Ai dám lời? Ba ngang hàng đối diện Khương Thăng Nguyệt.
"Hôm nay là để chuyện công việc với hai vị. Bạch Thụy?"
Bạch Thụy gọi tên, giật , cẩn thận ngẩng đầu lên thì thấy Khương Thăng Nguyệt đang mỉm .
Lập tức rụt đầu , dám nữa.
"Cái máy lớn mà tên do thám của Doãn Thiệu phái đến tấn công mang tới, cái máy thể kết nối video từ xa đó, là do chế tạo đúng ?"
Trán Bạch Thụy chảy mồ hôi lạnh, môi c.ắ.n chặt.
"Là... đúng , là ... nhưng là dùng để việc !"
Khương Thăng Nguyệt thấy gấp gáp bèn an ủi: "Đừng căng thẳng, ý truy cứu.
ngưỡng mộ tài năng của , tận thế kỹ sư . Sau tiếp tục việc , tiếp xúc với các loại máy móc ?
nhiều thứ thú vị ở đó, hứng thú với s.ú.n.g phun lửa ?"
Bạch Thụy sững sờ.
"Thật ?"
"Đương nhiên, lời của bản thành chủ tất nhiên đều là thật."
Bạch Thụy đột nhiên ngẩng đầu: "Vậy nguyện ý! ... thích việc với máy móc, những thứ thú vị mà ngài còn s.ú.n.g phun lửa?"
Khương Thăng Nguyệt mắt híp , còn như đà điểu, ước gì nhét đầu mông.
Bây giờ nhắc đến máy móc công việc là lập tức tinh thần. Rất , cô thích những yêu công việc như !
"Đừng vội, hai ngày nữa sẽ sắp xếp cho thành phố lòng đất."
Bạch Thụy lúc mới ngoan ngoãn thu ánh mắt khát khao, ngón tay bồn chồn xoa xoa.
Khương Thăng Nguyệt khóa tầm mắt ông già gầy gò đang cúi đầu bên cạnh.
Đừng tưởng cô , lúc chuyện lén cô mấy .
"Ngài Triệu"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-238.html.]
"Đừng đừng! Cứ gọi là lão Triệu là ! lão già nào dám nhận tôn xưng của thành chủ đại nhân!"
Tuyền Lê
Khương Thăng Nguyệt ánh mắt lạnh lùng như d.a.o giải phẫu.
"Đừng giả vờ nữa ngài Triệu, đều là thông minh.
Một dám mạo hiểm bí mật giúp đỡ cư dân khác còn giúp Thanh Lộ giấu xác thì thể là một ông già bình thường, ít nhất cũng yếu đuối và nịnh bợ như ."
Triệu Dực sững sờ, những nếp nhăn mặt giãn , đôi mắt lộ tinh quang. Lưng thẳng dậy, đối mắt với Khương Thăng Nguyệt.
"Vậy lẽ là diễn xuất của đủ, còn rèn luyện."
Khương Thăng Nguyệt : "Nếu ngài thích thì quả thực thể coi đó là một sở thích để bồi dưỡng."
Triệu Dực nhếch miệng để lộ một hàm răng bảo dưỡng cực .
"Thành chủ định sắp xếp cho công việc gì? Nói , lão già tuổi cao, đ.á.n.h đ.ấ.m g.i.ế.c chóc thực sự .
Hơn nữa dị năng lực của , thì, ngài cũng , đ.á.n.h các thứ thực sự đảm nhiệm ."
Khương Thăng Nguyệt mắt híp , lão hồ ly sợ cô giống Doãn Thiệu mà sai khiến dị năng giả đối phó với bình thường ?
"Đương nhiên, tận thế ngài là nhà thực vật học, để ngài g.i.ế.c thì thật đáng tiếc.
Tự nhiên vẫn là nghề cũ của ngài, tài năng như thể lãng phí ."
Lao động như thật thể lãng phí! Người dị năng hệ thực vật trồng trọt thì tuyệt đỉnh.
Triêuh Dực nhíu mày, trong mắt mang theo nghi ngờ: " bây giờ là tận thế, còn cái nắng gắt , nghề cũ ?"
"Đưa ngài trồng trọt."
Triệu Dực:?
"Cái gì? Trồng trọt? Trồng ở ? Dưới cái nắng gắt cái gì cũng sống nổi!"
Triệu Dực chớp chớp mắt, Khương Thăng Nguyệt từ xuống đầy vẻ thể tin nổi, như thể đang một kẻ ngốc.
Khương Thăng Nguyệt hít sâu một , mặt cô là lớn tuổi nên so đo với ông .
"Trụ sở chính của căn cứ ở thành phố lòng đất Nguyệt Lạc, ở đó thể trồng trọt, hai ngày nữa sẽ đưa các cùng."
"Á? Thật thể trồng trọt? Trồng cái gì mà thể sống cái nắng ?"