Nàng Ngốc Xuyên Không: Gả Nhầm Vương Gia, Trị Gia Xoay Chuyển Càn Khôn - Chương 19
Cập nhật lúc: 2025-09-24 00:22:48
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phụ hoàng, nhi thần chẳng mang ác ý, chỉ là nhà ngoại tộc thế lực yếu kém, lôi kéo một nhà nhạc gia thực lực mà thôi.
Đồ hỗn trướng! Không chịu nâng cao thực lực bản , chỉ chăm chăm tà môn ngoại đạo. Nhất định là ngu phụ mẫu hậu của con xúi giục con. Sau ít đến Phượng Nghi cung, tránh xa ngu phụ một chút.
Nhi thần sai , nhi thần xin nhận phạt. Khương tiểu thư xử trí thì cứ thế đó.
Y coi như hiểu rõ, phụ hoàng về phía Khương Minh Nguyệt.
Coi như con điều. Khương Minh Nguyệt, ngươi xử trí ?
Thái tử Điện hạ thái độ nhận tội khá , thần nữ cũng truy cứu thêm. Vậy thì xin trị tội y mười vạn lượng bạc, nhằm bổ sung binh giáp, y phục cho tướng sĩ nơi biên ải. Nể mặt y vạch trần mặt Trưởng công chúa, nên mới đòi ít đôi chút.
Mười vạn lượng ư?… Vâng.
Y còn tưởng tiểu nha đầu thật sự thể tha cho y, hóa vẫn tổn hao một phen.
Vì bổn cung xuất một trăm vạn lượng, mà y chỉ xuất mười vạn lượng? Trưởng công chúa vẻ hài lòng.
Bởi vì y nghèo hơn ngươi. Khương Minh Nguyệt lộ một ánh mắt khinh bỉ, Cố Ngôn Khanh đầu tiên cảm thấy thì nghèo khó cũng cái lợi của nó.
Khương Minh Nguyệt, ngươi là tiện nhân…
Hoàng thượng lên tiếng ngắt lời nàng : Hoàng tỷ, xin giữ lời ăn tiếng . Nàng đường đường là Trưởng công chúa một nước, chẳng khác gì một mụ đàn bà chanh chua chốn chợ búa, còn chuyện hãm hại nữ tử nhà quan. Nay chuyện truyền ngoài, một trăm vạn lượng bạc miễn cưỡng thể mua danh tiếng của nàng. Về phủ mà lo liệu bạc , trẫm sẽ cho đến lấy.
Bản cung nhiều ngân lượng đến .
Công chúa phủ há chỉ đáng giá một trăm vạn lượng mà thôi.
Tốt, lắm, các ngươi… bản cung sẽ ghi nhớ, cứ chờ xem!
Trưởng công chúa phất tay áo, vẻ mặt dữ tợn, hiển nhiên là ngay cả Hoàng thượng cũng nàng ghi hận.
Phụ hoàng, nhi thần thể cáo lui ?
Thái tử mặt mày sưng vù, y hồi phủ đắp thuốc.
Minh Nguyệt, con thật sự cần tên nghịch tử chịu trách nhiệm ? Hoàng thượng thực Khương Minh Nguyệt con dâu của , mặc dù tên khốn xứng với nàng.
Không cần. Thanh danh đối với thần nữ đáng bận tâm.
Phụ hoàng, nhi thần căn bản hề động chạm đến nàng. Chuyện kết thúc, nhi thần gánh thêm tiếng .
???
Nàng rõ ràng hề mất thanh danh, còn rùm beng chuyện lớn đến . Hóa , tiểu nha đầu vì tiền tài mà thật sự chẳng bận tâm đến tiếng tăm, hơn nữa ngân lượng thu đều quyên góp cho tướng sĩ…
Khương Minh Nguyệt, con rốt cuộc đang gì ? Con thanh danh của một nữ nhân quan trọng đến nhường nào ? Con còn định gả chồng nữa ?
Hoàng thượng tức giận chỉ nàng mà gầm lên.
Phải đấy, , thể hồ đồ đến nông nỗi ?
Ta nào hồ đồ? Chẳng qua là bọn họ ép gây chuyện . Song, phi vụ cũng tệ ?
Buôn bán ư? Muội coi chuyện như là một cuộc giao dịch ?
Phải đấy, đây chính là cái gọi là "khi khát nước, khi buồn ngủ gối". Chẳng đại quân khải đang cần khao thưởng ? Giờ đây, chúng còn lo lắng về ngân lượng nữa.
