Cô cũng ngờ, khi nguy hiểm qua , Giáo sư Lâm tính cách như .
"Không cứu chúng là ai nhỉ?
Lại cứ để chúng ở đây thế , ngay cả chìa khóa xe cũng rút .
Thật là quá tin tưởng chúng .
Trong ngày tận thế, những thuần khiết như thật nhiều!"
Long Dạ Nam hít sâu một , bình luận sự ngây thơ của Giáo sư Lâm.
Hắn cả đời cũng trải qua mấy chuyện thế sự, một lòng chỉ chuyên tâm nghiên cứu.
Long Dạ Nam ăn cháo trứng vịt muối suy nghĩ rốt cuộc là ai, vì mục đích gì mà để bọn họ ở đây.
"Bên cạnh đây là kho lương lớn nhất thành phố Vinh Ninh, bên còn mấy chiếc xe nữa.
Chắc là đến đây tìm lương thực, vật tư.
cái nhà máy nhớ là diện tích lớn, công nhân đông, nếu an lấy vật tư sẽ dễ dàng."
Giáo sư Lâm dừng một chút, "Thiếu tá Long, cô như cũng ?"
Long Dạ Nam lắc đầu, nét mặt lộ rõ sự lo lắng.
Bất kể đối phương là ai, hiện tại qua vẫn thiện, còn là ân nhân cứu mạng của bọn họ.
Đương nhiên hy vọng đối phương xảy chuyện gì.
"Nếu mang theo một đội chuyên nghiệp trong thì lẽ chút nắm chắc, nhưng bọn họ ngày tận thế chắc đều là bình thường.
Muốn an sẽ khó.
Tiếc là vết thương của ..."
Long Dạ Nam quá nhiều vết thương, thương thế cực kỳ nghiêm trọng.
Hoàn thể hoạt động mạnh, chỉ cần khẽ động đậy là cảm thấy đau đớn như xé rách.
E rằng trong cũng chỉ là vướng chân vướng tay.
"Xem thêm , lát nữa nếu bọn họ còn trở về thì sẽ một chuyến."
....
Khương Thăng Nguyệt bên ngoài đang lo lắng cho sự an nguy của .
Cô vung tay, những sợi dây leo rải rác mặt đất đều tan biến.
Quái vật bùn đất trực tiếp biến thành một ngọn đồi nhỏ đầy hoa hồng diễm lệ, thoạt tính thưởng thức cao.
Nhìn kỹ mới thể phát hiện những lớp bùn đen ẩn giấu phía những bông hoa.
"Xong, xong ?"
"Hình như là , mạnh quá..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-279.html.]
Mọi ngưỡng mộ về phía Khương Thăng Nguyệt.
Mắt Khương Thăng Nguyệt động đậy, ngọn đồi hoa hồng nhỏ chậm rãi di chuyển.
"Ôi trời! Vẫn c.h.ế.t?"
"Thăng Nguyệt!"
Khương Thăng Nguyệt thấy giọng Chu Ỷ Mộng mới trả lời một câu.
"Không , quái vật c.h.ế.t , cái bây giờ là chậu hoa của ."
Mọi :...
Chậu hoa?
Nhà ai dùng t.h.i t.h.ể zombie cấp ba chậu hoa chứ!!
Khương Thăng Nguyệt một trận đại chiến cảm thấy cơ thể cực kỳ mệt mỏi, nhưng năng lượng cuồn cuộn đang vận hành trong cơ thể khiến cô tinh thần sảng khoái.
"Kho lương là của ."
Kim Hàm Lượng biến sắc, "Cái , cái đội trưởng Khương ..."
"Suỵt, ngậm miệng đừng chuyện."
Khương Thăng Nguyệt trực tiếp ngăn cản với vẻ mặt vô cảm.
Nghe chuyện là phiền.
Mạch m.á.u trán Kim Hàm Lượng giật giật mấy cái.
Hắn dù cũng là phó thủ của căn cứ vài ngàn , mà rơi cảnh !
Thế nhưng, bất kể trong lòng nghĩ gì, vẫn ngoan ngoãn ngậm miệng .
Khương Thăng Nguyệt cảm nhận một ánh mắt cực kỳ nóng bỏng, đầu .
Ồ, hóa là Thẩm Quân Trạch.
Cô lặng lẽ đầu, tránh ánh mắt của .
Thẩm Quân Trạch đồng đội tin tưởng, khí độ và sự tu dưỡng đều tầm thường.
Lúc đầu dù đối với cô lễ phép khách khí, nhưng vẫn còn xa lạ.
Ngay trong khoảnh khắc đó, chuyển biến 360 độ.
Nếu còn tưởng là cấp của cô!
Ở đây nhất định điều mờ ám.
Tuyền Lê
Khương Thăng Nguyệt chút động tĩnh, dẫn theo đám đồng đội ngu xuẩn tìm một tòa nhà nhỏ còn nguyên vẹn gần đó, khóa trái cửa.
Tiếng gầm gừ thèm khát m.á.u thịt của zombie nhốt bên ngoài cánh cửa.
"Được , nghỉ ngơi , ngậm miệng đừng chuyện."