Vẫn không ai trả lời bà.
An Thụ Hải mắt nhìn thẳng, ngay cả một ánh mắt cũng không muốn cho Vân Hiểu Nguyệt, càng đừng nói đến chuyện nói chuyện với bà. Bởi vì ông phải chứng minh sự trong sạch của mình với vợ, ông thật sự không hề biết chuyện Vân Hiểu Nguyệt thầm yêu mình, còn thật hơn cả vàng thật!
Mà khi cha mẹ đều có mặt, An Sùng và An Quân cũng không tiện chen vào cuộc nói chuyện của người lớn, nên nhất thời cũng không đáp lời.
Bùi Ngọc Ngưng nhìn người chồng và những đứa con vô dụng của mình, thở dài.
"Hiểu Nguyệt, không phải chúng tôi không chấp nhận, mà là đề nghị của cô vốn không hợp lý, lại còn xuyên tạc sự thật. Chúng tôi không thể làm chuyện đổi trắng thay đen như vậy."
"Nói cứ như mình cao thượng lắm vậy."
Khi đối mặt với Bùi Ngọc Ngưng, giọng điệu của Vân Hiểu Nguyệt rõ ràng lạnh lùng hơn một chút: "Thật ra nói cho cùng chẳng phải là vì cô không quan tâm đến đứa con trai An Duệ này sao? Nếu cô thật sự quan tâm nó, thì đừng nói là An Duệ vốn cũng không làm gì Thẩm Lạc, dù nó có thật sự bắt nạt Thẩm Lạc đi nữa, cô cũng sẽ tìm mọi cách để bảo vệ nó, phải không?"
Lời này của Vân Hiểu Nguyệt khiến cả An gia đều sững sờ.
Còn có thể có góc nhìn oái oăm như vậy sao?
Bà ta đây chẳng lẽ là suy bụng ta ra bụng người sao? Vì chính bà ta không quan tâm đến Thẩm Lạc, nên cho rằng An gia để An Duệ bị phạt cũng là không quan tâm đến An Duệ?
Thấy cả An gia đều sững sờ ở đó không phản bác, Vân Hiểu Nguyệt còn tưởng mình đã nói trúng tim đen của họ.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
"Cô xem, bị tôi nói trúng rồi chứ gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nghe-duoc-tieng-long-cua-thien-kim-gia-an-dua-cai-bien-van-menh/chuong-324-hai-ta-ke-tam-lang-nguoi-nua-can.html.]
Vân Hiểu Nguyệt lại bắt đầu bênh vực cho An Duệ, giọng điệu cũng có chút kích động.
"Chỉ cần đổi lại là một đứa trẻ khác, cho dù là đổi thành An Linh, tôi đoán các người cũng sẽ không dễ dàng để nó bị phạt như vậy đâu? Chuyện này mới phát hiện tối qua đúng không? Các người lại lập tức đưa ra hình phạt nghiêm trọng như vậy đối với thằng bé, thậm chí còn không thèm điều tra, chỉ nghe lời một phía của An Linh và Thẩm Lạc là đã tin rồi. Các người đặt tay lên n.g.ự.c tự hỏi xem, có phải là quá qua loa rồi không?"
Người An gia: "..."
Họ đúng là tin ngay lập tức thật. Dù sao thì độ tin cậy từ tiếng lòng của An Linh đã ở đó, muốn không tin cũng không được.
Chẳng lẽ trong mắt người ngoài, họ thật sự qua loa đến vậy?
Không đúng!
Thiếu chút nữa là bị Vân Hiểu Nguyệt xoay vòng vòng rồi!
Hôm qua họ đã bắt tại trận mấy kẻ bắt nạt là An Duệ và đồng bọn cùng với nạn nhân là Thẩm Lạc. Trên người Thẩm Lạc còn có vết bầm, cả hai bên đương sự cũng đều không phủ nhận sự thật bắt nạt, hơn nữa tất cả những điều này đều khớp với tiếng lòng của An Linh.
Chuỗi bằng chứng hoàn chỉnh biết bao! Qua loa chỗ nào chứ!
Kết quả là trong khi họ đang đặt tay lên n.g.ự.c tự vấn, An Duệ lại cảm thấy họ đang chột dạ.
Chuyện tối qua tuy cậu ta không cam lòng, nhưng cũng cảm thấy mình đúng là xui xẻo khi bị người nhà phát hiện. Nhưng sau khi nghe Vân Hiểu Nguyệt nói như vậy, cậu ta mới nhận ra đây có lẽ mới là sự thật.
Tại sao cha mẹ ngay cả việc che giấu một chút cho cậu ta cũng không muốn, ngược lại còn xử phạt cậu ta nghiêm trọng như vậy?