Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh - Chương 332: Bị An Linh bỏ bùa mê thuốc lú sao?

Cập nhật lúc: 2025-07-01 02:30:06
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vân Hiểu Nguyệt giãy giụa thoát khỏi vòng tay của Thẩm Hồng Huy, kéo cổ tay Thẩm Lạc định đi ra cửa.

"Tiểu Lạc, đi với mẹ, đừng ở nhà họ bị người ta khinh bỉ!"

Kết quả bà ta kéo một cái, lại không kéo đi được.

Vân Hiểu Nguyệt khó hiểu quay đầu lại, phát hiện Thẩm Lạc thường ngày luôn răm rắp nghe lời mình lại đứng yên tại chỗ, không nhúc nhích một bước.

Thẩm Lạc dùng một ánh mắt mà bà không thể đọc được nhìn bà: "Mẹ, kiểm tra một chút đi."

Bị Thẩm Lạc nhìn bằng ánh mắt này, trong lòng Vân Hiểu Nguyệt lại dâng lên một chút sợ hãi. Bà ta ý thức được nếu không nghĩ cách cho tốt, sự việc có thể thật sự sẽ thoát khỏi tầm kiểm soát của mình.

Nhưng bà ta còn có cách nào nữa đâu.

Ngày thường bà ta ngoài việc coi thường Thẩm Lạc, chính là dùng chuyện mình vì anh mà mắc bệnh để bắt anh nghe lời.

Sự phản kháng của Thẩm Lạc đối với bà ta là một chuyện vô cùng xa lạ.

"Thẩm Lạc, con điên rồi sao? Con có biết mình đang nói gì không?"

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

"Con biết." Thẩm Lạc cảm thấy biểu cảm hiện tại của mình có lẽ còn khó coi hơn cả khóc: "Nhưng con muốn biết rõ ràng, nguyên nhân thật sự khiến mẹ chưa bao giờ quan tâm đến con rốt cuộc là gì."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nghe-duoc-tieng-long-cua-thien-kim-gia-an-dua-cai-bien-van-menh/chuong-332-bi-an-linh-bo-bua-me-thuoc-lu-sao.html.]

Vân Hiểu Nguyệt lại kéo Thẩm Lạc hai cái, phát hiện anh vẫn không chịu đi.

"Điên rồi, tất cả các người đều điên rồi! Muốn kiểm tra thì tự các người kiểm tra đi. Nếu con bây giờ không đi với mẹ, sau này cũng đừng gọi mẹ là mẹ nữa, mẹ không có đứa con trai như con!"

Vân Hiểu Nguyệt hất tay Thẩm Lạc ra, quay người bỏ đi.

Bà ta lúc này thật sự đã luống cuống, hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi phải đối mặt với tình huống có thể xảy ra tiếp theo như thế nào. Mỗi một tế bào trên người Vân Hiểu Nguyệt đều đang gào thét bảo bà ta hãy mau chóng trốn khỏi đây. Bây giờ chạy có lẽ còn kịp, ở lại nữa thì thật sự sẽ tiêu đời.

Nhưng bà ta mới đi được hai bước, quản gia vẫn luôn đứng một bên lại chặn trước mặt bà.

Quản gia Lâm đã theo An Thụ Hải mấy chục năm, không chỉ trung thành mà còn cực kỳ có mắt nhìn, hoàn toàn không cần người An gia ra lệnh đã có thể đưa ra phán đoán có lợi nhất cho tình hình trước mắt.

Ngay từ lúc Vân Hiểu Nguyệt đứng dậy ngăn cản An Sùng và An Quân đưa An Duệ đi, ông đã cảm thấy tình hình có chút không ổn.

Và khi Bùi Ngọc Ngưng nói ra câu "Vậy thì kiểm tra một chút đi", quản gia Lâm đã nhanh chóng gửi tin nhắn cho đội bảo an, yêu cầu họ dẫn người đến. Hiện giờ, người của đội bảo an đã ở cửa chờ lệnh, chỉ đợi chỉ thị tiếp theo của quản gia.

Lúc này, quản gia Lâm đang chờ một mệnh lệnh rõ ràng. Ông chặn Vân Hiểu Nguyệt lại rồi lập tức nhìn về phía An Thụ Hải.

An Thụ Hải khẽ gật đầu. Quản gia Lâm lập tức hiểu ý ông, liền lấy bộ đàm ra lệnh cho đội bảo an tiến vào.

Giây tiếp theo, cánh cửa lớn được mở ra, hơn mười nhân viên an ninh nối đuôi nhau đi vào, vây quanh tất cả mọi người trong phòng khách.

Nhìn thấy trận thế như vậy, Thẩm Hồng Huy cuối cùng cũng ý thức được sự nghiêm trọng của vấn đề. Nhưng phản ứng đầu tiên của ông ta lại là phẫn nộ, ông ta cảm thấy hành động hiện tại của An gia là hoàn toàn không coi mình và Vân Hiểu Nguyệt ra gì.

 

Loading...