Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nghe Bảo Là Đội Vô Dụng Cơ Mà, Sao Người Nào Cũng Là Nhân Vật Nguy Hiểm Hết Vậy - Chương 94

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-06-29 13:09:39
Lượt xem: 169

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Duby đang tìm mọi cách để cản bước tiến của cậu ta, nhưng hiệu quả cực kỳ thấp.

 

Không còn thời gian để do dự nữa.

 

Tùy Thất ngồi xổm bên vệ đường, lấy tất cả dây điều khiển trong Kho Hàng Tuỳ Thân ra.

 

Tay cô thoăn thoắt khắc tên Thẩm Úc lên n.g.ự.c trái búp bê gỗ mô phỏng của cậu ta.

 

Cô chỉ có thân phận Thợ Điều Khiển Búp Bê, không có kỹ thuật của Thợ Điều Khiển Búp Bê, vậy nên hai chữ ngắn ngủn được khắc vô cùng xiêu vẹo.

 

Chữ 'Úc' vừa khắc xong, mười sợi dây điều khiển tự động quấn vào đầu, thân và tứ chi của búp bê gỗ mô phỏng.

 

"Thẩm Úc!"

 

"Anh Thẩm!"

 

Tiếng hét nghẹn ngào của Tả Thần và Muội Bảo như đ.â.m thẳng vào tim.

 

Tùy Thất lập tức quấn dây điều khiển quanh ngón tay, không quá thành thạo điều khiển búp bê gỗ của Thẩm Úc làm động tác lùi về sau.

 

Cách sương độc chưa đầy hai mươi mét, Thẩm Úc vẫn lao thẳng về phía trước.

 

Cô không khỏi nhíu chặt mày: "Sao không có phản ứng?"

 

Thấy Thẩm Úc sắp lao vào sương độc, Duby gắng sức bật lên, nhào tới đè cậu ta xuống trước sương độc một mét.

 

Dù bị áp chế, nhưng cậu ta vẫn vùng vẫy tiến về phía sương độc.

 

Ngay lúc giữa đầu ngón tay cậu ta và lớp sương độc dày đặc chỉ còn cách mười xăng ti mét.

 

Bông tai đính đá sapphire xanh ở tai trái Tùy Thất, đột nhiên lóe lên ánh sáng xanh.

 

Trong đầu cô vang lên một giọng nói điện tử: [Điều kiện chuyển giao quyền kiểm soát đã được đáp ứng, bạn có muốn nhận quyền kiểm soát người chơi Thẩm Úc không?]

 

Tùy Thất kinh ngạc đưa tay lên, chạm vào bộ chuyển đổi cô đang đeo ở tai trái.

 

Cô lập tức nói: "Có!"

 

[Đã xác nhận, sắp tiến hành chuyển giao.]

 

[Chuyển giao thành công.]

 

Dây điều khiển màu trắng được phủ lên một lớp ánh sáng xanh lấp lánh.

 

Tùy Thất lại kéo dây điều khiển lần nữa, điều khiển búp bê gỗ trong tay đứng dậy, lùi về sau.

 

"Cậu Thẩm, quay lại!"

 

Sau khi hơi sững người hai giây, Thẩm Úc đứng dậy bằng một tư thế cực kỳ không phối hợp, ngón tay cậu ta suýt nữa đã chạm vào sương độc.

 

Sau đó cậu ta cùng tay cùng chân* bắt đầu chạy lùi về sau.

 

*Khi di chuyển, người ta thường chạy với tư thế tay này chân kia, chạy cùng tay cùng chân chỉ hành động khập khiễng, trái ngược với tư thế chạy bình thường.

 

Tốc độ không chậm, nhưng hơi giống người thượng cổ mới thuần hóa được tứ chi.

 

Hai chân mỗi chân một nẻo, thỉnh thoảng còn xoạc chân ra.

 

Thẩm Úc đau đến mức nhe răng trợn mắt.

 

Tả Thần nhìn dáng đi khó khăn của cậu ta, vô cùng hoang mang: "Sao tự nhiên lại bắt đầu diễn xiếc vậy?"

 

Thẩm Úc cách Tùy Thất một khoảng, không thấy rõ dáng người cô, cũng không biết cơ thể của mình đã được đồng đội tiếp quản.

 

Cậu ta vẫn cho rằng mình đang bị người chơi khác khống chế, không hề có ý định mở miệng nói chuyện.

 

Chỉ có Muội Bảo đứng bên cạnh Tùy Thất là biết tất cả.

 

Ánh mắt cô nhóc nhìn Tùy Thất tràn đầy vẻ kính phục, trong cái đầu nho nhỏ, bốn chữ 'Chị Tùy trâu bò' phóng to đã chiếm trọn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay-xmzr/chuong-94.html.]

