Nàng Ngốc Xuyên Không: Gả Nhầm Vương Gia, Trị Gia Xoay Chuyển Càn Khôn - Chương 27
Cập nhật lúc: 2025-09-24 00:22:56
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lưu Tinh quả thật lời, nhanh đưa đến.
Cố Ngôn Khanh dùng bữa xong xuôi, chuẩn rời . Lưu Tinh Khương Minh Nguyệt tìm y, trực giác mách bảo y chẳng chuyện lành gì, nhưng vì hòa hoãn quan hệ cùng Khương gia, y liền theo Lưu Tinh đến đây.
Vài kẻ nịnh hót hành lễ xong đều nép sát tường sang một bên, bọn họ cảm thấy e rằng gây đại họa .
Cố Ngôn Khanh: Khương Minh Nguyệt, nàng tìm bản cung chuyện gì?
Khương Minh Nguyệt: Sở Tâm Liên thông gian cùng kẻ khác, gian phu là ai?
Cố Ngôn Khanh: Ngươi... ngươi năng hồ đồ gì ? Gian phu nào?
Khương Minh Nguyệt: Được thôi, gian phu tai, thì tình phu. Sở Tâm Liên thường xuyên đến Đông Hạng tư tình cùng kẻ khác, Thái tử điện hạ hãy cho thiên hạ , tình phu của nàng rốt cuộc là ai?
... Cố Ngôn Khanh cũng chẳng lấy gì khá khẩm hơn Sở Tâm Liên. Nếu chuyện bại lộ , phụ hoàng liệu phế bỏ y chăng.
Mèo Dịch Truyện
Sở Tâm Liên đến mức ngất lịm, Khương Minh Nguyệt màng nàng ngất thật giả vờ.
Biểu cảm của Cố Ngôn Khanh lúc lời , xác nhận lời Khương Minh Nguyệt là thật.
Khương Minh Nguyệt: Kẻ kẻ ngu dại, hẳn rõ ngọn ngành chuyện nhỉ. Kết cục của Sở tiểu thư hôm nay, các ngươi công nhỏ trong việc đó. Nàng g.i.ế.c c.h.ế.t các ngươi , đây chẳng rõ, còn mau cút !
Lũ nịnh hót chẳng dám thốt thêm lời nào, tranh chạy về phía cầu thang, chỉ sợ chậm chân sẽ mất mạng.
Khương Minh Nguyệt: Thái tử điện hạ dám lớn mật câu dẫn vị hôn thê của , quả khiến tài nào lý giải nổi. Ngươi hãy cho rõ, Sở Tâm Liên quyến rũ ngươi chăng?
Cố Ngôn Khanh bỗng ngẩng đầu. Phải, chính nàng quyến rũ bản , nếu , dám ngủ với nữ tử của nhị .
Cố Ngôn Khanh : "Phải, chính nàng quyến rũ bản cung. Nhị hoàng , hoàng với ."
Hắn với Cố Ngôn Thành đang ở trong phòng, chẳng mảy may bận tâm Sở Tâm Liên đang bẹp đất thấy .
Tiểu nha vội : "Tiểu thư, mau tỉnh ! Ai thể giúp chúng với?" Dù tiểu nha rõ sự thật, nhưng dẫu Thái tử vọng ngôn, nàng cũng chỉ dám ôm giận trong lòng chứ nào dám mở lời.
Cố Ngôn Thành thờ ơ đáp: "Không , chỉ là một kẻ đáng bận tâm mà thôi."
Cố Ngôn Thành lạnh nhạt lên tiếng, rũ bỏ gánh nặng , trong lòng quả thực là một sự giải thoát.
Khương Minh Nguyệt mỉm : "Thái tử Điện hạ, Vương gia chẳng đoái hoài nữa, thuộc về Điện hạ đó. Điện hạ ắt hẳn rõ gì chứ, chớ gây thêm phiền toái cho Vương gia là ."
