Nàng Ngốc Xuyên Không: Gả Nhầm Vương Gia, Trị Gia Xoay Chuyển Càn Khôn - Chương 36
Cập nhật lúc: 2025-09-24 00:23:10
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyện hỉ của thiên gia vốn chẳng hề nhỏ bé. Thành Vương cưới Khương Minh Nguyệt, thế mà phản ứng còn lớn hơn cả khi Thái tử nghênh thú Sở Tâm Liên.
Khương Minh Nguyệt còn giữ thể trong sạch, vốn chẳng xứng gả hoàng gia. Thế nhưng, Hoàng thượng cũng tỏ tường chuyện, cớ vẫn giáng chỉ ban hôn?
Bọn họ dám trực ngôn mặt Hoàng thượng, đành lén lút nghị luận lưng. Những kẻ ngu ắt sẽ khác lợi dụng.
Tại tửu lầu.
"Khương Minh Nguyệt, rốt cuộc ngươi dùng thủ đoạn gì với Thành Vương gia mà khiến Người cam tâm tình nguyện cưới ngươi?"
"Ta nào gì ? Thành Vương gia chính là ân ái , ngoài chịu nghênh thú bất kỳ ai khác. Ngươi xem, điều khiến tức tối ?"
"Ngươi…"
"Có ngươi đang phẫn nộ lắm ? Tức c.h.ế.t ngươi ! Tức c.h.ế.t ngươi! Tức c.h.ế.t một kẻ, bớt một gánh nặng ."
"Dù kẻ như ngươi sống cũng chỉ lãng phí lương thực, nào chút cống hiến gì cho xã tắc."
"Nếu Thành Vương gia nguyện ý nghênh thú Khương tiểu thư, điều đó ắt hẳn chứng tỏ Khương tiểu thư tất chỗ hơn ."
Người cất lời chính là Ngọc Tử Lăng. Nàng vẫn đoan trang hiền thục, thiện giải nhân ý như bận. Nếu Thược Dược thuật cho những lời lẽ đ.â.m thọc của nàng lưng, e rằng Khương Minh Nguyệt vẫn lầm tưởng nàng là lương thiện.
"Vẫn là Ngọc tiểu thư đây mới thật sự thiện giải nhân ý, chẳng bù cho mấy ả đàn bà ngu xuẩn , chỉ a dua nịnh hót, bàn tán chuyện thị phi, những điều hại mà chẳng lợi lộc gì cho chính ."
Những kẻ Khương Minh Nguyệt mắng là ngu xuẩn chợt im bặt. Rõ ràng Ngọc tiểu thư chẳng hề những lời lẽ , cớ vị tiểu thư trở mặt nhanh như ?
"Ngọc tiểu thư, mau mau đây, đây! Hôm nay mời khách, đừng ở cùng lũ ngu độn nữa. Ở cùng bọn chúng chỉ tổ tổn hại trí tuệ của ngươi thôi."
Khương Minh Nguyệt vẫy tay gọi Ngọc Tử Lăng, đoạn sai Thược Dược đến hậu bếp dặn dò, bảo thêm vài món ngự thiện.
Ngọc Tử Lăng tiến thoái lưỡng nan. Nếu hôm nay bỏ , về mặt những kẻ tầm thường , nàng ắt khó lòng giữ vững tín nhiệm. Mọi ánh mắt đều đang đổ dồn về nàng, chờ xem nàng quyết định .
Ngay lúc Ngọc Tử Lăng đang lưỡng lự, Khương Minh Nguyệt buông lời như giáng thêm một đòn hiểm.
Vương gia còn ngự giá? Chẳng hứa cùng dùng bữa tại đây ?
Ngọc Tử Lăng định từ chối Khương Minh Nguyệt, nàng nhắc đến Vương gia sắp tới, liền chần chừ. Tuy Cố Ngôn Thành cùng Khương Minh Nguyệt ban hôn, nhưng Vương gia vẫn thể nạp trắc phi. Một nam tử xuất chúng dường , trắc phi của Người cũng là một niềm hạnh phúc lớn lao.
