2025-11-10 12:06:15
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tình huống trở nên vô cùng ngượng ngùng.
Đối với hai đôi mắt sáng ngời thần như điều suy nghĩ như , Lâm Dữu cảm thấy trong mắt bọn họ như đang đầy "Thật sự dám chuyện " lên mặt, phận của tám chín phần là lộ .
Trong lòng cô dứt khoát quăng nồi cho SCP-106... Nếu như tại ông cứ chịu ngoan ngoãn biến thành thẻ bài, thì cô cũng đuổi theo cả nửa ngày trời đến mức lộ như .
cô sẽ dễ dàng buông xuôi. Trên mặt Lâm Dữu bình tĩnh, điều cũng khó. Con ngươi khẽ đảo một cái, cô là đầu tiên phá vỡ gió yên sóng lặng ở vẻ bề ngoài mà bên trong đang âm thầm cuồn cuộn sóng ngầm .
"Các như gì?" Cô vô tội chớp mắt: "Chỉ là chút mâu thuẫn với ông , mâu thuẫn thì hóa giải kịp thời, cho nên mới đuổi theo ông , tâm sự với ông ..."
Hai : "..."
dáng vẻ vị lúc nãy rõ ràng là sợ chậm một bước sẽ ăn tươi nuốt sống ngay lập tức mà! Quỷ mới tin là tâm sự!
Huống hồ bình thường ai dám gây xích mích với cái kiểu tồn tại , chán sống chắc?!
"Không ." Cô gái mặt trái xoan bịt kín lỗ tai : "Giải thích như thế nào cũng sẽ tin... Mắt thấy mới là thật! Cô chính là chị đại đó, bằng chứng rõ rành rành luôn !"
Lúc còn lừa gạt cô , là từng nhắc đến!
Đồng đội bên cạnh cô còn yếu ớt bổ sung một câu: "Quả nhiên là đuổi quỷ chạy tóe khói."
Không hổ là " phụ nữ ".
Lâm Dữu: "..."
Mẹ ơi.
Chuyện đến nước , nếu còn ý định lừa dối cho qua cửa thì e là hai cũng dễ gì tin tưởng. Cô hít sâu một , dám dám chịu, việc thì nhận.
"Được ." Cô : "Là ."
Cô gái mặt trái xoan phát một tiếng thét ngắn ngủi.
Cô gần như bắt đầu lập tức lục lọi từng túi áo, lúc đầu Lâm Dữu còn cô đang tìm cái gì, cho đến khi cô thấy đối phương lục thầm "Sao tờ giấy cây bút nào hết ".
''Đây là trò chơi." Người đồng đội nhịn nhắc nhở: "Cô xin chữ ký cũng mang .''
''À."
Cuối cùng cô gái cũng lấy tinh thần: "... nhỉ."
Lâm Dữu vốn tưởng rằng, dù đó năng lố lăng đến thì cũng là kiểu giữ bình tĩnh, cho đến khi đồng đội đầu .
"Chị đại." Anh nghiêm trang : "Ngưỡng mộ đại danh lâu, thể bắt tay ? sự tích của cô mà lớn lên đấy."
... Ừm???
''Đừng để ý đừng để ý, lố tí thôi."
Người đồng đội cũng nhịn , hì hì ngừng: "Cho nên mấy bài đều là thật ? Sadako và máy duỗi tóc, dụ dỗ Toshio nhét bóng đèn Tomie?!"
Anh càng âm thanh càng cao, như là hận thể phiên tận mắt thấy một .
''À, chắc cũng gần như . cũng đuổi theo quỷ chạy khắp nơi." Trong ánh mắt lên án tiếng động của hai , Lâm Dữu đổi giọng: "... Dù thì ba phút là mà."
Kết quả thì ? Cuối cùng vẫn đó thôi.
Cô gái mặt trái xoan đột nhiên "Ủa" một tiếng.
"Chị đại." Cô hỏi: "Chân cô ?"
Vì chuyện lộ gián đoạn, lúc Lâm Dữu mới nhớ chân vẫn còn thương.
Máu cầm, ống quần sớm m.á.u tươi thấm đẫm, ngay cả thanh m.á.u sinh mệnh cũng tụt mất một đoạn.
"Không ." Cô hời hợt: "Chỉ là nắm trúng chút thôi."
Đồng đội: "..."
Quá là hardcore, thương thế mà còn đuổi theo quái vật nữa chứ.
"Để !"
Cô gái mặt trái xoan chủ động hăng hái xung phong nhận việc: "Để hỗ trợ, năng lực của chính là cái !''
Thu Vũ Miên Miên
Động tác của cô cũng nhanh nhẹn, chẳng mấy chốc lấy dụng cụ chuyên môn của . Khác với Giản Minh Giai chỉ sơ sơ, cô gái đúng là dân chuyên ngành y tế, quấn băng vài cái gọn gàng đó, ngay cả thanh m.á.u cũng hồi kha khá.
