Nghe Bảo Là Đội Vô Dụng Cơ Mà, Sao Người Nào Cũng Là Nhân Vật Nguy Hiểm Hết Vậy - Chương 161

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-10-05 02:01:13
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bùi Dực hôi hám xa lánh: " hôi thì các yêu nữa ? Tình yêu của các nông cạn quá đấy!"

 

Tân Dặc hét lớn một tiếng: "Câm miệng! Bây giờ thối hơn phân của Cuốn Ca cả trăm !"

 

Miêu tả cụ thể đấy.

 

Bùi Dực từng phân của Cuốn Ca cho nôn ọe, lập tức nhận thức rõ ràng về mùi hôi của .

 

Cậu bắt đầu hoảng loạn: "Không ngờ em hôi như , bây giờ đây, em tẩm mùi ?!"

 

Tân Dặc trả lời : "Cậu lùi năm trăm mét , bọn ngất xỉu thì ai giúp tắm !"

 

Bùi Dực gào chạy xa.

 

Khi về đến nhà, Lâm Hành Tuyết mùi hôi khó chịu ở cửa hun đến mức mở mắt, vòng qua cửa để nhà.

 

Lúc ngang qua bếp, gặp Tả Thần và Trần Tự.

 

Hai bọn họ đeo mặt nạ dưỡng khí, mang theo hai xô nước ấm ngoài, vẻ mặt thấy c.h.ế.t sờn.

 

Tả Thần trầm giọng : "Bùi Dực dịch hôi của chồn hôi xịt trúng , chúng tắm cho ."

 

Lâm Hành Tuyết ngơ ngác gật đầu, : "Lúc nãy thấy Thẩm đưa chị Tùy bay về."

 

"Ừm, Liên cũng về ." Tả Thần chỉ về phía phòng dành cho khách: "Ở trong phòng cả đấy."

 

Lâm Hành Tuyết rảo bước về phía phòng khách của đội Trốn Khỏi.

 

Cửa phòng mở , Tùy Thất, Thẩm Úc, Muội Bảo, Tân Dặc và một chú mèo con màu trắng đang vây quanh bàn trong phòng khách.

 

Tùy Thất tiếng bước chân ngẩng đầu lên, thấy Lâm Hành Tuyết thì chào hỏi: "Hành Tuyết, cô về ."

 

Lâm Hành Tuyết đến bên bàn , định mở miệng , trong tay nhét cho hai viên pha lê phát sáng.

 

Tùy Thất nháy mắt với cô : "Đã là sẽ tặng cô quà mà, hai viên một viên xanh lá đậm, một viên xanh lá nhạt, cô xem thử xem thích màu nào?"

 

Lâm Hành Tuyết nắm chặt viên pha lê trong tay: "Đẹp quá, thích hết."

 

Tùy Thất : "Vậy thì tặng cô hai viên luôn đấy."

 

Muội Bảo cầm một viên pha lê phát sáng màu hồng tím, đến mức thấy mắt : "Chị Hành Tuyết, tại chị thích màu xanh lá ạ? Em còn tưởng chị thích màu đen."

 

Lâm Hành Tuyết viên pha lê màu xanh nhạt trong lòng bàn tay trái: "Màu vảy ban đầu của chị là màu xanh lá."

 

Tùy Thất và Muội Bảo đầu tiên là sững sờ, ngay đó phá lên.

 

Muội Bảo khen ngợi: "Oa, thì chắc chắn chiếc đuôi của chị nhỉ."

 

Lâm Hành Tuyết cong khóe miệng, khẽ .

 

Tùy Thất giá trị dị hóa đầu cô giảm xuống còn 52, hỏi: "Vảy của cô chuyển sang màu xanh lá ?"

 

Trong mắt Lâm Hành Tuyết hiện lên ý nhạt nhưng rõ ràng, cô : "Có, xanh hơn nhiều ."

