Nàng Ngốc Xuyên Không: Gả Nhầm Vương Gia, Trị Gia Xoay Chuyển Càn Khôn - Chương 42
Cập nhật lúc: 2025-09-24 00:23:16
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Minh Nguyệt kiên quyết đòi hồi môn của nàng, Sở Tâm Liên nhất quyết chẳng chịu, nàng nào tin Khương Minh Nguyệt sẽ dám sai thị vệ áp giải một vị Thái tử phi như nha môn.
Đoạn Du Nhiên đột nhiên còn vẻ ủ dột, hồi môn của nàng chẳng thể sánh bằng Sở Tâm Liên, kẻ đau xót hơn hẳn chính là Sở Tâm Liên mới .
Hồi môn của Thái tử phi bạc nhỏ nhoi, e rằng đủ chi dùng quân lương cho tháng . Khương Minh Nguyệt nhẹ nhàng gõ gõ mặt bàn, vẻ mặt tính toán vô cùng chi li.
Khương Đại tiểu thư thể tuất chư tướng sĩ, là phúc phận của tướng sĩ, cũng là phúc phận của Tây Thương chúng .
Người lên tiếng chính là một gia quyến của tướng quân, nàng từng qua ít sự tích về Khương Minh Nguyệt, rằng tuy nàng ngoài mặt tham tiền, mượn cớ gây sự tống tiền kẻ khác, nhưng kỳ thực bạc đó đều dùng để sắm sửa quân trang, binh khí cho tướng sĩ.
Nàng mở miệng liền kẻ phụ họa theo, đều một mực ca ngợi Khương Minh Nguyệt nghĩa khí ngút trời, Sở Tâm Liên bỗng chốc trở thành trò của cả đại sảnh, như thể đặt lên ngọn lửa hồng mà thiêu đốt.
Nếu bản cung vẫn kiên quyết giao nộp, chẳng bản cung hóa thành kẻ bất nghĩa, hiểu lẽ ? Khương Minh Nguyệt c.h.ế.t tiệt , rốt cuộc khi nào nàng mới chịu c.h.ế.t đây!
Sở Tâm Liên rơi thế tiến thoái lưỡng nan, đang lúc do dự, đồng đội ngu xuẩn như heo chẳng chút nghĩ ngợi, trực tiếp đẩy nàng vực sâu vạn trượng.
Tỷ tỷ, cứ giao hồi môn chứ. Người cũng oan ức gì, những chuyện về biểu ca và Khương Minh Nguyệt, vẫn còn kể đó thôi.
Lời của Đoạn Du Nhiên buông lời, chỉ Khương Minh Nguyệt bật thành tiếng, ngay cả Thược Dược bên cạnh cũng kìm mà rộ theo.
Chẳng trách đời vẫn thường bảo, thà đối thủ như thần minh, cũng chớ đồng đội ngu dốt như heo.
Sở Tâm Liên trong lòng như nhỏ máu, thể chấp thuận yêu cầu ngang ngược của Khương Minh Nguyệt. Không, đó chính là sự trừng phạt, Khương Minh Nguyệt tuyên bố, đó là sự trừng phạt vì nàng quản giáo hậu viện chẳng nghiêm.
Khương Minh Nguyệt sai kiểm kê cẩn thận danh sách hồi môn của những nữ nhân , giữ lời mà lấy đúng một nửa, đem đến cửa hiệu bán lấy bạc. Toàn bộ bạc thu liền gửi đến Cố Ngôn Thành để bổ sung quân lương.
Cố Ngôn Khanh khi chuyện, suýt chút nữa hai tiện phụ ngu xuẩn chọc tức đến mức hộc m.á.u mà chết. Kể từ đó, trong lòng cũng mất sự tín nhiệm đối với nữ nhân.
Phụ hoàng là bậc minh quân lạc nhất thiên hạ. Với , nữ nhân vốn chỉ dùng để ấm giường, sinh hạ cốt nhục nối dõi, tuyệt nhiên chẳng nên đặt quá nhiều kỳ vọng các nàng. Song, đối với Khương Minh Nguyệt, nàng đích thị là một quái nhân dị thường.
Đoạn Du Nhiên vì chối bỏ trách nhiệm, mặt Cố Ngôn Khanh đổ hết cho Sở Tâm Liên, rằng đều là Sở Tâm Liên xúi giục nàng gây sự với Khương Minh Nguyệt.
"Nàng gì ngươi cũng theo ? Giờ nàng ngươi chết, thì ngươi c.h.ế.t ."
Đoạn Du Nhiên liếc Sở Tâm Liên một cái. Ánh mắt giận dữ chẳng đang c.h.ế.t , liền vội vàng ngậm miệng .
Cố Ngôn Khanh tức giận cấm túc hai ở hậu viện, lệnh của thì ngoài.
Hồi môn của Thái tử phi và Trắc phi đều là những vật phẩm thượng hạng. Sau khi bán để phát quân lương hằng tháng cho tướng sĩ Tây Thương, sự tuyên truyền rầm rộ của Khương Minh Nguyệt, nhiều yêu nước tranh mua, nhanh liền bán hết sạch.
