NGÀY PHỤ THÂN CƯỚI BÌNH THÊ, MẪU THÂN TA LẠI LÂM BỒN - 1

Cập nhật lúc: 2025-10-05 16:09:08
Lượt xem: 333

 

Phụ đang bái đường cùng Bạch Nguyệt Quang, còn mẫu thì bụng đau dữ dội, sắp sinh .

 

Hắn với :

 

“Mẫu ngươi đầu sinh nở, ở bên cũng chẳng sinh .”

 

Nói đoạn, đầu, nắm tay Bạch Nguyệt Quang, :

 

“Thành hôn là việc cả đời, tuyệt đối thể để nàng chịu ủy khuất.”

 

Thành là việc cả đời, Tề Nhan thì thể ủy khuất.

Còn mẫu mà dốc hết sinh mạng sinh con, chẳng đáng là việc gì to tát.

 

Về , mẫu thuận lợi sinh nở, liền nhận nuôi nàng.

 

 

Hôm nay là ngày phụ cưới bình thê.

 

Vốn dĩ và mẫu định tới dự, nhưng phụ cố ý ép mẫu đến, chỉ để khiến nàng khó chịu.

 

Mẫu sắc mặt trắng bệch, mi tâm vẫn nhíu chặt. Nàng đang mang thai, lo lắng nàng:

 

“Mẫu , thấy ?”

 

Nàng lắc đầu, nhưng trông thấy trán nàng rịn mồ hôi lạnh, tay ôm bụng chặt.

 

Ta vội :

 

“Hay là chúng về thôi, nếu phụ trách, nữ nhi sẽ về tìm ngoại tổ phụ chủ.”

 

Chưa kịp đợi nàng trả lời, Hứa mụ mụ kinh hô:

 

“Không ! Phu nhân sắp sinh !”

 

Ta cúi đầu , tà váy mẫu loang đầy huyết.

 

Ta hoảng loạn, vội gọi phụ :

 

“Phụ ! Mẫu chảy m.á.u , mau đưa về hậu viện!”

 

“Xin đấy!”

 

Mẫu là chính thê của phủ Thừa Ân công, thể để hạ nhân khiêng mặt bao nhiêu khách khứa ?

 

Phụ buông tay Tề Nhan , trông như sắp bước tới.

 

Tề Nhan nhẹ nhàng lên tiếng, dịu dàng :

 

“Phu quân, mau cứu tỷ tỷ , sinh mạng là quan trọng nhất, chịu chút uất ức cũng .”

 

con gái của nàng – Ôn Thư Ảnh, bĩu môi, giọng chanh chua:

 

“Cha đại phu, cứu ai? Mẫu mau sai đưa đại nương sinh , cứ bám lấy cha gì, chẳng qua là khiến nương mất mặt thôi!”

 

Lời nàng lớn nhưng ai cũng rõ.

 

Phụ lập tức nắm tay Tề Nhan, lạnh giọng:

 

“Cũng tại mẫu ngươi quá lên, kỳ hạn còn tới.”

 

Ta chằm chằm phụ , tin nổi:

 

“Nếu hôm nay nhất định ép mẫu tới dự lễ, giận đến mức sinh non ?”

 

Ánh mắt phụ thoáng chút xao động, nhưng liếc Tề Nhan một cái liền cứng giọng:

 

“Mẫu ngươi đầu sinh con, ngươi mau đưa bà lo chuyện sinh nở , gọi cả đại phu đến, lỡ chuyện gì. Ta ở đó cũng giúp gì.”

 

Nói xong, đỡ Tề Nhan rời .

 

“Phu quân, ?”

 

“Không , như Thư Ảnh , đại phu, mặt cũng chẳng ích gì.” – phụ xa dần.

 

Ta vẫn vọng :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ngay-phu-than-cuoi-binh-the-mau-than-ta-lai-lam-bon/1.html.]