Việc gom góp ngân lượng vốn là chuyện của Hoàng thượng, hà cớ gì con bận tâm lo liệu?
Chẳng đang chia sẻ nỗi lo với Hoàng thượng đó ư?
Được , tất cả lui xuống . Để Thành Vương . Hai các ngươi kẻ xướng họa, chính là trẫm mang ơn nàng, còn trễ nải việc trẫm gặp con trai.
Khương Minh Nguyệt khỏi đại điện, thấy Cố Ngôn Thành đang ở cửa.
Thân y cởi bỏ chiến giáp nặng nề, nét phong trần đường xa vẫn hằn rõ dung nhan, nhưng đôi mắt hàng mi đen sáng ngời. Biểu cảm y vốn nghiêm nghị, nhưng khi trông thấy Khương Minh Nguyệt, sắc mặt liền dịu đôi chút. Không chỉ vì Khương Minh Hiên là phó tướng của y, mà còn vì nàng Thái tử và Trưởng công chúa hãm hại, dù xét về tình lý thì hoàng gia đều với nàng.
Khương Minh Nguyệt cũng đang y. So với ba năm về , y trưởng thành hơn, làn da phong sương rám nắng, dáng rắn rỏi gầy đôi chút, nhưng càng toát lên khí chất nam nhi.
Vương gia, Hoàng thượng bảo ngài . Khương Minh Hiên .
Cố Ngôn Thành khẽ gật đầu, bước đại điện. Ánh mắt Khương Minh Nguyệt vẫn dõi theo bóng hình y cho đến khi khuất dạng.
"Muội , để mắt đến vị Vương gia ư? Y gầy gò đen sạm thế , chẳng lẽ quân lương ở chốn biên cương đủ ?"
"Minh Nguyệt, chẳng màng đến , trong mắt chỉ Vương gia thôi, hừ!"
"Ca ca, lệnh hậu trù chuẩn vô vàn món ngon chờ đón các về ."
"Thật ư? Vậy cũng tạm coi là chấp nhận . Cứ gọi Vương gia cùng dùng bữa, trong Vương phủ của y nào ai quan tâm chăm sóc. Cứ để y tiếp phong !"
Khương Minh Hiên khẽ : "Lúc còn ngốc nghếch, vẫn đáng yêu hơn nhiều."
Cố Ngôn Thành khẽ cúi đầu, trầm mặc bọn họ. Y thầm quyết định hễ thấy nữ nhân liền đường vòng. Phụ hoàng và nàng kết thành một phe, nay Khương Minh Hiên cũng trở về, nếu còn dám chọc ghẹo, e rằng chỉ dừng ở mười vạn lượng bạc nữa .
——
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nang-ngoc-xuyen-khong-ga-nham-vuong-gia-tri-gia-xoay-chuyen-can-khon/chuong-19.html.]
Trong đại điện uy nghiêm, Hoàng thượng trầm ngâm con trai kiệt xuất nhất mắt . Y dựa bất kỳ thế lực nào, mà bằng chính bản lĩnh phi phàm của , liên tục lập nên kỳ công hiển hách. Nếu vì gia huấn hoàng gia, rằng trữ quân nhất định là đích tử, thì ngài sớm phế bỏ tên Cố Ngôn Khanh .
"Thành nhi, con vất vả nhiều ."
"Vì giang sơn xã tắc, vì bách tính muôn dân, nhi thần nào dám than khổ."
"Đã về thì hãy nghỉ ngơi cho thật . Những chuyện còn cứ giao cho khác xử lý. Chuyện tiền bạc chẳng cần con lo lắng, giờ đây chúng 'tài thần' ."
Một kẻ ngu ngốc mười năm bỗng nhiên còn ngu ngốc nữa, còn chủ động dâng tiền cho trẫm. Hoàng thượng cảm thấy Khương Minh Nguyệt chính là phúc tinh mà trời cao ban cho Tây Thương quốc .
"Tài thần nào cơ, nhi thần vẫn tường tận."
"A Khương Minh Nguyệt đó ư, cô nương một bụng quỷ kế, là tay kiếm tiền lão luyện. Mấy năm nay, đại hoàng của con ít để ý tới nàng, nhưng nàng chẳng thèm để mắt tới . Giờ con trở về , thì thể..."
"Phụ hoàng, quên ư? Nhi thần vẫn còn hôn ước."
"Cái nha đầu nhà họ Sở đó ư? Cứ tìm cơ hội mà hủy bỏ nó , nàng căn bản xứng với con."