Khương Minh Nguyệt ngờ rằng khi xuất giá còn thể bất ngờ đến . Nàng càng ngày càng duyên với tiền bạc. Nàng vốn thích tống tiền khác, với điều kiện là tạo cơ hội cho nàng mà thôi. Đâu ngờ còn bất ngờ lớn hơn đang chờ nàng.
Hôn lễ của họ do Cố Ngôn Thành dốc hết tâm sức sửa soạn. Khắp phố phường một màu đỏ rực, binh lính canh gác dày đặc, khí hân hoan lan tỏa khắp nơi. Kiệu hoa tám khiêng xa hoa lộng lẫy, ngựa cao đầu cài hoa đỏ, tân lang tuấn tú vận hỉ phục đỏ rực. Những thổi kèn trống no bụng trút sức , giờ đây đều dốc hết sức mà thổi khúc nhạc chúc phúc.
Khương Minh Nguyệt chỉ là một chưởng quỹ buông tay. Y phục cưới cần tự , đến hồi môn cũng chẳng cần chuẩn , bởi lẽ Cố Ngôn Thành tặng nhiều sính lễ. Trong cung chuẩn một phần, Cố Ngôn Thành tự chuẩn thêm một phần nữa. Phần trong cung là do Vân phi sắp xếp, đều chuẩn theo quy cách của Thái tử phi. Vân phi là hiểu chuyện, ở Tây Thương quốc, đắc tội với ai cũng thể đắc tội với Khương Minh Nguyệt, chẳng tốn tiền túi của nàng, cớ gì chứ!
Kẻ xem náo nhiệt chỉ thể ghen tị càng thêm ghen tị. Ai nữ tử vô tài mới là đức? Nếu Khương Minh Nguyệt bản lĩnh, hoàng gia coi trọng nàng đến ? Trước năng lực, ngay cả thanh danh cũng còn quá quan trọng nữa .
Khương Minh Hiên đưa đến tay Cố Ngôn Thành, lão Khương tiền đồ trốn cánh cửa lau nước mắt.
Người nhà đẻ thể dự hôn lễ, tân lang chỉ cần rước là . Khương Minh Nguyệt bước lên kiệu hoa, kiệu cất bước trong tiếng trống kèn rộn rã. Không cảnh lắc lư như trong truyền thuyết, những khiêng kiệu vững vàng.
Phía là đoàn sính lễ hồi môn dài như rồng, còn hoành tráng hơn cả khi Sở Tâm Liên xuất giá.
Từ xưa đến nay, nhà nào gả con gái cũng chẳng dễ chịu gì, lão Khương đến từ đường, báo cáo tình hình với vong thê .
Khương Minh Hiên tiễn khách chúc mừng xong, cũng khỏi phủ, tìm băng diễm mà ngày đêm tơ tưởng .
Tướng quân phủ cách Vương phủ hai con phố. Con phố thứ nhất qua thuận lợi, nhưng khi đến con phố thứ hai thì xảy chuyện, kẻ tìm chết, cản cũng cản .
Phía xuất hiện một đám , còn khiêng theo một cái lồng heo. Trong lồng heo là một nữ nhân, bắt quả tang thông gian nên đem dìm sông. Kẻ phía là một tên què, ai khác, chính là Tạ Vân Chí Khương Minh Nguyệt đánh gãy chân.
Dung nhan Cố Ngôn Thành chợt trở nên lạnh băng, Tạ Vân Chí quả thực tự tìm lấy cái chết!
“Vương gia, nên định đoạt ? Người đàn bà trong lồng heo chính là của Vương phi.” Lưu Tinh thấp giọng khải bẩm Cố Ngôn Thành, “E rằng xử trí thỏa đáng, sẽ khiến Vương phi nổi giận chăng?”
Cố Ngôn Thành vốn định sai ném Tạ Vân Chí và đám thuộc hạ thật xa, nhưng là Khương Thải Nguyệt liền do dự. Dù Khương Minh Nguyệt ưa , nhưng lỡ Nguyệt nhi của Khương Thải Nguyệt mất mạng thì ?
“Vì dừng bước? Đã xảy chuyện gì chăng?” Khương Minh Nguyệt hỏi vọng từ trong kiệu.
Cố Ngôn Thành đành chân thật thuật tình hình cho nàng.
Giữa phố xá vốn nhộn nhịp kẻ bán mua, nay càng tề tựu đông đúc, màn kịch để thưởng ngoạn .
Khương Thải Nguyệt , chẳng khiến bớt lo lắng chút nào! Thanh danh Khương gia đều bại hoại bởi nàng .
“Nguyệt nhi, là nên can thiệp mặc kệ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nang-ngoc-xuyen-khong-ga-nham-vuong-gia-tri-gia-xoay-chuyen-can-khon/chuong-42.html.]
“Đương nhiên quản, đó chính là ruột của .”
Khương Minh Nguyệt vén khăn che mặt, bước xuống kiệu.
Cố Ngôn Thành trong lòng giận dữ, lúc gây thêm rắc rối, xem tước vị Tạ gia đến hồi mạt vận .