Nếu Vương gia cũng ngự giá, cùng chư vị ở chung e rằng tiện nghi cho lắm!
Ấy là rời , cố vẻ khách khí đôi chút.
Có điều gì bất tiện chứ? Ngươi là hảo hữu của , Vương gia ắt sẽ chẳng bận tâm .
Vậy... đành . Ngọc Tử Lăng miễn cưỡng dậy, toan rời cùng Khương Minh Nguyệt.
Nàng rời khỏi tọa vị, Khương Minh Nguyệt giáng thêm một lời lẽ sắc bén.
Nếu Ngọc tiểu thư cảm thấy khó xử, thì đừng đến nữa. E rằng Vương gia cũng sẽ cảm thấy tiện.
Khó xử, quả là khó xử đến tột cùng! Đây chẳng khác nào xem thường công khai, trêu ngươi lộ liễu, ly gián rành rành...
Mau ! Đừng ở đây cùng chúng mà giảm mất trí tuệ.
Thiệt là khinh thường Ngọc tiểu thư ! Cái tài lời hai mặt quả đạt đến cảnh giới lô hỏa thuần thanh.
Ngọc tiểu thư quả là kẻ thiện giải nhân ý ...
…………
Ngọc Tử Lăng yên, cuối cùng mắt đỏ hoe giải thích với rằng tất cả đều do Khương Minh Nguyệt cố ý ly gián tình tỷ giữa bọn họ, tuyệt đối chớ mắc bẫy của nàng .
Dẫu cho nàng cố hạ phân trần, cũng chẳng mấy ai tỏ vẻ thương xót.
Ngọc Tử Lăng cắn chặt răng. Thuở , Sở Tâm Liên cũng từng than kể lể tương tự, ai nấy đều thấy nàng đáng thương. Cớ đến lượt , đám phàm phu tục tử bỗng chốc còn ngu nữa!
Trong triều cũng kẻ ngu , ví như Khang Ngự Sử. Hắn vốn dĩ hiềm khích với Khương gia, nay con gái từng đánh, một cơ hội để hặc tội như thế thể bỏ qua?
Trên Kim Loan Điện, dâng tấu trình rằng Khương Minh Nguyệt ngoài việc giỏi kiếm tiền, chẳng thứ gì phù hợp với chuẩn mực của một bậc vương phi. Nàng thể Vương phi, cùng lắm một trắc phi thì còn miễn cưỡng chấp nhận .
Lần , vị Khang Ngự Sử quả trở nên khôn ngoan hơn, còn dùng lời lẽ uyển chuyển.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nang-ngoc-xuyen-khong-ga-nham-vuong-gia-tri-gia-xoay-chuyen-can-khon/chuong-36.html.]
"Bản vương cưới vợ, can hệ đến ngươi dù chỉ nửa văn tiền ? Ngươi ăn no rửng mỡ ? Vậy thì hãy bớt ăn , chi bằng đem quyên góp cho tướng sĩ nơi tiền tuyến ."
Khương Tần dồn đủ sức định cất lời, Cố Ngôn Thành cướp mất. Ôi chao, rể , quả là đắc lực !
Khang Ngự Sử chỉ vì một câu , quyên góp vạn thạch lương thực. Từ đó về , chẳng ai còn dám nhắc chuyện nữa.
Về phủ , hối hận thôi. Ta ngu xuẩn đến chứ? Kẻ thể ở cùng Khương Minh Nguyệt, há là hạng hiền lành ?
Từ đó về , chẳng ai còn dám gây phiền toái cho Khương Minh Nguyệt nữa, trừ phi gia tài nhà ngươi chất đống chỗ chứa.
Tử Dạ ở Trân Bảo Các sắp phát cuồng . Hắn đòi gặp Khương Minh Nguyệt một , bằng sẽ bãi công nữa.
Kết quả, kẻ đến là Thập Nhất, chỉ khẽ cất lời, vội quỳ xuống đất cầu xin.
"Ngươi dám đối xử với như ? Đại tiểu thư đang ở ? Ta gặp nàng!"
