NẾU NĂM ẤY TA KHÔNG VÀO CUNG - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-11-13 08:43:55
Lượt xem: 456
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-11-13 08:43:55
Lượt xem: 456
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Chương 5
Trò chuyện dăm ba câu, nàng đặt chén xuống, nghiêm túc:
“Giờ ngươi thể nặng nề, truyền nhà cung ? Đến khi sinh nở, nếu tin tưởng ở bên trông chừng, vẫn yên tâm hơn.”
Nàng dừng một chút, lời mang theo hàm ý:
“Lúc đó… nếu gặp bà mụ lòng độc, ngầm dùng sức, để ngươi chịu thêm mấy canh giờ đau đớn… đó cũng là chuyện thường thấy.”
Ta khẽ vuốt bụng nhô cao, suy nghĩ lâu mới đáp:
“ nhà ở xa… bảo họ ép ngày ép giờ mà chạy gấp đến đây, nghĩ thôi thấy mệt. Chi bằng… đợi đứa nhỏ bình an chào đời hãy để họ kinh, cũng chẳng muộn.”
Đức phi gật đầu:
“Cũng , tùy ngươi.”
Tiễn nàng xong, đúng lúc Thanh Trúc từ bên ngoài trở về.
Từ khi thai, ít bước chân khỏi Tử Hoa điện.
Ngược là Thanh Trúc, vì sợ ai đó ám hại , nên lúc rảnh đều ngoài dò xét.
Trong cả hậu cung , ai tinh thông tin tức bằng nàng.
Ta hỏi nàng gần đây trong cung việc gì.
Nàng liền kể từng chuyện:
“Ý phi gần đây thường đến cầu kiến hoàng thượng… là vì vụ án cũ của nhà họ Triệu. Nghe nàng xin hoàng thượng cho điều tra , mong nếu thể rửa sạch án thì càng .”
Ta gật đầu.
Việc cũng ngoài dự liệu.
Triệu Uyển nay thai, tất nhiên vì đứa trẻ mà tẩy sạch danh dự.
“Còn chuyện gì nữa?”
Thanh Trúc hạ giọng thấp hơn:
“Bên Thái hậu… đang thúc Đức phi gấp lắm.”
Nàng nhỏ đến mức gần như thì thầm:
“Thúc nàng tranh sủng. Nghe Thái hậu lo lắng, nếu thật để nhà họ Triệu xét và minh oan… thì tương lai vị trí Hoàng hậu rơi tay ai… cũng khó mà chắc .”
“Thế còn Đức phi thì ?”
“Vẫn như thôi.” Thanh Trúc lắc đầu.
“Hoàng thượng đối với nàng gì khác, mà bản nàng … cũng chẳng tâm tư gì.”
Ta chỉ cúi đầu suy nghĩ một chút, Thanh Trúc lập tức ghé nhỏ giọng:
“Nương nương chủ ý gì ?”
Ta bật , khẽ chỉ chính :
“Ta ư? Ngươi dạy Đức phi cách để sủng ái?”
Nụ tan dần, giọng thấp hẳn xuống:
“Ta hiện giờ ngay cả chuyện hoàng thượng thích gì… cũng chẳng rõ nữa. Nói thẳng , nếu nhờ đứa nhỏ trong bụng… e rằng ngay cả phận cũng giữ nổi.”
Nghe , Thanh Trúc cũng sầm mặt theo, vui buồn gì nữa, chỉ thấy lo lắng.
Yên lặng một lúc, nhẹ giọng hỏi:
“Nói xem, đây… sống quá tùy tính ?”
Thanh Trúc trợn tròn mắt, buột miệng phản bác ngay:
“Nương nương từ đến giờ đều như mà! Điện hạ… , hoàng thượng ngày chẳng luôn khen ? Nói rằng thích nhất chính là tính thẳng thắn, sáng sủa của nương nương?”
tất cả… đều là chuyện thời Đông cung.
Khi đó, tranh đoạt ngôi vị thái tử căng như dây đàn, bao nhiêu mũi giáo ngầm lẫn công khai đều từng hướng .
Nếu cứng rắn, thì đè nổi những con mắt rình rập trong tối?
Khi , Chu Hành cần một lương thị sắc bén như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/neu-nam-ay-ta-khong-vao-cung/chuong-5.html.]
Còn bây giờ?
Giờ đang cần điều gì?
Ta… thực sự .
Vô thức vuốt lên cái bụng tròn căng, trong lòng mới dần sáng tỏ.
Khiêm nhường một chút… bao giờ là sai.
Ngày cùng giận dỗi, đồ ăn đồ dùng khấu trừ chút cũng , là lớn, thể cứng cáp.
về … bên cạnh còn một đứa nhỏ.
Khi … chẳng thể tùy tính như nữa.
Lần Chu Hành đến tiếp theo, chỗ đang đốt hương lê nhạt, mùi thanh thoát lan trong khí.
Hắn xuống bao lâu hỏi:
“Loại hương Tuyết Trung Xuân Tín ? Thứ cống phẩm đó hiếm lắm. Trước ngoài mẫu hậu , trẫm chỉ ban cho nàng. Kho trong chắc vẫn còn, dùng hết mà đến tìm trẫm lấy?”
Ta đáp:
“Trong cung dùng thứ gì cũng định mức. Theo lệ mà dùng là . Thiếp dùng gì cũng như .”
Ánh mắt dừng nơi gương mặt một thoáng, chậm rãi :
“Nàng… cẩn thận hơn nhiều.”
Dứt lời, sang bàn, thấy đĩa trái cây tươi còn đọng nước.
Giọng mềm đôi chút:
“Nghe hôm qua nàng nhất định đòi ăn mận ướp đá? Đã ăn ?”
Ta lập tức ngẩng lên, giọng ngập ngừng:
“Làm … hình như quá mức. Nghĩ thấy thật . Về sẽ kiềm , nên hôm nay nổi hứng một chút, mai đòi một chút… lề lối.”
Tay đang nâng chén dừng giữa trung.
Ánh mắt , điều gì, như thứ gì vô hình ngăn .
“Nàng… cần câu nệ như .”
Rồi chuyện chuyển sang những đề tài khác.
Một ngày trôi qua bình bình, mặn cũng chẳng nhạt.
Sáng hôm , thánh chỉ tấn phong truyền khắp sáu cung.
Đức phi chăm sóc hậu cung vất vả sắc phong Quý phi.
Ai nấy đều cho là hợp lẽ.
Ngay đó là đạo chỉ thứ hai:
“Thuần phi Trịnh thị mang long thai, nay đặc cách thăng Thục phi và ban cho phong hiệu mới là ‘Thần’.”
Toàn bộ hậu cung sững sờ.
Phong vị thì còn hợp, nhưng vì ban thêm phong hiệu mới?
Rõ ràng một cái , hơn nữa chữ ban là Thần, tôn quý khác thường.
[宸: Thần: nơi ở của hoàng đế, khí tượng đế vương, long uy]
Ngay cả Thanh Trúc cũng tròn mắt:
“Nương nương… hoàng thượng… ý gì ạ?”
Ta cũng ngẩn .
nàng tỉnh táo hơn , lập tức quỳ xuống đầu tiên, kéo theo trong điện đồng loạt phủ phục:
“Chúc mừng Thần Thục phi nương nương.”
Ngẩng lên, thấy bọn cung nữ còn giữ dáng cung kính, nhưng mấy tên tiểu thái giám thì vui đến nén , len lén trao những cái nháy mắt mừng rỡ.
Ta những gương mặt thật lòng , sự ngỡ ngàng trong n.g.ự.c cũng theo đó tan phần nào.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.