An Linh ngày thường hoàn toàn không để ý đến chuyện của An Duệ. Hóa ra không để ý một cái, nút thời gian đã chạy đến lúc cậu ta sắp thành lập nhóm.
[Quỷ mới muốn đi xem trận chung kết của nó. Chẳng qua là muốn ké một chút nhiệt độ của mẹ, của mình và của anh hai, để cho vị trí debut của mình vững chắc hơn một chút chứ gì?]
[Sợ ai không biết thân phận của nó hay sao ấy.]
Đi thì không muốn đi, nhưng lại không muốn làm mẹ buồn lòng, đành phải tìm một vài cái cớ.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
"Con không đi đâu ạ, con đối với hát hò nhảy múa cũng không có hứng thú." An Linh cười gượng từ chối. "Hơn nữa dạo này con đang dưỡng sinh, ngủ tương đối sớm. Trận chung kết chắc chắn sẽ làm đến rất khuya, con không muốn thức đêm.”
Bùi Ngọc Ngưng bất đắc dĩ thở dài.
Có một chuyện bà thật sự vẫn luôn rất đau đầu, đó là An Linh và An Duệ dường như trời sinh đã không hợp nhau.
Lúc họ còn nhỏ đã thường xuyên cãi nhau, đánh nhau. Bùi Ngọc Ngưng thậm chí còn nghi ngờ An Linh lúc học tiểu học nhất quyết đòi nhảy hai lớp chính là để không phải học cùng lớp với An Duệ. Bởi vì thành tích của An Duệ không tốt bằng cô, muốn nhảy lớp cũng không được.
Nếu lúc đó Bùi Ngọc Ngưng còn có thể dùng lý do họ là cặp song sinh, nên trời sinh có tâm lý cạnh tranh để an ủi mình, nghĩ rằng chờ hai đứa lớn lên hiểu chuyện là sẽ ổn.
Kết quả là sau khi lớn lên, tình hình này không những không cải thiện mà còn ngày càng nghiêm trọng, hai người đã đến mức ghét nhau như chó với mèo.
Bà thừa nhận tính cách của An Duệ quả thực có chút phô trương và tùy hứng, nhưng họ dù sao cũng đều là con của mình. Bùi Ngọc Ngưng chắc chắn hy vọng một ngày nào đó quan hệ của họ có thể cải thiện một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nghe-duoc-tieng-long-cua-thien-kim-gia-an-dua-cai-bien-van-menh/chuong-284-cai-nay-kho-binh-luan.html.]
Hơn nữa, đêm thành lập nhóm là một thời khắc quan trọng như vậy, gia đình của rất nhiều thí sinh đều sẽ đến để cổ vũ cho con mình. Nếu họ không đi, chắc chắn sẽ làm tổn thương trái tim của An Duệ.
Nghĩ đến đây, Bùi Ngọc Ngưng trực tiếp ra lệnh.
"Không được, bắt buộc phải đi. Trừ Tiểu Niệm ngày mai phải đến Ninh Thành, thật sự không có cách nào, còn lại con, mẹ, chaa con và cả anh cả, anh hai con đều phải đi.”
An Linh nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Bùi Ngọc Ngưng liền biết chuyện này tuyệt đối không có chỗ cho thương lượng.
[A a a a a phiền quá đi!]
[Cứ nghĩ đến cái đồ chó má đó là lại thấy bực mình!]
Bùi Ngọc Ngưng liền bị cảm xúc táo bạo từ tiếng lòng của An Linh làm cho hoảng sợ.
Bà biết An Linh và An Duệ không hòa thuận, nhưng cũng thật sự không ngờ cô lại có thể chửi An Duệ là "đồ chó má" trong lòng. Đây đã không phải là quan hệ không tốt bình thường nữa rồi.
Bùi Ngọc Ngưng thật sự có chút khó hiểu. Dù An Linh không thích tính cách của An Duệ, cũng thật sự không nên ghét bỏ người em trai đã cùng mình lớn lên đến vậy chứ?
An Duệ cũng đâu có làm chuyện gì quá đáng?
Chẳng lẽ giữa họ thật sự có mâu thuẫn gì đó hoàn toàn không thể hòa giải mà bà không biết?
Bùi Ngọc Ngưng cũng không tiện hỏi thẳng, chỉ có thể âm thầm đặt việc hòa giải mối quan hệ của An Linh và An Duệ làm nhiệm vụ hàng đầu của mình.
Và bước đầu tiên có thể làm cho nhiệm vụ này trước mắt chính là đảm bảo An Linh có thể đến chương trình của An Duệ để cổ vũ cho cậu.