Năm tháng nhớ em - Chương 87
Cập nhật lúc: 2024-09-08 10:56:23
Lượt xem: 32
Chương 87
Cô cùng Diệp Tư Thần quay đầu lại nhìn thấy Hàn Lãnh đang đứng phía sau bên cạnh lại có thêm cái vali.
Diệp Tư Thần đỡ cô đứng dậy nhìn Hàn Lãnh đang đẩy vali đi lại, Diệp Tư Thần nhíu mày nói :" sao anh lại ở đây"
Hàn Lãnh dừng lại đứng mặt cô, liếc nhìn Diệp Tư Thần nói:" đương nhiên tôi về thăm Chi Chi rồi"
Cô cúi đầu nhìn vali rồi lại nhìn anh ta nói:" anh vừa từ sân bay đến sao"
Hàn Lãnh :" đúng vậy"
Cô:" anh thăm xong rồi có thể vừa được rồi" cô chậm rãi ngồi xuống ghế.
Hàn Lãnh :" em tuyệt tình vậy sao"
Cô ngước mắt nhìn anh ta:" anh mới biết sao"
Hàn Lãnh giơ tay muốn cốc đầu cô nhưng vẫn chậm hơn Diệp Tư Thần một bước kịp che trán cô lại, nhíu mày nói :" anh làm gì vậy"
Cô quay lại nhìn Diệp Tư Thần đang cau mày nhìn Hàn Lãnh, cô cười cúi đầu nhìn mũi chân.
Hàn Lãnh thấy rõ ràng phản ứng của cô, anh lùi lại một bước nhìn Diệp Tư Thần nói:" tôi muốn nói chuyện riêng với cô ấy một chút."
Diệp Tư Thần buông tay cúi đầu nhìn cô, cô nhìn anh gật đầu nói :" anh đi mua giúp tôi chai nước được không "
Diệp Tư Thần gật đầu :" được, em đợi ở đây đi, tôi đi mua cho em"
Cô mỉm cười đẩy nhẹ anh đi, trong mắt anh cô đang ám chỉ anh nhanh tránh đi đi. Anh đi ngang Hàn Lãnh liếc nhìn anh ta rồi đi về hướng căn tin bệnh viện.
Cô nhìn theo bóng lưng Diệp Tư Thần cho đến khi anh hoàn toàn đi vào dòng người.
Hàn Lãnh thở dài ngồi xuống cạnh cô, nói:" em thích cậu ta rồi sao"
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰
Cô nhìn anh ta, cô lắc đầu nói :" không có"
Hàn Lãnh lại thở dài nói :" em vẫn chưa hiểu trái tim mình sao"
Cô nhíu mày hỏi:" anh có ý gì"
Hàn Lãnh :" em trước giờ chưa bao giờ nhìn anh bằng ánh mắt phát sáng như vậy"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-thang-nho-em/chuong-87.html.]
Cô:"..."
Hàn Lãnh chậm rãi nói :" cậu ta quả thật rất yêu em, trong suốt quá trình em hôn mê, điều do một tay cậu ta chăm sóc cho em không rời khỏi tầm mắt dù chỉ một bước"
Cô thắc mắc hỏi:" sao anh biết, chẳng phải anh đã về Mỹ rồi sao"
Hàn Lãnh ngước đầu nhìn trời, ảm đạm nói:" có một lần anh về thăm em, hôm đó anh đến khá sớm anh thấy cậu ta nằm gác tay trên tủ ngủ nhưng vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y em, đến khi y tá vào chỉ đụng nhẹ vào em thôi cậu ta đã tỉnh lại lạnh lùng nhìn y tế như người ngủ không phải cậu ta vậy , lúc đó anh có hỏi một câu đến bây giờ anh vẫn không thể nào quên được"
Cô thắc mắc hỏi :" câu gì"
Hàn Lãnh nghiêm túc nhìn cô nói:" anh hỏi nếu như em không bây giờ tỉnh lại thì sao hoặc em tỉnh lại mà không thể xuống giường thì cậu ta sẽ làm thế nào?"
Cô :" vậy câu trả lời là gì"
Hàn Lãnh thở dài nhìn chỗ khác nói:" cậu ta nói em nhất định sẽ tỉnh lại, em chỉ đang ngủ mà thôi, nếu em không tỉnh lại cũng không sao vì cậu ta sẽ luôn chăm sóc em hết cuộc đời, nếu em tỉnh lại không thể xuống giường thì đã làm sao chẳng phải đã có cậu ta bên cạnh em rồi sao"
Cô:"..."
Hàn Lãnh :" Lam Chi, anh dám nói với em cậu ta thật sự rất yêu em hơn những gì em tưởng rất nhiều, sau lần này anh mới biết mình quả thật tình cảm của anh dành cho em chỉ bằng một góc của cậu ta thôi"
Cô:" .... Anh thật sự nghĩ như vậy sao"
Hàn Lãnh :" đúng vậy, anh thấy nó được từ ánh mắt cậu ta mỗi khi nhìn em trong đó đều có một tình cảm không thể nói thành lời"
Cô gật đầu nói :" em biết chứ, từ lúc em tỉnh lại em đã biết rồi, anh ấy luôn ở phía sau đợi em quay đầu lại nhìn anh ấy" cô quay lại nhìn Hàn Lãnh lại nhìn thấy Diệp Tư Thần đứng cách đó một khoảng xa đứng im nhìn cô, cô mỉm cười nói:" nói giống như bây giờ, chỉ cần em quay đầu lại sẽ luôn nhìn thấy anh ấy đang đợi em"
Hàn Lãnh quay lại cũng nhìn thấy Diệp Tư Thần đứng phía sau, Hàn Lãnh quay lại đứng dậy nhìn cô:" Lam Chi, anh có thể ôm em lần nữa không"
Cô gật đầu đứng dậy dang tay ra cười nhẹ, Hàn Lãnh vòng tay ôm chặt cô nói:" Chi Chi, em phải hạnh phúc có biết không "
Hàn Lãnh buông tay cô anh cong môi nói:" anh phải đi đây, khi nào em tổ chức đám cưới nhớ gửi thiệp cho anh, anh sẽ gửi lì xì thật dày cho em"
Cô rưng rưng nước mắt gật đầu nói :" được, em hứa với anh"
Hàn Lãnh lau nước mắt cho cô rời đẩy vali rời khỏi chỗ này, cô quay đầu lại nhìn Hàn Lãnh vội vàng rời đi.
Diệp Tư Thần u ám nói:" có muốn gọi anh ta quay lại không "
Cô quay đầu lại nhìn anh phía sau, Diệp Tư Thần thấy cô đang khóc liền lo lắng lấy khăn giấy trong túi ra cẩn thận lau cho cô, nhẹ giọng nói :" đừng khóc, Lam Chi, em đừng khóc nữa, tôi đã anh ta quay lại cho em có được không "