Nàng Ngốc Xuyên Không: Gả Nhầm Vương Gia, Trị Gia Xoay Chuyển Càn Khôn - Chương 34
Cập nhật lúc: 2025-09-24 00:23:08
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người đàn ông ba năm
Khương Minh Nguyệt ngẫu hứng đưa một sách lược kinh doanh mới lạ là khiến ngân lượng cuồn cuộn đổ về. Chờ đến khi khác bắt chước, nàng đổi sách lược. Các thương nhân than thở, kinh doanh bấy nhiêu năm bằng một kẻ khờ dại.
"Đại tiểu thư, lượng thẻ hội viên quy định đều bán hết ."
"Đại tiểu thư, doanh thu hôm nay cao hơn ngày năm phần."
"Đại tiểu thư, sản vật của chúng cung đủ cầu."
Khương Minh Nguyệt trong thư phòng tạm bợ, tấu trình tình hình của từng cửa hàng, tất cả đều là tin lành.
Lợi nhuận tăng, bổng lộc hàng tháng của các tiểu nhị cũng tăng theo, vì họ càng thêm nhiệt huyết, càng càng hăng say.
Tuyệt rơi đầy trời, vài ăn mặc ấm áp, bước phố lớn của kinh thành, chút cảm khái, cuộc đời vô thường, nhân tình thế thái khó lường.
Vô thức bước đến Duyệt Lai Khách Trạm, đây chính là nơi giáng thế. Nguyên chủ vì trúng dược của Tạ Vân Chí quá liều, nên khi mở mắt, thể khao khát nam nhân đến tột độ, một cảm giác thể kiềm chế, chỉ vồ vập lấy kẻ khác. Bởi , cũng chẳng tự khó , cứ thuận theo bản năng mà ôm lấy nam nhân mắt. Sau khi dược tính giải, cũng kiệt sức, trong lòng dấy lên chút áy náy vì hành động thô lỗ của , sợ nam nhân sẽ khó dễ nên liền nhân lúc tỉnh mà lẳng lặng rời .
Kẻ ngốc thuở nào ai, mãi về , khi trông thấy Cố Ngôn Thành giữa chốn phố phường, mới tường tận phận của . Chẳng kịp nghĩ xem giải thích với , Cố Ngôn Thành lệnh trận. Thoắt cái hơn ba năm, nhớ cảnh tượng ngày đó, cứ tựa như cách biệt một đời .
Từ trong khách trạm, một nam tử trẻ tuổi bước , dáng thon dài, mái tóc đen cùng y phục trắng phiêu dật trong gió, đón lấy những bông tuyết phiêu diêu mà tiến về phía họ, trông tựa một vị trích tiên giáng trần.
Càng càng gần, Khương Minh Nguyệt ngắm dung mạo của . Mặt tựa thoa phấn, môi tựa bôi son, sống mũi cao thẳng, đuôi mày nhếch, đôi mắt đào hoa lấp lánh sinh huy. Nàng cũng sưu tầm ít mỹ nam tử, nhưng đến nhường thì quả thực từng .
Cố Ngôn Thành thì khôi ngô, nhưng làn da chẳng sánh bằng . Thái tử cũng , song phong tình như vẻ ngoài . Thanh Vận dù trong nam trang cũng , nhưng ít nhiều vẫn vương chút nữ tính, còn nam nhân nhưng hề ẻo lả, thật sự khiến thưởng thức chán mắt.
"Cô chính là Khương đại tiểu thư?" Mỹ nam tử cất lời hỏi nàng. Trời đất ơi, giọng cũng thật là mê hoặc, khiến tai như say đắm.
"Ta chính là. Vị tiểu công tử tìm chăng?"
"Ta tên Tử Dạ, chính là cùng Khương đại tiểu thư cùng lên Vu Sơn ba năm , tại Duyệt Lai Khách Trạm."
Ồ? Ấn tượng tức khắc sụp đổ. Hóa là một kẻ lừa bịp. Nếu đêm đó là Cố Ngôn Thành, với tính cách say mê mỹ nam của , e rằng lừa gạt thật .
