từng chuyên môn hầm cầu mà! Cái quá biến thái !
Lưu Giai c.h.ế.t lặng bịt chặt miệng, sợ sẽ nôn .
Khương Thăng Nguyệt mặt cảm xúc, hai tay lập tức xuất hiện mặt nạ phòng độc, , đeo lên mặt hai .
Rồi nhanh chóng đeo lên mặt . Lúc mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
“Nguyệt Nguyệt! cảm thấy sống ! Cái nó quá thối! Ân cứu mạng lời nào cảm ơn hết!”
Tuyền Lê
Khương Thăng Nguyệt nhếch mép.
Hai , một là bùa hộ mệnh may mắn của cô, một là ân nhân cứu mạng vớt vát .
Đừng qua biển xác sống c.h.ế.t vì thối c.h.ế.t!
Cô dẫn hai vòng qua những con xác sống đang lang thang trong siêu thị, từ lối thoát hiểm xuống thêm một tầng nữa mới tìm khu kho hàng.
“Thành chủ! Nhiều vật tư quá!” Lưu Giai đôi mắt tròn xoe mở to, mặt đầy kinh hỉ.
Ở đây tối om, Khương Thăng Nguyệt lấy đèn pin siêu sáng , lập tức xua tan bóng tối.
Toàn bộ kho hàng lòng đất rộng gần nghìn mét vuông, hàng hóa chiếm hai phần ba.
Toàn bộ đều là từng thùng hàng hóa chỉnh tề!
Ở đây rau thịt các loại thực phẩm khác, nên ngoài mùi ẩm mốc khó chịu thì còn thể coi là trong lành.
“Vật tư ở đây chắc đều là đồ dùng sinh hoạt, đồ ăn vặt, đồ ăn liền loại cần bảo quản lạnh.
Cô kiểm tra xem, xác nhận vật tư nào hư hỏng .”
Khương Thăng Nguyệt chia cho hai mỗi một đèn pin siêu sáng, theo bước chân của các cô, những cột sáng trắng chói lòa nhảy múa trong bóng tối.
“Nguyệt Nguyệt, vật tư ở đây đều vấn đề.
như cô , đều là lương thực, đồ ăn vặt và các loại đồ dùng sinh hoạt cần lạnh.
tùy ý mở vài thùng đều vấn đề.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-361.html.]
Ở đây lòng đất tuy ngột ngạt nhưng nhiệt độ quá cao, những thứ bảo quản ! Thật may mắn!”
Long Dạ Nam cũng thường xuyên dẫn nhiệm vụ, nhưng đây là đầu tiên cô thấy nhiều vật tư còn nguyên vẹn, chỉ chờ đến lấy!
Khương Thăng Nguyệt cũng thấy tìm kiếm quá thuận lợi, gần như thể tưởng tượng .
“Lần còn nhờ Giai Giai.
Lúc nãy ở tầng bảy, dị năng của cô phát động chắc giúp chúng tránh điều gì đó.
Lần ghi công cho cô, về đến căn cứ sẽ cho cô phần thưởng!”
Lưu Giai khen đến đỏ mặt, cô cũng ngờ dị năng của thực sự hữu dụng như .
Được Khương Thăng Nguyệt khen ngợi, trong lòng cô dấy lên sự tự tin, đôi mắt sáng rực. Khuôn mặt tròn trịa vô cùng đáng yêu.
“Cám ơn Thành chủ đại nhân khen thưởng! Đây đều là việc nên !”
Khương Thăng Nguyệt vỗ vỗ vai cô. Rồi ánh mắt tò mò của hai , về phía hàng hóa bên trong.
Khương Thăng Nguyệt qua lối của hàng hóa, chỗ cô qua, những chồng thùng cao như núi biến mất thấy !
Lưu Giai thở gấp, cô thể tưởng tượng gian của Khương Thăng Nguyệt rốt cuộc lớn đến mức nào!
Không hổ là Khương thành chủ! Thật lợi hại! Lại thêm một fan trung thành của Khương Thăng Nguyệt.
Khoảng cách mấy trăm mét, Khương Thăng Nguyệt cũng chỉ mất hai phút. Kho hàng vốn chật kín, giờ đây ngay cả chuột cũng thèm đến!
Khương Thăng Nguyệt thu xong vật tư, lập tức cảm thấy no.
Không gian lấp đầy vặn, còn một chút trống thừa nào.
Cô ngoài ôm mục đích , nên ngoài một chỗ nhỏ để vũ khí và khẩu phần ăn của thì mang theo gì khác.
Lúc nãy còn để một chiếc trực thăng ở lầu. Bây giờ gian sắp xếp đấy.
“Kho lạnh chúng sẽ tìm nữa, điện, đồ bên trong chắc chắn hỏng hết .
Cho dù máy phát điện dự phòng cũng trụ mấy tháng. Đừng chịu tấn công của khí độc nữa.”
Khương Thăng Nguyệt thực sự khó chịu vì mùi hôi, kho lạnh cần nghĩ cũng chắc chắn sống sót.