Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh - Chương 387: Bà mẹ kiểu gì đây?

Cập nhật lúc: 2025-07-02 15:07:30
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[Hơn nữa con của Trình gia với chị họ thì có gì mà môn đăng hộ đối. Chị họ của Nghiêm Úc gả cho hắn đã được coi là hạ giá rồi.]

Khương gia chính là nhà mẹ đẻ của mẹ Nghiêm Úc. Còn Trình gia tuy cũng được coi là một gia đình giàu có, nhưng lại hoàn toàn chưa từng chen chân vào vòng tròn hào môn trung tâm của Hải Thành. Nếu không phải vì sắp liên hôn với Khương gia, người An gia cũng không biết Trình Diệu Tổ đang nói đến Trình gia nào.

Hơn nữa họ cũng không phải là liên hôn, hai người vốn là quan hệ chị em khóa trên khóa dưới sau đó tự do yêu đương. Nếu chỉ đơn thuần tìm đối tượng liên hôn, Khương gia cũng sẽ không lựa chọn Trình gia.

"Có nghe nói." Bùi Ngọc Ngưng cũng nghĩ ra: "Tiểu Úc không phải nói chị họ của thằng bé tháng sau sẽ đính hôn với con trai Trình gia sao? Còn nói qua hai ngày nữa thằng bé đến sẽ thay mặt chị họ mang thiệp mời đính hôn đến. Xem ra anh rể lại lo bò trắng răng rồi."

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

"Không không." Trình Diệu Tổ vội vàng phủ nhận: "Người sắp đính hôn là con trai của ông hai Trình gia, Trình Giản. Người anh nói là con trai của ông cả Trình gia, Trình Trạch."

"Nhưng Nghiêm Úc không phải nói, Trình gia là do ông hai nắm quyền sao?" An Sùng cau mày nói.

Nghiêm Úc đã từng đề cập với họ, ông cả Trình gia đã qua đời nhiều năm trước, hiện tại Trình gia là do ông hai kế thừa.

Cho nên Trình Trạch nhiều lắm cũng chỉ được coi là một công tử không có quyền thừa kế, đừng nói gì đến việc môn đăng hộ đối với An Dịch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nghe-duoc-tieng-long-cua-thien-kim-gia-an-dua-cai-bien-van-menh/chuong-387-ba-me-kieu-gi-day.html.]

"Ờ, là vậy." Giọng điệu của Trình Diệu Tổ bắt đầu có chút thiếu tự tin: "Nhưng với địa vị của An gia chúng ta, cũng đâu có thiếu ba đồng hai cắc của Trình gia. Tìm đối tượng mà, người tốt mới là quan trọng nhất."

Lời nói thì đúng là như vậy, nhưng trước đó không phải chính ông ta đã đề cập đến chuyện môn đăng hộ đối sao?

"Thôi được rồi." An Hầu Lan sắc mặt không vui: "Đừng nói là bây giờ Tiểu Dịch còn đang đi học, hoàn toàn không cần phải vội. Dù nó có cả đời không muốn kết hôn thì có sao đâu, chẳng lẽ em còn nuôi không nổi nó à?"

"Hầu Lan em nói vậy là có chút cực đoan rồi, con gái đến tuổi..."

Trình Diệu Tổ rõ ràng còn muốn nói gì đó, nhưng An Linh nhìn thấy cô cả của mình mặt lạnh liếc dượng một cái, dượng liền im bặt, nuốt những lời định nói vào trong.

Mặc dù truyền thuyết về thời trẻ của cô cả vẫn luôn lưu truyền trong An gia, nhưng An Linh thực ra chưa bao giờ thấy bà tỏ thái độ với người nhà. Có thể thấy chuyện này thật sự đã làm bà rất không vui.

May mà sau đó dượng không nhắc lại nữa, người An gia cũng không quá để ý. Dù sao chỉ cần là chuyện An Dịch không thích, không ai có tư cách ép cô làm.

Hơn nữa Trình Diệu Tổ hẳn là thuộc tuýp người có tư tưởng hơi truyền thống, lúc trẻ thì không cảm thấy, bây giờ tuổi tác lớn dần càng ngày càng rõ ràng.

Trước đây khi An Dịch muốn học tiến sĩ, cũng là ông ta nói con gái không cần thiết phải học cao như vậy, nếu không đợi tốt nghiệp ra trường đã thành gái lỡ thì. Chuyện này làm An Dịch tức giận đến mức nửa năm không thèm để ý đến ông, ông ta mới phải đi xin lỗi.

Loading...