 

"A!" Thẩm Úc hét thảm thiết, dáng đi xiêu vẹo.

 

Hai tay Tùy Thất run lên: "Được rồi, không hành hạ cậu Thẩm nữa."

 

Cô dừng động tác trong tay, hét về phía Thẩm Úc và Tả Thần: "Anh Thần, ngồi xổm xuống trước mặt cậu Thẩm!"

 

Tả Thần nghe tiếng lập tức hành động, khom gối ngồi xổm xuống, vừa mới ngồi xuống đã cảm nhận được lưng nặng trĩu.

 

Thẩm Úc vô lực ngã xuống lưng anh ta.

 

Tiếng hít thở của cậu ta vừa dồn dập vừa hỗn loạn, mồ hôi chảy ròng ròng dọc theo cằm, làm cổ áo sau lưng vốn đã ướt đẫm của Tả Thần càng thêm dinh dính.

 

Tả Thần vô thức ôm lấy hai chân Thẩm Úc, thở hổn hển hỏi: "Xong rồi?"

 

Cái đầu đang áp sát lên lưng anh ta của Thẩm Úc chậm rãi gật hai cái.

 

Hơi thở căng thẳng của Tả Thần dần ổn định lại: "Không sao là tốt rồi."

 

Anh ta cõng Thẩm Úc đứng dậy, đi về phía Tùy Thất và Muội Bảo.

 

Duby mở máy điều hòa, đi theo sau hai người bọn họ.

 

Sau khi tập hợp, bốn người một búp bê gỗ không dừng lại tại chỗ, mà chạy thật xa khỏi sương độc mới dừng lại.

 

Đội Trốn Khỏi kiệt sức tìm một gầm cầu râm mát, ngã sõng soài trên nền đất nghỉ ngơi.

 

Tiếng thở dốc nặng nề liên tiếp vang lên, một lúc lâu sau vẫn chưa ổn định lại.

 

【Áu, tiếng thở dốc này, phải ghi âm lại làm chuông báo thức mới được, he he he.】

 

【Đằng ấy không bình thường… mị cũng ghi âm một cái vậy.】

 

【Chậc chậc chậc, toàn là mấy cô nàng hư hỏng.】

 

【Chị gái xì hơi thật sự lợi hại c.h.ế.t đi được, sao chị ấy có thể nghĩ ra được chứ, ông trời của tôi!】

 

【Lúc gặp hai anh em Tống Diễn, bốn người chị gái xì hơi không khoanh tay đứng nhìn như những người chơi khác nên hôm nay mới có thể cứu được cậu Thẩm, cảm động quá đi.】

 

【Thiện giả thiện báo, vòng tròn khép kín rồi.】

 

【Tôi lại có niềm tin vào thế giới này rồi, khóc thút thít.jpg】

 

【Bộ chuyển đổi thật sự quá tuyệt vời, còn tưởng là đạo cụ vô dụng, không ngờ chú hề lại chính là tôi.】

 

【Chỉ có thể nói không hổ là vật tư vĩnh viễn hiếm có, vô cùng xứng đáng, like like like!】

 

【Nhưng cũng nhờ chị gái xì hơi thông minh, nếu đổi lại là tôi, chắc chỉ có thể trơ mắt nhìn cậu Thẩm bị loại.】

 

【Khoảnh khắc chị gái xì hơi nhận quyền kiểm soát Thẩm Úc, đầu tôi tê rần.】

 

【Cơm trong miệng tôi cũng rơi ra ngoài.】

 

【Trâu bò!】

 

【Dù trong thời khắc nguy hiểm thế nào, bốn người đội Trốn Khỏi cũng chưa từng nghĩ đến việc từ bỏ đồng đội.】

 

【Khóc c.h.ế.t mất, lại là một ngày cảm động vì tình đồng đội của họ.】

 

Nếu mọi người cảm thấy thích phong cách dịch truyện của mình thì có thể ghé qua Thu Hút Cừu Hận trên Monkeyd để theo dõi những bộ tiếp theo nhaa :3333

 

Dưới gầm cầu râm mát, Tả Thần cố nén cơn đau nhức cơ bắp ngồi dậy, đỡ lấy chân phải của Thẩm Úc, đặt lên đùi mình.

 

Anh ta thành thạo xắn ống quần cậu ta lên, lấy ra thuốc xịt phục hồi vết thương và gel làm lành nhanh, xử lý vết thương đang chảy m.á.u của cậu ta.

 

Thẩm Úc vẫn chưa hồi phục, cánh tay đặt lên mắt, mặc cho đối phương làm gì thì làm.

 

Sau khi xử lý kỹ lưỡng vết thương của Thẩm Úc, Tả Thần dựa vào vòm cầu, bắt đầu suy nghĩ: "Sao đột nhiên lại thoát khỏi khống chế được nhỉ?"

 

Loading...