"Tiểu thư đang cùng Vương gia tình tứ, chẳng thời gian bận tâm đến ngươi . Tiểu thư dặn , hãy hết lòng kiếm tiền cho nàng. Nàng ắt thể bảo hộ ngươi bình an, bằng , ngươi thừa thủ đoạn của tiểu thư đấy. Chẳng Tạ Thế tử giờ đây vẫn đang liệt giường đấy thôi ?"
Được, thể cố gắng tạo lợi cho nàng, nhưng cũng tự do chứ, các ngươi thể cứ giam cầm mãi.
Vì giam cầm ngươi, trong lòng ngươi tự rõ. Nếu vì ngươi dung mạo tuấn tú bất phàm, ngươi nghĩ ngươi còn thể sống tự tại đến ? Đã sớm tống đại lao .
Tử Dạ tuyệt vọng. Hóa họ ngay từ đầu là kẻ lừa đảo, c.h.ế.t cũng chẳng dám chết, chỉ đành gượng đối phó với đám nữ nhân háo sắc, cũng chẳng những tháng ngày khi nào mới kết thúc.
Khương Minh Nguyệt cũng vài ngày gặp Cố Ngôn Thành . Theo Khương Minh Hiên là vì tuyết lớn, quân nhu phòng hàn trong quân gặp chút vấn đề, Cố Ngôn Thành đích giải quyết.
Có thiếu ngân lượng ?
Mèo Dịch Truyện
Vương gia tự thể giải quyết , nếu giải quyết sẽ tìm .
Nam nhân cần thể diện, thể mở lời cầu xin tiền bạc của nữ tử.
Khương Minh Nguyệt đưa một rương ngân phiếu cho ca ca, dặn đem giao cho Cố Ngôn Thành.
Muội , đang tự dâng hiến tiền bạc cho kẻ khác đấy, ?
Nếu tự nguyện dâng hiến chút ít, vạn nhất Cố Ngôn Thành hủy bỏ hôn ước thì ?
Khương Minh Nguyệt khẽ chớp mắt, rõ ràng là chỉ đùa.
Nguyệt Nhi cần lo lắng, bản vương hạng vong ân phụ nghĩa như .
Quả nhiên là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới, Cố Ngôn Thành bất chấp phong tuyết xuất hiện nơi cửa phủ. Hắn là chuẩn phò mã, chẳng cần báo .
Trời rét đậm thế , đến lúc , mau trong .
Khương Minh Nguyệt mở cửa phòng, để . Trong phòng địa hỏa lò, ấm áp dễ chịu.
Khương Minh Nguyệt định giúp cởi áo choàng dày, khéo léo từ chối.
Người đang lạnh, Nguyệt Nhi hãy tránh xa một chút.
Mọi chuyện giải quyết thỏa , trời lạnh thế , chớ đến nữa.
Chẳng sợ Nguyệt Nhi nhung nhớ , xong việc liền tức tốc đến bẩm báo với nàng.
Khương Minh Hiên, ảnh lãng quên: Ta quả là dư thừa, trong mắt hai bọn họ ngoài đối phương , căn bản chẳng hề thấy .
Cho đến khi lạnh Cố Ngôn Thành tiêu tan, mới khoan thai cạnh Khương Minh Nguyệt, ôm nàng vòng tay. Vài ngày gần gũi, trong lòng dường như ngàn vạn sợi tơ vương vấn, chỉ gần gũi nàng hơn nữa.
Mấy hôm nay nàng ngoan ?
Ngoan lắm, ngoan lắm , đến Trân Bảo Các.
Cố Ngôn Thành dặn nàng gặp Tử Dạ, đó là một kẻ lừa đảo.
Kẻ nào dám nha đầu cử chỉ thô lỗ, ôn nhu hiền huệ, bọn họ căn bản hiểu nàng. Nàng rõ ràng ôn nhu như nước, ngoan ngoãn đáng yêu, khiến yêu thương chiều chuộng thật .
Phòng bên cạnh Khương Minh Nguyệt là tẩm phòng riêng của Cố Ngôn Thành. Sau khi cùng gần gũi, mỗi trở về phòng nghỉ ngơi. Còn về việc ân ái bao lâu, bọn họ tự quyết định, ai quyền can thiệp.