Ba em phía vội vàng tiến lên, vẻ mặt bi phẫn đau khổ an ủi Hầu tử.
Giải Mạn Mạn đón nhận ánh mắt tin tưởng và nương nhờ của mấy , trong lòng khẽ động.
Đây chẳng là cảm giác mà Khương Thăng Nguyệt mỗi ngày đều ?
Những tay cô chính là cô như ! Việc gì khó, chẳng là cứu thôi ?
Cô còn tưởng Khương Thăng Nguyệt bản lĩnh gì mà khiến những đó điên cuồng như .
Cô bây giờ chỉ một câu thôi, hiệu quả chẳng cũng giống .
Khương Thăng Nguyệt, cũng chỉ thôi.
Vạn Lăng cũng lời của Võ Tắc Xuyên nhắc nhở, đang định hỏi kỹ hơn, lời của Giải Mạn Mạn cắt ngang.
"Anh giống thành chủ của m.á.u lạnh như !
Bọn họ vất vả lắm mới trụ đến khi tới, đều là sống sót, đa nghi như ?
Chúng căn cứ Vạn Thịnh giống Nguyệt Lạc các m.á.u lạnh vô tình!
Anh đúng Lăng!"
Vạn Lăng sắc mặt cứng đờ, lời của Giải Mạn Mạn đẩy lên.
Lúc phản bác Giải Mạn Mạn chẳng là tự vả .
Hắn hít một , nhưng chỉ bốn , nếu thật sự vấn đề, mấy trăm dị năng giả của bọn họ g.i.ế.c c.h.ế.t chúng dễ như trở bàn tay.
"Đội trưởng Võ là nghĩ nhiều ? Thẩm trưởng, chúng cần thiết tranh cãi vì giữ mấy ở đây chứ?"
Thẩm trưởng dù cũng đến tuổi trung niên, dù bảo dưỡng đến trải qua nhiều ngày chạy trốn giờ mệt mỏi.
Sau khi trung tâm thương mại, cũng trở nên mệt mỏi.
"Chỉ là mấy thôi, chúng đừng vì bọn họ mà hỏng hòa khí."
Võ Tắc Xuyên bọn họ như kẻ ngốc. Cũng phí lời với bọn họ, lớn tiếng hô.
"Người của căn cứ Nguyệt Lạc! Đi theo !"
Thẩm Cơ địa chủ ngẩn , ? Đi ?
Mọi còn kịp phản ứng, Võ Tắc Xuyên dẫn đội viên căn cứ Nguyệt Lạc đang nhanh chóng tập hợp dọn dẹp xác sống trong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-364.html.]
Thẩm trưởng mặt mày mờ mịt, chuyện gì thế ?
"Đội trưởng Võ! Cậu ?"
Võ Tắc Xuyên dừng bước, thể nhúc nhích, chỉ nghiêng đầu.
"Chúng căn cứ Nguyệt Lạc tầng khác dọn dẹp xác sống, tạm thời sẽ cùng hành động."
Tuyền Lê
Nói xong lời , Võ Tắc Xuyên dẫn rời . Để đại diện của năm căn cứ mặt mày mờ mịt.
Chỉ Cát Vũ mặt thoáng qua vẻ suy tư, do dự nên cùng .
Bốn đúng.
Nếu cô một chắc chắn sẽ cần suy nghĩ, nhưng cô phía còn mang theo một đám đội viên.
Bọn họ đều theo cô ngoài tìm vật tư cầu phát triển, cô thể tùy hứng.
Sau khi suy nghĩ, Cát Vũ cuối cùng vẫn động, chỉ là đôi mắt chằm chằm bốn em vẫn đang lau nước mắt.
"Căn cứ Nguyệt Lạc thật quá tùy hứng! Sao từng đều tính tình lớn như !"
Mạnh Tân Tri hiếm khi mở miệng, giọng điệu bất mãn ai cũng .
Mọi cũng luôn tò mò, Trưởng căn cứ Đảo Sen tuy là mặt nghiêm túc. cũng từng thấy nghiêm khắc gay gắt với ai đến như .
Cũng Khương Thăng Nguyệt là chọc giận .
Bốn em ngầm liếc , duy nhất phản đối mà cứ thế rời !
Đi thì .
Võ Tắc Xuyên dẫn rời nhưng mặt cũng nhiều vẻ tức giận.
"Đội trưởng Võ... chúng cảm thấy đúng!"
Võ Tắc Xuyên đầu, là mấy bình thường cứu từ khách sạn.
"Giải Mạn Mạn đặc biệt thích gây chuyện, cô cứu hại c.h.ế.t gần một nửa của chúng .
Chúng tránh xa cô là nhất!"
"Ừm ừm đúng !"
Võ Tắc Xuyên cũng kinh nghiệm lợi hại của Giải Mạn Mạn, gật đầu tỏ ý .
Quay đầu liền cầm lấy bộ đàm.