NẾU NĂM ẤY TA KHÔNG VÀO CUNG - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-11-13 08:43:52
Lượt xem: 409
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-11-13 08:43:52
Lượt xem: 409
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Chương 2
Ta chỉ thể phản kích một câu:
“Có kẻ ngay đến phong hiệu cũng , thế mà mở miệng bàn luận thì như thể hiểu hết thiên hạ.”
Ngoài câu đó, còn cách nào khác.
Dù náo lên nữa cũng vô ích.
Rời khỏi cung Thái hậu, Triệu Uyển liền đuổi theo.
“Thuần phi lưu bước.”
Ta thực sự dừng nhưng nghi lễ cho thẳng.
Nàng :
“Vừa tỷ tỷ chịu uất ức . Thật , lặng lẽ hỏi hoàng thượng… bản hôm đó nhất quyết chữ Ý quá tùy hứng .”
Lời nàng khựng một thoáng, đôi mắt mang theo áy náy và cảm kích ngước :
“ hoàng thượng , tỷ tỷ tính tình cứng cỏi, chắc là thật sự ưa chữ , phần nhiều chỉ vì tranh hơn thua, đợi tỷ tỷ nghĩ thông cũng chẳng để bụng. Vì thế hôm nay tự đến cảm tạ tỷ tỷ. Chuyện vốn nên do gây nên để tỷ chịu .”
Ta nàng , khóe môi khẽ nhếch một đường nhạt.
“Thật ngờ, hoàng thượng chỉ thuận miệng một câu, mà ngươi nhớ kỹ đến .”
Nói xong, sắc mặt nàng đang thoáng biến đổi, chỉ nắm lấy tay Thanh Trúc xoay rời .
Dáng bước thỏa, y phục loạn.
cái vẻ lạnh nhạt đó, thực chỉ là gắng chống đỡ, dùng để giữ thể diện ngoài mặt.
Vừa về đến cung, liền kêu lên đau đầu đau mắt.
Nói chung là chỗ nào cũng khó chịu.
Dứt khoát truyền xuống , trong thời gian , thể hầu hạ long nhan.
Thế nhưng ngay đêm hôm đó, Chu Hành liền đến.
Đại môn đóng
Thanh Trúc ở bên ngoài bẩm:
“Nương nương phong hàn, sợ lây bệnh khí cho hoàng thượng, dám diện thánh.”
Hắn ngoài cửa một lúc, chỉ dặn một câu chiếu cố cho , liền kiệu trở về.
Lần thứ hai đến, thái y còn trở ngại gì.
hạ nhân bẩm với rằng ngủ yên, uống an thần thang, mới chợp mắt .
Long giá dừng thật lâu nơi cửa điện, cũng rời .
Đến thứ ba, cho thông truyền nữa, thẳng đến Tử Hoa điện.
Cửa vẫn đóng chặt.
Hắn cuối cùng cũng mất kiên nhẫn, giọng lạnh như dao:
“Truyền khẩu dụ của trẫm: Nếu nàng hết đến khác thoái thác, về … cũng cần gặp trẫm nữa.”
Lời , cả hậu cung đều chấn động.
Thanh Trúc hỏi nhường một bước, may còn giữ chút thương xót.
nhường.
Nhường một , thì về sẽ nhường mãi.
Cả đời dài như thế… nhường đến bao giờ mới hết?
Nàng ngẫm nghĩ, gật đầu:
“Cũng .”
Thế là khuyên nữa, chỉ lẳng lặng ở Tử Hoa điện cùng .
Trong điện chỉ còn chúng : kẻ thì từ tốn gõ vỏ hồ đào, thì chăm chú tách lấy phần nhân, thanh âm giòn giã thỉnh thoảng vang lên, xen lẫn vài câu chuyện lẻ tẻ.”
nơi khác thì chẳng hề yên như thế.
Giống như sợ rằng sóng gió đủ lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/neu-nam-ay-ta-khong-vao-cung/chuong-2.html.]
Ngự thiện phòng là nơi trở mặt đầu tiên.
Đồ ăn đưa đến còn nóng hổi, ngay cả váng dầu cũng ít đến đáng thương.
Hoa phòng cũng đổi sắc mặt.
Theo lệ hoa vốn đưa đến đều tươi mới theo mùa, nay chỉ còn vài nhành héo sắp tàn, cắm trong chiếc bình cũ nặng trịch, hai ba ngày ai buồn .
Ty y cục thì khỏi , đừng y phục mới, ngay cả y phục giặt giũ thường ngày cũng trả về mỗi ngày một chậm.
Thanh Trúc tức giận lý luận, ấn nàng :
“Thay y phục.”
Nàng ngẩn :
“Nương nương ngoài?”
“Ừ. Ta tự lấy.”
Khi bước ngự thiện phòng, bên trong đang rộn ràng.
Quản sự thái giám lưng về phía cửa, giọng the thé lệnh:
“Cái phần để lâu cứ đưa sang Tử Hoa điện…”
Câu bỗng đứt ngang khi bước qua bậc cửa.
Hắn đầu thấy , mặt trắng bệch, lập tức quỳ sập xuống:
“Thuần phi nương nương!”
Ta chẳng để ý đến , ánh mắt quét qua bàn, dừng đĩa bánh lò.
“Cái .”
Ngón tay nhẹ chỉ.
“Rồi thêm cả phần theo lệ ngày hôm nay. Nếu còn thiếu, sẽ ở đây chờ cho đủ.”
Hắn đổ mồ hôi lạnh, lia lịa đáp .
Rời ngự thiện phòng, đến hoa phòng.
Trong lúc đang chọn hoa, trông thấy mấy chậu mộc lan trắng một cách khác thường.
Quản sự vội vàng nở nụ , giải thích:
“Đây là mộc lan mới chuyển . Ý phi nương nương nhắc với hoàng thượng rằng khi còn ở nhà, nàng từng cùng mẫu trồng mộc lan. Nay mẫu chẳng còn, cây cũ cũng còn thấy bóng, nên nàng cảm thán nhiều. Vì hoàng thượng đặc biệt dặn đưa mộc lan tươi mới cung.”
Bà dáng vẻ , nịnh nọt:
“Nương nương thích thì cứ mang , bên Ý phi nương nương chúng lão sẽ bẩm .”
Ta thấy thật vô nghĩa.
“Ai thèm lấy thứ nàng để mắt tới.”
Ta chỉ sang mấy chậu chi tử bên cạnh:
“Lấy cái đó.”
Thế là thuận lợi mang chi tử .
Ty y cục cũng cùng một sắc thái.
Tuy bọn họ chịu lệnh ai, nhưng thấy đến, mặt mũi vẻ tử tế, dám chậm trễ.
khi về đến Tử Hoa điện, trong điện chất thêm vài chậu ngọc lan.
Thanh Trúc hỏi ai đưa đến, bọn chỉ vài tiểu thái giám vội vàng chuyển ngay, rõ mặt.
Còn kịp sai đem trả, khẩu dụ của hoàng đế tới.
Hắn :
“Cậy sủng mà kiêu, cưỡng đoạt thứ khác trân trọng.”
“Cấm túc nửa tháng.”
Lệnh cấm cung ban xuống, cánh cửa cung đóng chặt, bỗng nhớ đến chuyện năm xưa ở Đông Cung, khi cũng từng Hoàng hậu khi phạt cấm túc.
Khi đó bà trách ăn tùy tiện, bắt đóng cửa tự cảnh tỉnh, ngay cả sân cũng bước .
Chu Hành khi còn là Thái tử, mà vượt tường trong đêm mưa, tóc mái áo choàng đều ướt sũng.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.