Không khí khôi phục sự tĩnh mịch.
“Kim Hàm Lượng coi như là chú của và Thẩm Quân Kiêu. Hắn là ủng hộ Thẩm Quân Kiêu.
Không gì bất ngờ, mục tiêu của Kim Hàm Lượng cũng là .
Chỉ là ngờ gặp nhiều bất ngờ như , còn đội trưởng Khương. Hắn luôn cơ hội tay.”
Thẩm Quân Trạch thần sắc bình thản, nỗi buồn xung quanh đ.â.m lưng.
Khương Thăng Nguyệt để lộ cảm xúc, suy nghĩ đang bay nhanh xoay chuyển.
Vậy theo kết luận hiện để suy đoán. Thẩm Quân Trạch tuyệt đối là ngây thơ như vẻ ngoài.
Bất kể là xông pha nguy hiểm để tìm nội gián bên cạnh, thái độ đối với cha và Thẩm Quân Kiêu.
Đều chút đáng để suy ngẫm.
theo cô , Thẩm Quân Trạch trong tương lai sẽ gãy chân.
Hoàn trở thành đứa con ngoài giá thú âm thầm nhất trong bộ căn cứ Thẩm thị.
Bị tùy ý chà đạp.
Với tâm tính và thiên phú của , đến mức rơi tình cảnh .
Xem trong căn cứ Thẩm thị còn nhiều chuyện cô .
Dù Thẩm thị hiện tại còn mạnh như sáu năm ở kiếp , nhưng tuyệt đối là tồn tại mà cô thể quyết định sinh tử chỉ bằng vài lời.
Rất , thử thách.
“Đội trưởng Khương thế nào để chiếm căn cứ Thẩm thị? Và hợp tác như thế nào?”
Khương Thăng Nguyệt ngước mắt lên, thấy khuôn mặt tinh xảo của Thẩm Quân Trạch lúc trở nên cực kỳ nghiêm túc.
“Ồ, cái , còn nghĩ .”
Thẩm Quân Trạch:???
Khương Thăng Nguyệt biểu cảm nứt vỡ của Thẩm Quân Trạch khẽ mỉm .
Một mới thiết lập quan hệ hợp tác sơ bộ, kế hoạch? Không kế hoạch chính là kế hoạch nhất.
“Đội trưởng Trạch cần quá căng thẳng, khi thời cơ đến tự nhiên sẽ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-288.html.]
Sau khi trở về, ngoài nội dung cuộc chuyện hợp tác , cần cố ý che giấu. Tin rằng cơ hội sẽ tự tìm đến.”
Thẩm Quân Trạch khẽ nhíu mày, chỉ đành gật đầu. Trong lòng bất đắc dĩ.
Không hiểu tại ý định hợp tác với đối phương. Khương Thăng Nguyệt dù lợi hại đến cũng chỉ mấy .
Danh tiếng căn cứ Nguyệt Lạc càng từng . Dựa bọn họ hợp tác để chiếm căn cứ Thẩm thị?
Chắc là hôm nay tỉnh ngủ.
“Thăng Nguyệt, bọn họ đến lấy lương thực .”
Chu Ỷ Mộng nhẹ giọng nhắc nhở ở ngoài cửa. Khương Thăng Nguyệt mỉm với Thẩm Quân Trạch. Vứt cho một bộ đàm.
“Anh thể tùy lúc liên lạc với . bên tiện.
Nếu việc gấp sẽ báo hiệu bằng hai tiếng gõ lúc ba giờ sáng.”
Thẩm Quân Trạch mím môi, cất bộ đàm .
“Có thời gian mời đội trưởng Trạch đến thăm căn cứ Nguyệt Lạc.”
Thẩm Quân Trạch miễn cưỡng nhếch mép , ứng phó cho lệ.
Khương Thăng Nguyệt Thẩm Quân Trạch với vẻ bất đắc dĩ pha lẫn tin tưởng cũng giải thích.
Cô khoanh tay dựa mép bàn việc, ngón tay gõ khớp khuỷu tay.
Tuyền Lê
Việc Thẩm Quân Trạch bây giờ tin tưởng cô quan trọng.
Đây chỉ là cách giảm thiểu tổn thất nhất trong suy nghĩ của cô. Gieo một hạt giống tốn nhiều công sức.
Đã cách giảm thiểu tổn thất, tự nhiên cũng cách tăng cường tổn thất.
Cô đang chờ một thời cơ.
Trong con chip ở mắt của cô hiện lên cảnh tượng căn cứ Nguyệt Lạc.
Ở khu vực bên ngoài nhất. Nơi đó hai bóng lén lút.Là của Thẩm Quân Kiêu. Bọn họ lảng vảng bên ngoài cửa mấy ngày liền.
“Thật là thủ đoạn rình rập vụng về.”
Đợi ba đội của căn cứ trang lương thực xong xuôi , Khương Thăng Nguyệt lạnh lùng đóng cửa kho lương .
“Trưởng nhóm Viên, trong nhà máy hẳn còn lương dự trữ khác chứ?”
Viên Nguyên kiên định gật đầu. Dẫn bốn một con kén lục soát bộ hàng tồn kho trong kho lương.