Trong quá trình , Lâm Dữu cũng cô gái mặt trái xoan tên là Lương Tư Đình, đồng đội thì họ Trình tên Song Thành.
" vẫn hỏi." Cô tò mò : "Diễn đàn gì về ?"
''Cũng gì.''
Trình Song Thành ha ha: "Chỉ là ca tụng những chuyện đó một phen thôi."
Trong lúc hai cứ đưa mắt hiệu qua , Lâm Dữu cảm thấy nhất là đừng truy cứu gì về cái tiếng tăm của sẽ đồn thành phó bản .
"Cảm ơn."
Lâm Dữu vỗ vỗ chỗ băng bó xong, lên.
"Mấy cái khác quan tâm." Cô : " trong phó bản , nhớ đừng với khác đó là , chú ý quá nhiều.''
Trình Song Thành thầm tác phong của chị đại chú ý cũng khó, nhưng khi đối diện với tầm mắt của cô thì vẫn luôn miệng đồng ý.
''Được .''
Anh , còn đặc biệt động tác kéo khóa ngoài miệng: "Yên tâm, chúng chắc chắn sẽ .''
" ." Lâm Dữu " "Đi thẳng tới đây rẽ trái sẽ một chơi té xỉu, nếu hai tiện thì xem thử xem?"
lúc một bác sĩ ở đây.
''Cứ giao cho .''
Lương Tư Đình dấu "ok", mặc dù chút lưu luyến rời, nhưng cũng hết tám phần là chị đại sẽ hành động cùng bọn họ, chỉ đành phất tay tạm biệt.
Đi xa mà còn thể thấy tiếng xì xào kích động của hai bọn họ, tâm trạng Lâm Dữu chút phức tạp, đầu lâu treo túi cũng giống như .
''Xem là quá hưng phấn nên chú ý đến ."
Nó nhỏ giọng : "Cô gái, cũng sức hút ghê đấy.''
''Biến ."
Lâm Dữu lạnh lùng đáp , thấy chỗ trông như phòng thí nghiệm thì lập tức đẩy cửa bước .
"Cậu tìm gì thế?" Thấy cô lục lọi khắp nơi, đầu lâu hỏi.
"Không ?" Lâm Dữu yên lòng : "Cấp D quyền hạn, nhưng những nhân viên cấp cao hơn sẽ thẻ căn cước, thể dùng để nhiều chỗ hơn."
... À.
Cô đưa tay xuống đáy bàn dừng .
Xem , tìm ?
''Thẻ cấp hai.''
Lâm Dữu quan sát tấm thẻ: " nhớ cấp hai... là của nghiên cứu viên bình thường nhỉ?''
Có còn hơn , cũng thể tìm thấy gì khác trong phòng thí nghiệm . Cô cầm thẻ bước khỏi phòng, men theo hành lang vòm tiếp tục tiến về phía .
Lại là một cánh cổng chắn đường, nhưng khác với mấy cái chỉ cần nhấn nút là mở , bên tường xuất hiện thêm một màn hình cảm ứng.
Lâm Dữu ngẫm , thử dán tấm thẻ lấy lên màn hình. Cùng với một tiếng "tít" khẽ vang lên, cô cảm nhận thành công vượt qua vòng kiểm tra, bèn thở phào nhẹ nhõm. Cánh cổng mắt mở , để lộ một hành lang khác với những cái cô từng qua đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nghe-noi-toi-sieu-du/chuong-99.html.]
Hiển nhiên, đây là lối nối giữa các khu vực trong điều kiện khép kín, mặc dù niêm phong kỹ nhưng phía là lớp kính hữu cơ trong suốt. Ánh nắng chiếu thẳng khiến Lâm Dữu vốn quen với ánh sáng lờ mờ nhất thời quen lắm. Khi cánh cổng phía đóng , cô nheo mắt, giơ tay gõ nhẹ lên lớp kính.
Rất kiên cố, nhiều lớp, e là dễ gì phá vỡ .
Lỗ tai đột nhiên bắt chút tiếng động gì đó, Lâm Dữu kịp phản ứng , nhanh chóng cúi , cố gắng tìm một góc khuất mà từ cao xuống sẽ khó phát hiện . Một chiếc trực thăng lướt qua ngay đầu, tiếng cánh quạt ầm ĩ vang dội khiến cô chỉ thể gắng gượng nhận một vài từ văng vẳng từ bộ đàm.
"...Trạm 19 mất kiểm soát... Điều động..."
''SCP-682 phá bỏ quy trình quản thúc..."