 

“Hôm nay là ngày quan trọng của nàng, nàng mới là nhân vật chính. Thành là chuyện cả đời, thể để nàng chịu tủi .”

 

Bọn họ rời , và mẫu lập tức trở thành trò của cả đại sảnh.

 

Thành là đại sự, Tề Nhan thể uất ức.

Mẫu liều mạng sinh con vì , thành chuyện cỏn con?

 

Hơn nữa, Tề Nhan cũng đầu thành !

Vì một nữ nhân từng bỏ, mà phớt lờ mạng sống chính thê đang mang thai?

 

Ta giận run , mắt đỏ ngầu, lập tức đỡ lấy mẫu :

 

“Hứa mụ mụ, Thanh Liễu, theo đưa mẫu về hậu viện!”

 

“Thạch thúc, nhanh mời đại phu, mời cả bà đỡ!”

 

Ôn Thư Ảnh hổ, khẩy:

 

“Đại tỷ đúng là tính toán, là cố ý giả bộ để cha chú ý, mẫu khó chịu đây mà!”

 

Ta nhắm mắt hít sâu, giao mẫu cho nha , trừng mắt nàng .

 

“Muốn đ.á.n.h ? Tỷ dám chắc?” – Ôn Thư Ảnh tràn đầy khiêu khích.

 

Tay trong tay áo nắm chặt, buông , nắm chặt.

 

Ta bảo bản nhịn. Giữa tiệc cưới ầm ĩ mà đ.á.n.h , hợp lễ.

 

… cuối cùng nhịn nổi, vung tay tát nàng một cái, hất ngã xuống đất, trầm giọng:

 

“Nhà họ Tần còn tới lượt một đứa con ghẻ điều như ngươi lắm lời!”

 

Nàng gào lên, vật xuống đất, giận dữ :

 

“Ngươi lấy quyền gì đ.á.n.h ?!”

 

“Dựa cái miệng của ngươi sạch sẽ! Dựa việc ngươi phận! Ngươi phủ Tần, , thì trách nhiệm dạy dỗ ngươi.”

 

“Mẫu từng đ.á.n.h , cha càng cưng chiều ! Ta lập tức mách cha, để cha trị ngươi!”

 

Nói xong nàng chạy về phía cửa.

 

Ta lạnh lùng nàng:

 

“Người , bắt lấy! Giam nàng kho củi!”

 

“Hôm nay là đại hỷ của phụ , ai cũng quấy rối giờ lành!”

 

“Thả ! Ngươi dám? Ngươi c.h.ế.t chắc !”

 

Ta bước tới, nắm cằm nàng , giọng lạnh như băng:

 

“Ngươi một đứa con hiếu thuận hiểu ? Chỉ là ở kho củi vài hôm, so với đại hôn của mẫu ngươi, chẳng đáng gì.”

 

“Mang ! Mỗi bữa cho uống một chén nước là , đừng để nàng chết.”

 

Nói , phủi tay, bước nhanh về phía hậu viện.

 

Tưởng phụ sủng ái, gả phủ là thể thảnh thơi mát ăn bát vàng?

 

Chỉ cần – Tần Tố Tâm còn ở đây, phủ Thừa Ân công sẽ chỗ cho lũ sâu mọt tác oai tác quái!

 

Hôm nay, nếu vì mẫu nhất quyết đến, thì mặc cho phụ ép buộc thế nào, cũng tuyệt để tiền thính.

 

Còn bước viện mẫu , tiếng gào xé gan xé ruột vang lên từ bên trong.

 

Ta cuống cuồng tiến , thấy Thanh Liễu đang qua cửa phòng.

 

"Thế nào ?"

 

Thanh Liễu sốt ruột đáp:

 

"Phu nhân khó sinh, đại phu cùng bà đỡ đều bó tay vô sách."

 

Ta giơ tay định đẩy cửa, Thanh Liễu ngăn :

 

"Tiểu thư, xuất giá, tiện trong."

Loading...