Hắn chuyển mắt, trực tiếp nghiêng .
“Chúng đang ăn, đội trưởng Kiêu là cầm bát tới xin cơm ?”
Thẩm Quân Kiêu thuận theo vị trí trống , ngón tay cầm bát mì ăn liền đột nhiên nắm chặt.
Thịt kho tàu, rau xào? Cơm trắng! Còn bánh bao thịt nữa! Đây là bữa tối của bọn họ ?
Lại , tên nhóc Lục Mao tay đang cầm một cái bánh bao to bằng bàn tay . Chỗ hở lộ nhân thật sự là thịt!
Thẩm Quân Kiêu lúc mới hậu tri hậu giác chuyển sự chú ý từ việc trong phòng ai, Khương Thăng Nguyệt đêm khuya ở chung một phòng với nhiều khác giới như thế nào sang một chuyện khác.
Hương vị trong khí thật thơm và quen thuộc. Hắn khịt mũi, theo bản năng hít thêm hai .
Căn cứ Nguyệt Lạc rốt cuộc điều kiện gì? Khương Thăng Nguyệt một thành chủ ăn ngon như thì thôi!
Thuộc hạ của cô cũng đều đãi ngộ như ?
Khương Thăng Nguyệt vẻ mặt và ánh mắt mặt , bát mì ăn liền tay thì hiểu cái gì.
Khẽ một tiếng: “Chúng còn ăn cơm, đội trưởng Kiêu nếu việc gì thì mau .
Bữa ăn của chỉ thể cho thuộc hạ của , giữ .”
Thẩm Quân Kiêu giải thích xin cơm. Bịch một tiếng, cửa đóng sập mắt , suýt nữa đập mũi .
“Khụ khụ!”
Thẩm Quân Kiêu giơ tay lau mặt một cách tùy tiện, áo sơ mi đen dính đầy bụi bặm rơi từ khung cửa.
Hắn ở cửa nghĩ gì, vẻ mặt đổi mấy , đầu về phía căn phòng lớn liền kề.
Căn phòng đó cũng là thuộc hạ của Khương Thăng Nguyệt ở, nhưng đều là đội viên bình thường.
Thẩm Quân Kiêu phủi bụi , cái bát mì ăn liền cầm tới thì thể lãng phí.
Khương Thăng Nguyệt và những nhân viên cốt cán trướng cô ăn ngon thì miễn cưỡng thể hiểu.
Những đội viên nhỏ bên khẳng định sẽ ăn quá ngon.
“Cái bát mì vặn dùng để hối lộ trướng cô , ăn đồ của thì cũng dễ dàng moi tin tức.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-332.html.]
Thẩm Quân Kiêu càng cự càng dũng, trực tiếp ở cửa căn phòng liền kề.
Cửa mở, một luồng hương thơm quen thuộc xông thẳng lỗ mũi Thẩm Quân Kiêu.
Hắn trợn to mắt, dám tin, thò đầu qua vai mở cửa bên trong.
Trong phòng đều đang bưng một bát cơm, bánh dày hoặc cơm chắc nịch.
Còn thịt kho tàu!
Thẩm Quân Kiêu trực tiếp xì , trong mắt tỏa sự ghen tị và ngưỡng mộ mãnh liệt.
Những rau xanh đó cha chỉ một giỏ quý lắm .
Chỉ là nhiệm vụ thôi, ai bánh quy pha nước.
Ngay cả Thẩm thị chúng cũng chỉ mấy cấp cao mang theo mì ăn liền.
Tuyền Lê
Kết quả thuộc hạ của Khương Thăng Nguyệt chỉ đội viên cốt cán, ngay cả những đội viên bình thường cũng ăn ngon như !
Hắn cái công tử của căn cứ Thẩm thị còn đãi ngộ !
“Đội trưởng Kiêu? Ngài đây là?”
Người ở cửa cảm nhận Thẩm Quân Kiêu tỏa oán khí nồng nặc, theo bản năng sinh cảnh giác.
Thân thể nhúc nhích cản tầm của , đồng thời bên hông ngưng tụ năng lượng.
Chỉ cần Thẩm Quân Kiêu bất kỳ động thái nào sẽ trực tiếp tay!
Thẩm Quân Kiêu hít sâu vài , cái mùi thơm nồng nặc gần như chiếm lĩnh đại não .
Kìm nén cơn tiết nước bọt điên cuồng, lộ một nụ khó coi.
“Không gì, nhầm phòng .”
Thẩm Quân Kiêu xong cầm bát mì ăn liền đầu rời .
Người mở cửa mặt đầy khó hiểu, chỉ cảm thấy công tử của căn cứ Thẩm thị thật kỳ quái.
Trên tản oán khí giống như một oan hồn c.h.ế.t nhắm mắt. Hắn rùng một cái, bịch một tiếng đóng cửa .
Thẩm Quân Kiêu thất hồn lạc phách trở về phòng .