 

Nếu mọi người thích truyện thì follow truyện, còn nếu thích mình thì nhớ follow Thu Hút Cừu Hận là mình nha :3333333 Bản dịch được đăng duy nhất trên Monkeydtruyen, vậy nên nếu thương mình thì mọi người hãy đọc trên Monkeydtruyen:3333

"Vậy thì quá."

 

Tùy Thất thật lòng vui mừng cho đối phương, thấy mái tóc ngắn đều gáy cô , nhịn nhíu mày: "Hôm đó nên lôi cái tên cắt tóc cô đ.á.n.h một trận mới ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay-xmzr/chuong-161.html.]

 

"Không , lúc đó đ.á.n.h ." Lâm Hành Tuyết nhẹ giọng : "Còn cắt cả tóc của nữa."

 

Tùy Thất và Muội Bảo đồng loạt giơ ngón cái lên với cô : "Làm lắm."

 

"Cộp cộp cộp."

 

Bên ngoài cửa vang lên những tiếng bước chân vội vã.

 

Leia và Lâm Hành Trạch nhanh chóng xuất hiện ở cửa phòng.

 

Tùy Thất lên đỉnh đầu của hai tiên, giá trị dị hóa của họ cũng giảm xuống còn 50.

 

Leia nhanh chóng đến mặt Tùy Thất, ôm chặt cô: "Chào mừng cô trở về."

 

Da thịt Leia mọc , sắc mặt cũng hồng hào hơn nhiều.

 

Trong mắt Tùy Thất ánh lên ý : "Leia, cô hồi phục đấy."

 

"Đều nhờ mạo hiểm cứu cả." Leia nhíu mày, chút do dự hỏi: "Sao thấy còn ?"

 

Tùy Thất hỏi Liên Quyết, sang chú mèo trắng bên cạnh: "Đây là , tạm thời biến thành hình thú ."

 

Lúc , lông mày của Leia mới giãn : "May mà hai bình an vô sự, nếu lương tâm của khó mà yên ."

 

"Đừng nghĩ như , dòng chảy ngầm đáy biển thể lường , của cô." Tùy Thất an ủi.

 

Leia dịu dàng mỉm , tháo sợi dây chuyền cổ xuống, đưa cho Tùy Thất: "Xin hãy nhận lấy món quà cảm ơn của ."

 

Dưới sợi dây chuyền bạc là một mặt dây chuyền hình giọt nước trong suốt, tựa như một giọt nước mắt đông cứng.

 

Lâm Hành Trạch cũng đưa một chiếc nanh sói bóng mượt cho Liên Quyết: "Món quà nhỏ để tỏ lòng ơn thôi, đừng chê."

 

Tùy Thất vội : "Món quà như , thể chê ."

 

Cô giơ hai tay nhận lấy sợi dây chuyền, trong giây lát, tiếng nhắc nhở quen thuộc vang lên.

 

【Chúc mừng bạn nhận vật tư đặc biệt 'Nước Mắt Nhân Ngư' x 1, sử dụng vật tư tiếp xúc với đối tượng mục tiêu, thể thu hoạch hình ảnh ký ức trong vòng 1 tiếng của đối tượng đó.】

 

【Có thể sử dụng ba , mỗi sử dụng xong cần nguội 24 tiếng.】

 

 

Tùy Thất chớp mắt, Nước Mắt Nhân Ngư trong tay.

 

Cảnh tượng nhận 'Vảy Triệu Hồi' và 'Dây Leo Biến Thể' lóe lên trong đầu cô.

 

Thì , điều kiện để nhận vật tư đặc biệt là nhận lời cảm ơn chân thành của dân bản địa.

 

Cô nhẹ tay nhẹ chân chậm rãi đeo sợi dây chuyền lên cổ: "Cảm ơn, thích lắm."

 

Trong mắt Leia tràn đầy vẻ tán thưởng: "Rất hợp với cô."

 

Muội Bảo khoác tay cô: "Chị Tùy, lắm!"

 

Liên Quyết thu hồi ánh mắt đang đặt cổ Tùy Thất, giơ vuốt mèo màu trắng lên, ấn xuống chiếc nanh sói mặt.

 

Loading...