Cô tuyệt đối thể để bọn họ phát hiện một nhân viên cấp D lén trốn ngoài, Lâm Dữu khom lưng về phía từng chút một. Trong lúc liếc mắt, cô thoáng thấy biểu tượng của Tổ chức in mấy chiếc trực thăng . Xa xa, từng cột khói đen đang cuộn lên, còn đám trực thăng thì nhanh chóng xoay hướng, bay về phía đó.
Đợi đến khi chắc chắn tên đặc công nào chú ý đến hướng , cô mới dậy, bước nhanh mấy bước đến cánh cổng đối diện lập tức áp thẻ lên máy quét.
Lâm Dữu vội vàng cửa, hành lang khác gì mấy cái trong khu căn cứ đó, mặc dù đến mức tối om thấy nổi năm ngón tay, nhưng cũng chỉ đủ sáng để miễn cưỡng thấy con đường chân .
"Có vẻ như bên phía Tổ chức bắt đầu hành động ."
Nghe thấy Lâm Dữu thở dài, đầu lâu đồng cảm : "Phải tranh thủ thời gian thôi.''
Nếu , sợ là sẽ chạy .
'' , cũng đang suy nghĩ." Lâm Dữu phụ họa : "Đến giờ mà vẫn thu một thẻ nào."
Đầu lâu: "..."
Chờ , thì cái mà quan tâm chính là cái ?!
Nó há hốc mồm, cuối cùng vẫn nhận mệnh từ bỏ giãy giụa, quyết định đổi đề tài.
"Nói mới nhớ." Nó : "Quả thật nơi hề nhỏ."
''Trạm 19 lớn.''
Lâm Dữu rõ, cô .
"Không đến chuyện khác, chỉ riêng việc giam giữ SCP-106 thôi, với cái khả năng ăn mòn vật chất rắn của ông thì cũng canh phòng từng lớp một, ít nhất cũng xây một bức tường bao rộng cả trăm mét vuông..."
Cô đột nhiên ngừng , đang nghi ngờ liệu thấy tiếng bước chân chỉ là ảo giác, thì một giọng bất ngờ chen ngang.
"... chỉ giả thiết thôi."
Giọng nam phát từ thiết truyền âm mang theo chút ý : "Sẽ chịu tâm sự với ?"
Giọng vọng đến từ cách xa lắm. Lâm Dữu đảo mắt một vòng, vẫn quyết định bước thêm vài bước về phía .
Bốn phía đều bịt kín bằng bê tông chắc chắn, chỉ một bức tường lắp một tấm kính lớn, chất liệu tương tự như loại kính ở hành lang ban nãy. Trước khung kính là một bàn điều khiển, đó đủ loại nút bấm khác về kích thước và màu sắc, bên cạnh ghi chú ngắn gọn về chức năng của từng cái.
Còn ngay giữa căn phòng là một đang , gương mặt của một chiếc mặt nạ sứ trắng che , khóe miệng của mặt nạ nhếch lên, thể thấy đôi môi biến thành màu tím sẫm. Chất lỏng màu đen nhạt thấm ướt cổ và cổ áo của , nhưng nọ như hề cảm giác gì với chuyện , vẫn còn mỉm với hướng bên ngoài cửa sổ.
"Thế thật quá." Anh một cách vui vẻ: "Sau khi mắc kẹt quá lâu, cuối cùng cũng tìm đang ở ."
Người nọ buông tay.
"Có thể gặp ở đây cũng là một loại duyên phận, cô xem, và cô mặc cùng một loại đồng phục, cũng đều bọn họ lôi thí nghiệm. Mọi đều là nhân viên cấp D với cả, như thì tại cô thuận tay nhấn cái nút xanh lá bên cạnh để thả nhỉ?"
Lâm Dữu nhúc nhích.
" xem hồ sơ của ." Cô : "SCP-035, hửm?"
SCP-035, Mặt Nạ Chiếm Hữu.
Một thực thể khả năng tạo sức hút tâm lý mạnh mẽ, khiến bất kỳ ai thấy nó đều thôi thúc đeo lên. Một khi đeo, nó sẽ nhanh chóng g.i.ế.c c.h.ế.t và thế nhân cách của vật chủ, chiếm cứ thể của bọn họ để hành động và chuyện. Những vật chủ nó chiếm hữu chắc chắn sẽ chất dịch đen rỉ từ mặt nạ ăn mòn và mục rữa, ngoại lệ.
Sự nguy hiểm của nó chỉ dừng ở đó.
SCP-035 khả năng thao túng tâm lý khác giỏi thông qua ngôn từ, cùng với năng lực giao tiếp tâm linh, điều giúp nó dễ dàng phát hiện điểm yếu của đối phương và từ từ đ.á.n.h gục họ bằng những lời lẽ dụ dỗ.
Cho dù cô vạch trần lời dối, chiếm hữu bởi mặt nạ vẫn hề tỏ chút chột nào, mà chỉ nhẹ, thèm để tâm.
