Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/qXel6Vjon
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đó đã là chuyện của nhiều năm trước. Lúc đó Thẩm Lạc chỉ là một diễn viên võ thuật đóng thế trong đoàn phim của họ. An Linh cũng là tình cờ nhìn thấy Thẩm Lạc đang nhảy, cảm thấy tò mò mới đến bắt chuyện với anh.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Thẩm Lạc nói ước mơ sau này của anh là trở thành một ca sĩ hát nhảy, cho nên mới tận dụng mọi thời gian rảnh rỗi để luyện tập. Anh còn hẹn ước với An Linh rằng sau này chắc chắn có thể thấy anh trên sân khấu.
Đây chỉ là một đoạn nhạc đệm nhỏ trong cuộc đời của An Linh. Nếu không phải trong tiểu thuyết gốc khi viết về chuyện của An Duệ có nhắc đến tên Thẩm Lạc, An Linh có lẽ cũng không nhớ ra được chuyện này.
Người dẫn chương trình thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
Pha khó xử vừa rồi coi như đã được gỡ rối. Tiếp theo chỉ cần thuận đường phỏng vấn Thẩm Lạc một chút để chuyển sự chú ý của mọi người đi là được.
"Vậy à, không ngờ hai vị còn có duyên phận như vậy. Vậy Thẩm Lạc có điều gì muốn nói không?”
Thẩm Lạc đầu tiên là cúi đầu chào khán giả, sau đó khóe miệng nhếch lên, nở một nụ cười rạng rỡ cảm kích nói:
"Cảm ơn lời khen của cô An Linh, cũng cảm ơn mỗi một khán giả đã ủng hộ tôi. Có thể biểu diễn trên một sân khấu như thế này vẫn luôn là ước mơ của tôi. Tôi hứa sau này cũng sẽ nghiêm túc đối đãi với mỗi một sân khấu, không phụ lòng yêu thích và mong đợi của mọi người.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nghe-duoc-tieng-long-cua-thien-kim-gia-an-dua-cai-bien-van-menh/chuong-290.html.]
Anh không hề tỏ ra quá kích động trước lời khen của An Linh, cũng không vì muốn kéo quan hệ mà nhắc lại chuyện ở đoàn phim trước đây, chỉ đơn giản là bày tỏ lời cảm ơn. Thái độ không kiêu ngạo, không nịnh bợ này cũng rất dễ khiến người ta có cảm tình.
Sau đó, người dẫn chương trình không tiếp tục hỏi Thẩm Lạc nữa, mà chuyển chủ đề sang thí sinh tiếp theo. Nhưng sự chú ý của mọi người đã bị lời nói của An Linh làm cho lệch hướng, vào phần bình luận trực tiếp để thảo luận về chuyện của cô và Thẩm Lạc.
[Ủa? Sao An Linh lại từng hợp tác với Thẩm Lạc? Thẩm Lạc trước đây là diễn viên à?]
[Hì hì, các bạn không biết à? Thẩm Lạc thỉnh thoảng sẽ đi đóng vai quần chúng ở đoàn phim để kiếm tiền, có lúc còn làm diễn viên đóng thế võ thuật. Họ chắc là đã gặp nhau trong tình huống đó.]
[Cái gì chứ, chỉ là một vai quần chúng, còn tưởng là diễn viên gì ghê gớm.]
[Đóng vai quần chúng thì sao? Phạm pháp à? Gia đình Thẩm Lạc không có điều kiện, anh ấy tự mình đi đóng vai quần chúng kiếm tiền nuôi sống bản thân thì có vấn đề gì sao?]
[Chỉ có mình tôi chú ý đến việc anh ấy còn từng làm diễn viên đóng thế võ thuật à? Đóng thế võ thuật không phải là người bình thường có thể làm được đâu.]
[Đúng vậy, Thẩm Lạc từ rất nhỏ đã đi học trường võ thuật, võ công không phải dạng vừa đâu. Nhưng bản thân anh ấy thích hát nhảy nên sau này lại đi học vũ đạo.]
[Ngầu thế! Xem ra mắt nhìn của An Linh cũng không tồi. Dù sao thì tôi là người qua đường xem nãy giờ cũng cảm thấy thực lực của Thẩm Lạc là tốt nhất, xuất sắc nhất.]
[Các vị người qua đường đi ngang qua xin đừng bỏ lỡ! Mọi người hãy đến xem Thẩm Lạc, át chủ bài toàn năng hát nhảy đều đỉnh của chúng tôi! Nhập hội không lỗ!]