“Tạ Vân Chí, ngươi thật to gan lớn mật, dám g.i.ế.c ngay kiệu của bổn phi!”
“Thiếp thất trong nhà tư thông với kẻ khác, chúng đang định đem ả dìm sông. Vô cùng thất lễ, mạo phạm Vương phi nương nương, kính mong Vương phi nương nương rộng lòng tha thứ.”
Tạ Vân Chí tán gia bại sản, bản sống bằng chết, chính là cố ý gieo thêm tai họa cho Khương Minh Nguyệt. Ngươi thành trùng ngày giỗ của ngươi, để ngươi cả đời yên !
Hắn trở thành phế nhân, đều là nhờ ơn của hai tỷ nhà ban ân. Người đàn bà thông gian dìm sông là chuyện thường tình ở huyện, xem Khương Minh Nguyệt còn thể bảo hộ cho ả !
Đi đến sông lớn qua con phố , bọn họ từ đây cũng chẳng gì đáng chê trách. Còn về thời gian, chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên mà thôi, ngươi thể gì đây?
“Thông gian? Gian phu ?”
Khương Thải Nguyệt trong lồng heo, miệng nhét giẻ, chỉ thể phát tiếng ú ớ thống khổ, mong Khương Minh Nguyệt thể tay cứu giúp.
“Đương nhiên đánh c.h.ế.t tại chỗ bằng côn trượng hỗn loạn .”
“Pháp luật Tây Thương điều khoản nào quy định thể đánh c.h.ế.t gian phu ngay tại chỗ ?” Khương Minh Nguyệt đầu hỏi Cố Ngôn Thành.
Cố Ngôn Thành đành chân thật , quả thật thể, gian dâm thê tử của khác, c.h.ế.t là đáng tội.
“Có thể đánh c.h.ế.t ? Vậy , gian phu của Khương Thải Nguyệt, e rằng chẳng chỉ một tên !”
“A?” Chúng nhân phen xôn xao, bàn tán thêm một chuyện lớn, “Người đàn bà còn những gian phu khác ?”
“Còn ai nữa?” Tạ Vân Chí hỏi. “Tiện nhân , thì sớm tư tình với kẻ khác !”
“Chẳng là ngươi ?”
“Ngươi càn, thể là gian phu chứ?”
“Khi Tạ thế tử và hôn ước giải, cùng Khương Thải Nguyệt câu kết chuyện gian dâm, chuyện nhiều đều thấy, chẳng ngươi chính là gian phu ? Đã thể đánh chết, thì cùng xử lý luôn !”
“Ngươi, ngươi, , đừng…” Tạ Vân Chí chẳng cách nào phản bác, chỉ thể tuyệt vọng giãy giụa.
“Hôm nay và Vương gia đại hôn, tiện thấy m.á.u tươi, thì cùng dìm sông .”
“Vương phi nương nương, lồng heo thể dung nạp hai .”
“Vậy thì tìm thêm một chiếc nữa .”
“Tuân lệnh.”
Người của Cố Ngôn Thành hành sự nhanh như thần, nhanh liền thuộc hạ tìm đến lồng heo, lồng heo cũng tìm , An Bình Hầu cũng đến, quả thật đến đúng thời điểm.
Vương gia, Vương phi nương nương, Vân Chí thần trí minh mẫn, mới hồ đồ xông phạm Vương gia, Vương phi, kính xin Vương gia, Vương phi thứ tội.
Bản vương xá tội cho các ngươi. Nhét , dìm sông.
Các thị vệ hai lời liền nhét lồng heo, nhấc lên . Tạ Vân Chí chính là đang tìm cái chết, dám xông phạm hôn lễ của Vương gia, c.h.ế.t còn là may mắn .
Cha, cha cứu con, con chết, con chết! Lúc cầu xin muộn .
Không , Vương gia, Vương gia tha mạng! Vương phi nương nương, cầu xin , tha cho Vân Chí , nó tàn phế ...
Tàn phế mà còn yên phận, yên phận thì g.i.ế.c chết. Làm lỡ việc bái đường thành của chúng , đáng chết.
Vương phi nương nương, cầu xin , tha cho nó . Nó chỉ nhất thời hồ đồ, cầu xin ...
Rõ ràng hai thể chọc giận, tại cứ tìm c.h.ế.t chứ? Sao ngăn cản một chút chứ!
Thấy ngươi cũng thật đáng thương, thì g.i.ế.c nữa, nhưng mà...
Mèo Dịch Truyện
Đa tạ Vương phi nương nương, đa tạ Vương phi nương nương! Mau, mau chặn thế tử ! An Bình Hầu Khương Minh Nguyệt buông lời, liền vội vàng sai , chỉ sợ chậm trễ thật sự dìm sông.
Ta còn xong .
Vương phi nương nương cứ tiếp .
Mạng chó của Tạ Vân Chí đáng giá, cũng cần quá nhiều, năm mươi vạn lượng bạc , trong ba ngày đưa đến Vương phủ.
Vâng. Cả An Bình Hầu kiệt sức ngã gục xuống đất. Năm mươi vạn lượng là bộ gia sản của Hầu phủ, giờ thì cuối cùng cũng tiêu tán sạch .