Nắm Trong Tay Thành Phố Ngầm Trong Tận Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Triệu Vật Tư - Chương 318

Cập nhật lúc: 2025-11-05 02:47:39
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tòa nhà cao 33 tầng, nếu chúng dọn dẹp từng tầng một thì sẽ tốn quá nhiều thời gian và sức lực.

Chúng chỉ ở đây để nghỉ ngơi tạm thời.

dự định chỉ dọn dẹp bảy tầng đầu, hoạt động ở tầng ba bốn, các tầng còn dùng vùng đệm.”

Mọi lượt gật đầu, bày tỏ sự đồng ý với sắp xếp của Thẩm trưởng căn cứ.

“Khách sạn chắc cũng một vật tư dự trữ.

Chỉ là lượng mỗi căn cứ mang đến khác , việc phân phối vật tư …”

“Dù cũng đồng ý chia đều, nếu những mang nhiều hơn thì chẳng lợi ?

Với lượng của căn cứ Cát Quang và căn cứ Nguyệt Lạc, hừ.”

Vạn Lăng khoanh tay, khóe miệng trễ xuống, vẻ mặt khinh bỉ.

Cát Vũ của căn cứ Cát Quang đeo một thanh đao Đường lưng. Trông cô nàng vô cùng dũng.

Nghe lời Vạn Lăng , cô phản bác nhưng căn cứ.

Không cách nào, căn cứ của cô mang theo thật sự ít, đây là sự thật thể chối cãi.

Cô cũng mang nhiều ngoài hơn, nhưng quyền chuyện của trong căn cứ áp chế.

Có thể mang hơn năm mươi là giới hạn.

“Phân phối tự nhiên là theo công lao mà phân phối.

Ai đóng góp lớn, sức nhiều hơn thì đương nhiên sẽ phân nhiều hơn.

cũng sợ lợi.

Đội trưởng Vạn cứ cẩn thận, đừng lát nữa xác sống dọa .”

Khương Thăng Nguyệt liếc Vạn Lăng, khóe miệng nhếch lên nụ khinh bỉ.

Vạn Lăng tức giận, phát một tiếng rên rỉ nặng nề. Kim Hàm Lượng im lặng, dám lên tiếng.

Chỉ cảm thấy lời Khương Thăng Nguyệt quen thuộc.

Dường như ở kho lương, cô cũng như , đó cô mang về gần như bộ vật tư của kho lương!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-318.html.]

Tuyền Lê

Hắn lúc đó vội vã rời . Đến khi về căn cứ mới nhận , kho lương đó chỉ một nhà kho duy nhất.

Khi tìm, còn lương thực vật tư? Không còn sót một hạt lúa mì nào!

Dấu vết vật tư vẫn còn đó, chứng tỏ vật tư từng tồn tại, ai lấy thì cần .

Hắn trong lòng dâng lên một dự cảm bất an.

Cát Vũ vốn còn chút áy náy rõ nguyên nhân, nhưng trong lời đường hoàng của Khương Thăng Nguyệt tan biến.

Cô tán thưởng Khương Thăng Nguyệt.

, phân phối theo công sức vốn là lẽ thường, bao nhiêu bản lĩnh thì nhận bấy nhiêu vật tư.

Cô dẫn ít thì gì sai? Cô áy náy cái gì chứ!

Khương Thăng Nguyệt cảm nhận ánh mắt nóng bỏng của cô, đột nhiên đầu .

Vừa lúc chạm ánh mắt của Cát Vũ. Cát Vũ sững , lập tức dời mắt , hừ lạnh một tiếng.

Tai nhanh chóng ửng đỏ. Khương Thăng Nguyệt nhướng mày, đúng là kiêu ngạo.

“Thôi ! Lề mề, chỉ một cái khách sạn rách nát gì mà bàn bạc? Cứ theo công sức mà chia, nhanh lên!”

Sự thiếu kiên nhẫn của Phiền Lãng sắp tràn ngoài, như một ngọn núi lửa sắp phun trào.

Khương Thăng Nguyệt một cái, khi kịp nhận thì thu hồi ánh mắt.

Cảm xúc và trạng thái của . Cô giờ thể khẳng định, lúc ở trong yến tiệc, cô nghĩ nhiều.

Mà là đàn ông , thật sự vấn đề. vấn đề cụ thể là gì thì cần quan sát thêm.

Thẩm trưởng căn cứ với tư cách chủ nhà an ủi Phiền Lãng.

Mỗi căn cứ đều sự kiêu ngạo riêng, cũng thể lấy vai trò tổng chỉ huy mà vẻ.

gọi những đến cũng chỉ là để tăng thêm quân , giảm bớt tiêu hao cho căn cứ của .

Hắn mang theo 100 , những căn cứ còn nền tảng như bọn . Đến lúc thu thập vật tư, còn mấy .

Phân phối theo công sức là nhất. Mọi nhất thời mỗi một tâm tư.

 

Loading...