Sở Tâm Liên đang bẹp dí mặt đất vờ chết, giờ đây quả thực chỉ c.h.ế.t cho xong. Cố Ngôn Khanh quả nhiên là kẻ đáng tin, dám đổ hết tội lên đầu nàng! Đồ khốn kiếp! Đồ khốn kiếp! Đồ khốn kiếp!
Thái tử dẫu cũng đến nỗi quá tồi tệ, sai khiến khác, tự tiến lên đỡ lấy nàng rời khỏi Túy Tiên Lâu.
Còn về cuộc tranh đấu long trời lở đất của hai thì chẳng còn liên quan tới ngoài nữa.
Khương Minh Nguyệt : "Lũ ruồi bọ , thôi nào, chúng tiếp tục bữa ăn thôi." Nàng xuống, cầm đũa lên.
Khương Tần : "Ta dùng bữa xong , các con cứ dùng bữa ."
Khương Tần dậy. Nếu Vương gia và Sở gia hủy bỏ hôn ước, thì Cố Ngôn Thành ắt thể trở thành con rể của Khương gia . Ông cho bọn chúng cơ hội ở riêng để bày tỏ tâm tình.
Khương Minh Nguyệt gọi: "Chờ một chút, phụ cầm thứ về ."
Khương Minh Nguyệt kéo ngăn kéo bàn , lấy một tấm giấy da bò dày dặn. Đây là loại giấy chuyên dụng của tửu lầu để gói ghém thức ăn cho khách mang về.
Nàng cẩn thận bọc con gà đưa cho Khương Tần, dặn ông mang về nhà thưởng thức.
Khương Tần khà: "Một con gà lớn thế , một cũng ăn hết . Đi thôi, Thược Dược, con cũng về dùng bữa cùng ."
Thược Dược vội đáp: "Lão gia, nô tỳ còn hầu hạ tiểu thư."
Khương Tần xua tay: "Nàng cần con hầu hạ, về nhà ."
Khương Tần dẫn Thược Dược rời , chỉ còn Lưu Tinh ngoài cửa.
Cố Ngôn Thành khẽ : "Họ cố ý tạo cơ hội rõ ràng như , cảm thấy ngượng ngùng đến ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nang-ngoc-xuyen-khong-ga-nham-vuong-gia-tri-gia-xoay-chuyen-can-khon/chuong-27.html.]
Khương Minh Nguyệt , : "Hay là để Lưu Tinh dùng bữa cùng , hai chúng thể dùng hết ."
Khương Minh Nguyệt sợ sẽ kinh hoảng, vạn quân địch còn chẳng sợ là gì, một nữ nhân dọa đến mức chứ.
Lưu Tinh vốn vẫn luôn theo hầu bên cạnh Cố Ngôn Thành, cũng thường xuyên dùng bữa cùng , vốn chẳng gì đáng để bận tâm. khi ở cùng nữ tử, chút ngượng ngùng khó xử, trong một bữa cơm mà đũa rơi đến ba . Quả đúng là chủ nào tớ nấy, y hệt Vương gia . Khương Minh Nguyệt thầm nghĩ: "Rõ ràng hiền lành, dễ gần đến thế, tại bọn họ căng thẳng đến chứ?"
Khương Minh Hiên ngóng động tĩnh bên , liền vội vàng bỏ bằng hữu mà đến xem ai ức h.i.ế.p . Nào ngờ, đập mắt là một cảnh tượng mật đến lạ.
Khương Minh Nguyệt sang Cố Ngôn Thành, đôi mắt sáng lấp lánh: "Vương gia nay chẳng cần bận tâm chuyện hôn ước nữa , thể ở bên tâm nghi đó. Ta mạn phép hỏi một câu, tâm nghi ai ?"
Đũa của Lưu Tinh lạch cạch rơi xuống đất, vội vàng cúi xuống nhặt lên, run rẩy đặt lên bàn.
Lưu Tinh lắp bắp : "Thuộc hạ dùng bữa xong , xin cáo lui ngoài canh gác."
