Anh vừa mới đến cạnh cửa chuẩn bị mở, lại phát hiện ra cửa vốn dĩ không được đóng chặt, mà là để lại một khe hở cực kỳ nhỏ. Mặc dù không đến mức có thể từ ngoài cửa nhìn thấy cảnh tượng trong phòng, lại có thể làm khả năng cách âm của phòng giảm đi đáng kể.
Nghiêm Úc có chút nghi hoặc mở cửa ra, liền nghe thấy rất nhiều tiếng bước chân hoảng loạn dần xa, cùng với việc nhìn thấy An Quân đang bị người khác đẩy một cái nên vẻ mặt mờ mịt đứng ở cửa.
Rất rõ ràng, những người vừa nói phải đi lúc nãy tất cả đều đang chen chúc ở cửa nghe lén.
Nghiêm Úc: "..."
Anh bất đắc dĩ đi ra ngoài, lại quay đầu lại nhìn thoáng qua cục u trên giường, sau đó đóng cửa lại rồi cùng An Quân hai mặt nhìn nhau.
An Quân lúc này mới phản ứng lại mình đây là bị gài bẫy...
Anh ha hả cười gượng hai tiếng, ra vẻ trấn định vỗ vỗ vai Nghiêm Úc, an ủi nói:
"Cậu cũng đừng quá để trong lòng, Tiểu Linh nó chỉ là miệng mồm đối với cậu hơi hung dữ một chút thôi. Cậu cũng biết, đây không phải là ý thật của em ấy."
"Tôi rất thích em ấy hung dữ với tôi." Nghiêm Úc mặt không đổi sắc trả lời.
An Quân: "..."
Hay!
Anh đúng là thừa hơi lo chuyện bao đồng!
Nhưng xem như nể tình cùng Nghiêm Úc lớn lên từ nhỏ, An Quân vẫn hỏi một câu:
"Vậy cậu sau này định làm thế nào? Thật sự cam tâm để Tiểu Linh xem cậu như không khí à? Nhưng mà tôi phải nói trước, dù tôi biết cậu thật lòng thích Tiểu Linh, nhưng tất cả vẫn phải lấy thái độ của chính Tiểu Linh làm chuẩn. Tôi sẽ không giúp cậu, hơn nữa tôi là anh trai của Tiểu Linh, tôi chắc chắn sẽ đứng về phía em ấy. Anh cũng đừng trách tôi không đủ nghĩa khí nhé."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nghe-duoc-tieng-long-cua-thien-kim-gia-an-dua-cai-bien-van-menh/chuong-377-tro-dua-dia-nguc-gi-day.html.]
An Quân và Nghiêm Úc cùng tuổi, ngoài tình cảm lớn lên cùng nhau còn có tình nghĩa bạn học. Nhưng bạn bè quan trọng sao bằng em gái được!
Ai ngờ Nghiêm Úc nghe xong lời này ngược lại lộ ra một nụ cười, gật đầu nói:
"Xem như không khí cũng rất tốt. Chứng tỏ đối với Tiểu Linh mà nói, tôi là một sự tồn tại không thể thiếu."
An Quân đầu óc quay cuồng một lúc lâu mới hiểu được ý của Nghiêm Úc. Lần này anh thật sự bội phục Nghiêm Úc đến năm vóc sát đất.
Hay!
Anh đúng là thừa mồm thừa miệng!
Ai nói anh - An Quân là não yêu đương?
Trước mặt Nghiêm Úc, so với cậu ấy, mình chỉ là đàn em!
Mãi cho đến khi Nghiêm Úc rời đi khoảng mười phút sau, An Linh mới vén chăn chui ra khỏi giường.
Cô cảm thấy mình chắc chắn là bị ngạt thiếu oxy, nếu không sao mặt lại đỏ bừng, đầu cũng ngơ ngẩn.
"Nghiêm Úc vừa rồi là đang... tỏ tình sao?"
Lẩm bẩm nói ra những lời này, mặt An Linh càng nóng hơn. Cô vội vàng đưa tay lên che mặt định hạ nhiệt, lại phát hiện không những nhiệt độ không giảm, mà ngay cả lòng bàn tay cũng bị làm cho nóng lên.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
"Nghiêm Úc rốt cuộc là có ý gì..."
An Linh gần như đã lật nát cốt truyện của tiểu thuyết gốc, cũng chưa phát hiện có tình tiết Nghiêm Úc tỏ tình với cô.
Phải nói là trong tiểu thuyết gốc, tình tiết của Nghiêm Úc phần lớn tập trung vào việc báo thù cho An Linh sau khi cô chết. Trước đó, anh gần như đều ở nước ngoài, rất ít khi xuất hiện, nói là vì không muốn nhìn thấy ánh mắt ghét bỏ của An Linh.