" , là lừa cô."
Anh .
'' xin về điều . đây là cách nhanh nhất để khiến cô tin , mong cô tha thứ, thực sự quá khát khao tự do."
Hiện tại, chiếm hữu bởi mặt nạ đang ở vị thế cần cầu xin sự giúp đỡ. Lâm Dữu thì chẳng vội vã gì, nhưng với nó, vấn đề là còn ai đến tìm nữa . Cả hai đều hiểu rõ tình thế, mà xét thấy Lâm Dữu đang chiếm ưu thế, vì cô thể đưa điều kiện.
'' thể thả ." Cô : " cho để rời khỏi đây.''
"À, giao dịch lời đấy.''
Người đeo mặt nạ lập tức .
"Rời khỏi nơi cũng khó, cô chỉ cần vòng qua đây, thang máy xuống tầng cùng, thẳng về bên trái, tìm SCP-012, nó sẽ chỉ cho cô."
Nó xong, Lâm Dữu hề một chút do dự nào, ngón trỏ đang treo cái nút màu xanh lá cây trực tiếp ấn xuống... cái nút bên cạnh.
Một lượng lớn cay phun thẳng ngoài từ bên , SCP-035 khi chiếm hữu một cơ thể của ai đó cũng vẫn thể cảm nhận các giác quan. Phòng quản thúc nhanh chóng khí gas lấp đầy, cúi xuống, nước mắt nước mũi tuôn ngừng, to giọng ho khan.
"Dừng !" Anh hét lên: "C.h.ế.t tiệt, dừng ! cho cô !"
"Anh cho rằng SCP-012 là gì ?"
Lâm Dữu bình tĩnh hỏi.
''Đây mới chỉ là cay, hại c.h.ế.t ?''
SCP-012, A Bad Composition, sẽ khiến tất cả những tiếp cận nó rơi trạng thái điên cuồng, cố gắng dùng m.á.u của để tiếp tục bản thảo nhạc phổ. đây là chuyện khả năng , thử nghiệm c.h.ế.t vì mất m.á.u quá nhiều thì cũng là phát hiện cách nào thành bản thảo, đó tự sát.
" sai ! nên lừa cô!''
Mặt Nạ Chiếm Hữu hét lên.
''Chỉ cần cô thả , sẽ cho cô nên như thế nào! cam đoan!''
Lâm Dữu ấn xuống một nút dừng ở phía bên , khí gas trong phòng quản thúc chậm rãi tan . Cuối cùng Mặt Nạ Chiếm Hữu cũng bình tĩnh , nó giấu sự căm hận, về phía đang ngoài cửa sổ, mà cuối cùng cũng tin lời nó , khỏi lạnh một tiếng.
Cái nút màu xanh lá cây cũng lập tức ấn xuống, Mặt Nạ Chiếm Hữu cánh cửa sắt bọc chì chậm rãi mở , nó thở phào một dài, nhanh chân bước ngoài, tiến đến cửa kính.
"Cảm ơn cô vì giúp đỡ."
Nó khống chế thể vươn tay về phía cô: "Mặc dù xảy chút vui, nhưng cảm thấy vẫn đáng để bạn với cô, cô thấy ?"
Thấy đối phương cũng vươn tay , nụ khóe miệng nó càng ngày càng sâu.
Chỉ cần tiếp xúc là nó sẽ thể xâm nhập suy nghĩ của cô để tìm điểm yếu, đó dần dần dẫn dắt cô đến tự sát hoặc biến cô trong vô thức trở thành tớ của nó...
Nó điều khiển " " cầm lấy bàn tay .
Nụ của Mặt Nạ Chiếm Hữu cứng đờ.
... Nó thấy gì nhỉ?
Cô chỉ rõ sự thật về nó, mà còn nó khả năng giao tiếp tâm linh, và hơn thế nữa...
Hiện tại, những gì nó thấy chỉ là những cảnh tượng đáng sợ. Đối phương nghĩ đến điều gì khác, mà chỉ đang nghĩ về việc nếu nó còn dám lừa gạt phản bội thì cô sẽ để Dark Young nhảy thiết hài nó như thế nào; để dùng nó chơi ném đĩa với một con ch.ó Zombie; để SCP-096 xé nát cả mà nó đang chiếm hữu lẫn chính nó; để Kuchisake-onna dùng kéo đ.â.m đâm đ.â.m nó, một chiếc kéo đủ thì còn một đống kéo khác trong áo khoác...
Thái dương của Mặt Nạ Chiếm Hữu chậm rãi thấm một giọt mồ hôi lạnh.
Lâm Dữu mà vẫn tủm tỉm hỏi: "Sao , chuyện gì ?''
''Không , mời cô bên .''
Xuất phát từ khát khao sống mãnh liệt, nó vô cùng thức thời : " dẫn đường cho cô.''