"Đây là hôn sự do Hoàng tổ mẫu đích chỉ định, há thể tùy tiện hủy bỏ ?"
Trong lòng y cũng hủy bỏ , chỉ là cảm thấy chút phiền toái mà thôi.
"Không thể tùy tiện hủy bỏ ư? Vậy thì cứ tìm một lý do hợp tình hợp lý mà hủy bỏ nó. Hoàng thượng nghĩ đến Khương Minh Nguyệt, cô nương nhất định chủ ý ho."
"Lý do? Phụ hoàng, nhi thần ngu độn..."
Y từng hủy hôn, quả thực cần lý do nào cho lẽ. Vị tiểu thư đợi y bao nhiêu năm, lý do đưa nhất định hợp lý mới .
"Hay là con cứ hỏi Khương Minh Nguyệt, để nàng cho con vài ba chủ ý ."
"A? Phụ hoàng đây chẳng cố ý tạo cơ hội cho hai bọn họ ?" Cố Ngôn Thành lúc mới ngờ rằng phụ hoàng ưng thuận Khương Minh Nguyệt con dâu, nên mới bảo y hủy hôn với Sở Tâm Liên.
"Chuyện ..."
…………
Mèo Dịch Truyện
Cố Ngôn Thành trình bày sơ lược về tình hình chung ở tiền tuyến, những việc cụ thể đều ghi rõ trong tấu chương chi tiết.
"Con hãy về nghỉ ngơi . Hôm nay, trẫm giữ con dùng thiện nữa. Ngày mai trong cung sẽ thiết yến, mở tiệc tẩy trần cho các con."
"Nhi thần xin cáo lui."
——
Ngoài cổng cung, hai Khương gia vẫn rời . Xe ngựa do Khương Hầu gia phái tới đón họ đang đậu một bên chờ sẵn.
"Sao còn ?"
"Ta đang đợi một ."
"Đợi ai? Không lẽ đợi Vương gia ư? Thật là tiền đồ!"
"Hoàng thượng hào phóng, sẽ giữ y ở dùng thiện ."
"Muội chắc chắn Hoàng thượng sẽ giữ Vương gia dùng thiện ?"
"Chắc chắn ."
"Mấy năm gặp, phụ tử bọn họ chắc chắn nhiều lời cần tâm sự. Chúng cứ về , hôm khác mời ngài dùng thiện là ."
"Không ! Bữa thiện đầu tiên của Cố Ngôn Thành khi trở về kinh thành, nhất định do mời."
"Không quy củ! Danh húy của Vương gia há thể gọi thẳng như ?"
"Tên đặt chẳng là để phàm gọi , Vương gia?"
Khương Minh Nguyệt thấy Cố Ngôn Thành bước , Khương Minh Hiên cũng ngoảnh đầu theo.
Ôi chao, Vương gia rời phủ nhanh thế ? Hoàng thượng quả thực giữ ngài ở dùng bữa ư?
Ta bảo mà, Hoàng thượng vốn nổi tiếng keo kiệt, mời ngài một bữa cơm cũng tiếc hùi hụi. Thôi, mau lên xe, chúng hồi phủ! Khương Minh Nguyệt chỉ tay về phía cỗ xe ngựa.
Được.
Cố Ngôn Thành khẽ gật đầu bước lên xe. Khương Minh Hiên kinh ngạc trợn tròn đôi mắt. Vương gia cũng thật kỳ lạ, thế mà từ chối, điều phong cách thường ngày của .
Khương Minh Nguyệt chẳng chịu trong xe ngựa, mà càng xe cạnh phu xe. Khương Minh Hiên và Cố Ngôn Thành đành bên trong.
Cố Ngôn Thành mặt chúng tướng sĩ, bày tỏ lòng cảm kích sâu sắc đến Khương Minh Nguyệt, đồng thời thề nguyện rằng nếu nàng bất cứ điều gì cần giúp đỡ thì cứ việc cất lời. Cứ một phen như , nàng thêm một điểm tựa vững chắc.
Cỗ xe ngựa thoáng chốc đến Thượng Thư phủ, Khương Minh Nguyệt linh hoạt nhảy xuống xe đầu tiên.
Chúng về đến nhà , hai vị tướng quân dũng, mời xuống xe .
Là bậc tướng quân, họ vốn đỗi thích khác tán dương sự dũng vô địch, đó chính là niềm kiêu hãnh tột cùng của họ.