Người tại mạo danh chứ? Mục đích là gì? Bị ai sai khiến? Đầu óc Khương Minh Nguyệt nhanh chóng xoay chuyển, song vẫn định rõ mục tiêu.
Tuyệt nhiên Cố Ngôn Khanh. Bản với Sở Tâm Liên rằng đàn ông đó là ai, nàng thể thưa Cố Ngôn Khanh.
Sự sững sờ ngắn ngủi nhanh chóng bằng phản ứng. Một nam nhân đến , hẳn là giá trị hơn cả Thanh Vận chứ.
"Ngươi rốt cuộc cũng xuất hiện , ngóng trông ngươi từ lâu lắm . Nào nào nào, mau theo ." Khốn nạn, đúng là đến thật đúng lúc. Thanh Vận cung, Trân Bảo Các đang khuyết một mỹ nam. Nếu kiếm tiền mong thì đừng hòng rời , đây là tự ngươi dâng tới tận cửa đó.
"Đi ?" Tử Dạ ngờ Khương Minh Nguyệt phản ứng như , chẳng nên thẹn thùng, e lệ mới ?
Ý nghĩ đầu tiên của Thược Dược và Thập Nhất là Vương gia gặp kình địch mạnh mẽ . Dung mạo còn hơn cả Vương gia, e rằng Vương gia gặp nguy .
Vừa nhắc đến Quỷ, Quỷ đến ngay. Vừa thấy Cố Ngôn Thành giữa trời tuyết lớn.
"Nguyệt nhi, nàng ở đây? Người là ai?"
"Tiểu Thành tử, thật khéo, cũng tới thưởng tuyết ? Hắn ư, tên Tử Dạ đó... Tử Dạ, ngươi tự giới thiệu về ."
"Thảo dân Tử Dạ bái kiến Thành Vương."
"Ngươi quen bản Vương ?"
"Trong Kinh thành , nào ai tiếng Vương gia chứ."
"Rốt cuộc ngươi là ai?"
"Ta chính là kẻ cùng Khương tiểu thư mây mưa tại Duyệt Lai Khách Trạm ba năm về ."
"Ngươi gì? Hãy một nữa!" Cố Ngôn Thành đôi mắt hổ trợn trừng, gần như nổi lôi đình.
Khương Minh Nguyệt vội vã an ủi , ngăn đừng để kinh động đến kẻ đó mà khiến bỏ trốn.
"Đừng vội vàng, đừng vội vàng, chuyện gì cứ từ tốn mà . Tiểu Thành tử cần lo lắng, trái tim vẫn thuộc về ."
"Lời , nàng đều tin ư?"
"Ta ... để lát nữa hãy với ."
"Nàng định đưa nơi nào?"
"Trân Bảo Các, để chiêu dụ khách nhân cho . Bổn cô nương thể để sống công ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nang-ngoc-xuyen-khong-ga-nham-vuong-gia-tri-gia-xoay-chuyen-can-khon/chuong-34.html.]
"Nguyệt nhi, nàng đang những lời hoang đường gì ?" Cố Ngôn Thành hề vui vẻ. Sao thể là ngủ với nam nhân khác , rõ ràng là ngủ với nàng, khụ, rõ ràng là nàng ngủ.
Khương Minh Nguyệt bận tâm đến những giằng xé nội tâm của , dẫn đến Trân Bảo Các, rõ mục đích với Tử Dạ. Tử Dạ ngây , lẽ nào nàng xem là cây hái tiền ?
"Ngươi là Tử Dạ, đúng ? Ngươi ba năm kẻ hủy hoại danh tiết của là ngươi, thì cứ là ngươi . Ta sẽ truy cứu việc ngươi từ giã mà bỏ . Ngươi hãy ở đây tiếp đón khách nhân cho , thù lao tuyệt đối bạc đãi ngươi . Để chuộc tội của ngươi, cho ngươi rời thì ngươi rời , rõ ?"
"Đại tiểu thư, ..."
"Phản đối vô ích. Hãy việc cho thật . Chỗ nào hiểu thì cứ hỏi bọn họ. Nếu hỏng việc của , hừ hừ, ngươi sẽ thủ đoạn của lợi hại đến nhường nào."
