Trì Lăng Lăng cuối cùng cũng buông lỏng tay.
Chai rượu chỉ còn lại một nửa tuột khỏi tay cô, rơi xuống đất vỡ tan thành từng mảnh giòn tan. Âm thanh này cũng như tiếng sấm làm cho những người đã bị dọa đến ngây người lập tức bừng tỉnh.
Hiện trường trở lại ồn ào. Người báo cảnh sát thì báo cảnh sát, người gọi 120 thì gọi 120, người dọn dẹp thì dọn dẹp, người trấn an thì trấn an.
Đương nhiên, dù trong tình huống hỗn loạn như vậy, vẫn có rất nhiều người kiên trì tập trung sự chú ý vào diễn biến của drama.
Có người một bên kích động hét lên "Ôm rồi, ôm rồi!”, một bên kiên trì giơ điện thoại lên quay phim, sợ bỏ lỡ một chút tình tiết nào.
Thu Lê bất đắc dĩ thở dài. Anh gần như có thể tưởng tượng được, tất cả những gì xảy ra tối nay sẽ lan truyền khắp mạng xã hội với một tốc độ không thể cản được.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Nhận thấy cảm xúc của Trì Lăng Lăng đã ổn định lại, Thu Lê buông tay ra, chuẩn bị đỡ cô rời khỏi lòng mình.
Nhưng Trì Lăng Lăng sau khi tay phải được tự do, ngược lại còn vòng cả tay này ra sau lưng Thu Lê, ôm chặt lấy anh.
"A Lê." Trì Lăng Lăng nói với giọng nức nở. "Em xin lỗi, em biết em đã thật sự làm sai rồi.”
Giọng cô run rẩy, tất cả mọi người đều có thể nghe ra sự hối hận sâu sắc trong đó.
Nếu không phải những lời cô nói sau đó thật sự quá khiến người ta mở rộng tầm mắt, có lẽ mọi người thật sự sẽ nghĩ rằng cô đã thật lòng nhận sai.
"Anh có thể tha thứ cho em lần này không? Em sẽ đi bỏ đứa bé ngay, anh đừng chia tay với em được không? Em hứa sau này sẽ không bao giờ có bất kỳ hành vi nào có lỗi với anh nữa.”
"Em thề, em thật sự yêu anh. Trong tâm trí em chưa bao giờ phản bội anh. Và em hứa, sau này dù là thể xác hay tâm hồn, em toàn bộ đều sẽ chung thủy với anh!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nghe-duoc-tieng-long-cua-thien-kim-gia-an-dua-cai-bien-van-menh/chuong-275-troi-oi.html.]
Sau khi cô nói xong mấy câu đó, không gian ồn ào xung quanh lại một lần nữa trở nên yên tĩnh một cách kỳ lạ.
Ngay cả nhân viên nhà hàng đang dọn dẹp mảnh vỡ thủy tinh dưới đất cũng dừng động tác trong tay, không thể tin nổi quay đầu nhìn về phía người vừa nói ra những lời đó.
Có phải do làm việc nhiều quá nên sinh ra ảo giác không?
Người này vừa nói gì vậy?
Tất cả những người có mặt đều có cùng một phản ứng.
Có người đũa mới nâng lên được một nửa, cái miệng vốn đang mở ra để đón thức ăn, giờ phút này liền khớp hoàn hảo thành một phần của biểu cảm há hốc mồm.
Họ sững sờ vài giây rồi bắt đầu nhìn quanh đánh giá biểu cảm của những người khác, phát hiện ra biểu cảm của mọi người lại giống hệt nhau.
Một người ảo giác còn có khả năng, nhưng bây giờ những người xung quanh dường như đều nghe thấy, không thể nào tất cả mọi người đều ảo giác được chứ?
Vậy nên, Trì Lăng Lăng thật sự đã nói như vậy?
Trời ơi!
Quả nhiên người bình thường muốn lý giải được tư duy của cô ta vẫn là quá khó!
Thật muốn cạy cái sọ não của cô ta ra xem rốt cuộc có cấu tạo như thế nào.
Ngay cả những người qua đường không hề liên quan đến vụ việc này, khi nghe Trì Lăng Lăng nói cũng có một vẻ mặt như vừa nuốt phải ruồi, huống chi là người trong cuộc như Thu Lê.