Lưu Tinh thầm nghĩ: "Chết tiệt! Khương đại tiểu thư quả thực quá mức thẳng thắn , thể ngay mặt Vương gia mà hỏi một câu như chứ? Vương gia là dễ thẹn thùng như , nhất định sẽ ngại . Hắn cần lánh thôi."
Khương Minh Nguyệt chớp mắt, hỏi: "Chàng thích ?"
Cố Ngôn Thành ngập ngừng: "Không …"
Khương Minh Nguyệt nhếch môi: "Không ?"
Cố Ngôn Thành: Không tự đa tình.
Khương Minh Nguyệt: Hắc hắc, , . Ta cũng mến mộ , thầm mến… lâu .
Nàng , trong lòng khỏi cảm thấy vị nam nhân ngượng ngùng thật đáng yêu.
Cố Ngôn Thành: Nàng quen từ ư?
Nàng thầm mến từ lâu ư? Rõ ràng mới trở về đây, là từ khi rời kinh thành, nàng đến .
Khương Minh Nguyệt: Đương nhiên là quen. Lúc , còn ngoại thành tiễn biệt đó. Người cưỡi chiến mã, khí thế ngất trời, vẫy tay chào, mong ngoảnh , nhưng chẳng liếc mắt một .
Cố Ngôn Thành: Thì là . Thật xin , nào .
Giữa bao nhiêu đưa tiễn, thể nhận bóng hình nhỏ bé của nàng.
Khương Minh Nguyệt: Vậy chúng hãy cùng định rõ ràng . Chuyện cũ qua, chúng chớ bận tâm. Còn , chỉ một lòng với , bất cứ mối dây dưa nào với nữ nhân khác, tuyệt đối chớ rước tam thê tứ . Nếu thật sự một ngày, cảm thấy kẻ khác hợp ý hơn, còn thiết tha gì đến nữa, thì cứ thẳng thắn với một lời. Ta cũng sẽ quấn quýt bám víu lấy , chúng cứ thuận theo lẽ tự nhiên mà đoạn tuyệt tình nghĩa, ?
Cố Ngôn Thành: Được.
"Chớ bận tâm chuyện cũ" là ý gì? Lẽ nào nàng từng trong lòng?
Khương Minh Nguyệt: Vậy thì chúng hãy bắt đầu vun đắp tình duyên từ hôm nay. Cạn chén , xem như ghi dấu cho ngày hôm nay.
Bỗng một tiếng động lạ vang lên, Khương Minh Hiên từ ngoài cửa xông thẳng .
Khương Minh Nguyệt: Ca ca? Chuyện …
Khương Minh Hiên: Ôi chao, ha ha, ha ha, thật thất lễ quá! Ta nhầm cửa , xin quấy rầy, xin quấy rầy, hai vị cứ tiếp tục nhé.
Hắn vội vàng lồm cồm bò dậy nhanh nhẹn khỏi cửa, thuận tay khép cánh cửa . Bị bắt quả tang lén lời tình tự của , thật đúng là muối mặt.
Lưu Tinh khóe miệng giật giật. Vị Khương Đại tướng quân quả thật… lén thì cứ ngoài là , hà cớ gì chổng m.ô.n.g bò ngưỡng cửa, xem là lén bò trong .
Khương Minh Hiên: Rốt cuộc chuyện là gì thế? Hai họ bàn về chuyện tình duyên ?
Lưu Tinh: Bẩm tướng quân, Đại tiểu thư phơi bày gian díu giữa Thái tử và Sở Tâm Liên. Sở Tâm Liên ngất xỉu, Thái tử vội ôm nàng rời . Nàng e rằng sẽ sớm giải trừ hôn ước với Vương gia.
Khương Minh Hiên: À thế. Những nữ nhân quả thật rảnh rỗi sinh nông nổi, hết đến khác…
Thôi , Vương gia nay là em rể của .
Khương Minh Hiên bật sảng khoái, đoạn tìm bằng hữu cùng nâng chén.