"..." Sao hề giống trong mường tượng chút nào. Một nữ nhân như thế, thể chế ngự nàng ?
"Các ngươi hãy dạy thật cẩn thận cách , Thanh Vận thế nào, thì cứ để như ."
Khương Minh Nguyệt căn dặn xong xuôi liền dẫn rời . Cố Ngôn Thành dám hồi phủ nữa, buộc theo Khương Minh Nguyệt, ngăn nàng khỏi tên tiểu bạch kiểm mê hoặc.
"Nguyệt nhi, đừng tin lời , Tử Dạ là một kẻ lừa đảo."
"Ta . Hắn tự dâng tới cửa, chẳng lẽ lợi dụng ?"
"Sao nàng là kẻ lừa đảo?"
"Trực giác mách bảo. Ta thích , chỉ thích ."
"..." Lòng Cố Ngôn Thành như tắm trong cam lộ, bỗng chốc phiêu đãng, mãi lâu mới tìm sự vững vàng.
"Tiểu Thành tử, đêm nay định cùng ngủ đây ?"
Hắn theo nàng về Khương phủ mà rời nửa bước.
"Nguyệt nhi, thực đêm đó..." Cố Ngôn Thành cuối cùng cũng thể kìm nén hơn nữa, nếu , sợ Khương Minh Nguyệt tên tiểu bạch kiểm dụ dỗ.
Mèo Dịch Truyện
"Minh Nguyệt, ca ca tin kẻ hủy hoại danh tiết của xuất hiện , đang ở ? Ca ca sẽ lập tức diệt trừ ."
Khương Minh Hiên đột nhiên xuất hiện, cắt ngang lời .
"Hắn đang ở Trân Bảo Các đó, dung mạo cũng xem như tuấn tú. Cứ để giúp ăn , nếu tiền, diệt cũng muộn."
Khương Minh Nguyệt năng nhẹ nhàng, cứ như thể chuyện sống c.h.ế.t của kẻ đó chẳng đáng bận tâm.
"Vậy cũng , chỉ cần Minh Nguyệt đừng yếu lòng là . Muội xứng đáng với chân tình mà Vương gia dành cho ."
Cố Ngôn Thành cảm thấy vô cùng cảm động, nhà họ Khương quả thật vô cùng bụng, chỉ là thành thật.
"Chắc chắn . Cho nên đêm nay, sẽ giữ Vương gia ở đây."
"À? Nguyệt nhi, cái ... e rằng lắm , hai còn thành mà!"
"Ngày mai sẽ thỉnh cầu phụ hoàng ban hôn cho hai ." Cố Ngôn Thành vội vã bày tỏ.
"Vậy ở đây cũng tiện lắm nhỉ."
"Ta sẽ ở khách phòng."
"Vương gia hãy nghỉ cùng ." Khương Minh Hiên khách khí .
"Không cần, ở khách phòng là ."
Hai vẫn còn đang khách khí với , Khương Minh Nguyệt vui vẻ ngừng, thầm nghĩ nên châm thêm dầu lửa chăng.
"Hai ngươi đừng tranh nữa, ngủ cùng ."
Một lời của Khương Minh Nguyệt khiến hai đại nam nhân ánh mắt giao , tựa hồ tóe lửa.
Cố Ngôn Thành thầm nghĩ: Ta nguyện ý, nguyện ý, đặc biệt nguyện ý!
Khương Minh Hiên chậm rãi đáp: "Thành Vương điện hạ kẻ bạc bẽo đổi lòng. Nếu ý, cứ việc tùy ý mà ngủ."
Y tự ý tứ, liền rời khỏi Minh Nguyệt Các, để hai họ tự bồi đắp tình cảm.
"Chàng cứ ngụ tại phòng bên cạnh. Sớm mai, cùng ca ca thượng triều. Ta đây cũng cần dậy sớm lo liệu trăm mối."
Tiểu Thành tử đang mơ màng nghĩ ngợi: Hóa là phòng bên cạnh! Ta cứ tưởng ôm ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng chứ!