Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Năm tháng nhớ em - Chương 86

Cập nhật lúc: 2024-09-07 22:01:18
Lượt xem: 32

Chương 86

Diệp Tư Thần cầm cái thau đưa bà rồi nhìn cô nhẹ giọng nói :" em ở đây với bà đi, tôi ra ngoài một lát"

 

Cô nhìn Diệp Tư Thần nói:" anh về nghỉ ngơi đi, ở đây có bà là được rồi"

 

Diệp Tư Thần :" không sao, lát nữa tôi quay lại"

 

Nói rồi anh nhanh chân rời đi khỏi phòng, bà nhẹ nhàng lau mặt và lau tay cho cô, Thượng Uẩn ở bên cạnh nhìn cô. 

 

Sau khi ăn sáng xong thì bác sĩ đến kiểm tra phòng, bác sĩ nói cô đang trong quá trình hồi phục nên phải hết sức chú ý. 

 

Cô gật đầu đã hiểu thì bác sĩ cùng y tá rời đi, hôm nay bạn bè hay tin cô tỉnh lại đều đến thăm hỏi vài câu, đồng nghiệp ở tầng trên cũng xuống hỏi thăm cô rồi đi làm việc. 

 

Hàng ngày cô chỉ có ăn rồi ngủ hoặc hôm nào thời tiết đẹp Diệp Tư Thần sẽ dìu cô đi xuống khu vườn bệnh viện ngồi một lát. 

 

Người thường ở cùng cô chỉ có bà ở lại buổi sáng còn hầu hết mọi thời gian cô đều thấy Diệp Tư Thần ở trong phòng cùng cô. 

 

Trong nửa tháng qua cô hồi phục rất nhanh cũng đã có thể tự mình đi lại không cần ai giúp, cô đã có thể nói chuyện nhiều với Diệp Tư Thần hơn trước đó. 

 

Sáng hôm nay vừa ăn sáng xong cô nhìn Diệp Tư Thần đang bận rộn dọn bàn ăn nhỏ, cô thấp giọng nói gọi tên anh:" Diệp Tư Thần"

 

Diệp Tư Thần dừng tay nhìn cô, ôn nhu hỏi:" tôi đây, sao vậy?"

 

Cô mím môi nhìn anh nói:" tôi thấy đã khỏe hơn rồi, tôi muốn..." xuất viện

 

Diệp Tư Thần biết cô muốn nói gì nên không đợi cô nói hết đã ngắt lời:" không thể"

 

Cô nhíu mày nhìn anh, thấy anh đi vào nhà vệ sinh thì mới thở dài quay đầu nhìn ra cửa sổ.

 

" cốc "cốc" cốc"

 

Có tiếng gõ cửa Diệp Tư Thần lau tay đi ra mở cửa, anh ngạc nhiên hỏi:" mẹ, sao mẹ về rồi"

 

Mẹ Diệp đi công tác cùng chồng ở Mỹ hay tin liền thu xếp về thăm con dâu tương lai của mình, lại bị thằng con tr.ời đ.ánh chặn ở cửa,ba tức giận đẩy anh ra bỏ lại câu chỉ mình anh nghe thấy:" mẹ về thăm con dâu của mẹ"

 

Mẹ Diệp đi vào thấy cô gái khuôn mặt đã hồng hào,đôi mắt lấp lánh đang nhìn mình, bà cười dịu dàng nói:" Con thấy thế nào rồi, khỏe hơn chưa"

 

Cô gật đầu nhìn người phụ nữ đối diện không nhớ đã từng gặp người này hay chưa, tại sao lại biết cô bị bệnh?

 

Diệp Tư Thần thấy cô đang ngơ ngác nhìn mẹ mình liền tiến lên giới thiệu :" Lam Chi, đây là mẹ mình"

 

Cô gật đầu thấp giọng nói :" Dì"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-thang-nho-em/chuong-86.html.]

Mẹ Diệp mỉm cười  đưa túi quà cho Diệp Tư Thần rồi tự nhiên ngồi xuống ghế, dịu dàng nói :" Dì có mang ít quà đến cho con không biết con thấy mẫu nào nên dì mua vài mẫu mới nhất, con xem thử thích không "

 

Cô nhìn mấy túi quà của nhãn hiệu xa xỉ, cô lắc đầu nói :" Dì, con không thể nhận mấy món này quá đắt"

 

Diệp Tư Thần bình thản nói:" em cứ nhận đi, dù gì mẹ đã mua rồi không thể trả lại"

 

Mẹ Diệp gật đầu nói :" con cứ lấy đi, dì lấy thẻ của thằng bé mua không cần phải ngại"

 

Cô:"..." thẻ của anh ta liên quan gì đến cô sao?

 

Diệp Tư Thần :"..." 

 

Mẹ Diệp :" con xem như quà chúc mừng dì tặng con đi"

 

Bà đi vào thấy Mẹ Diệp liền nói:" con về khi nào đấy"

 

Mẹ Diệp thấy bà liền đứng dậy chào hỏi:" bác Tần, con vừa về nên đến thăm con bé một lát"

 

Bà gật đầu nhìn thấy mấy túi quà liền cau mày nói:" sao con lại mua nhiều như vậy"

 

Mẹ Diệp :" không nhiều đâu ,bác"

 

Diệp Tư Thần:" Mẹ ở đây nói chuyện với đi, con dẫn Lam Chi đi phơi nắng một chút"

 

Bà cùng Mẹ Diệp gật đầu rồi dắt tay nhau ra phòng khách trong phòng ngồi nói chuyện, Diệp Tư Thần dìu cô đi xuống tầng kiếm băng đá ngồi phơi nắng.

 

Cô xoay xoay cổ tay cho giản gân cốt, cô nhìn Diệp Tư Thần nói:" lát nữa anh nói dì mang mấy túi đó về đi, tôi không thể nhận được"

 

Diệp Tư Thần:" em nhận đi, đó là bà ấy tặng em"

 

Cô nhìn anh muốn nói vài câu nữa nhưng lại  thôi không nói gì thêm, đợi khi nào xuất viện sẽ mua vài đáp lễ lại là được.

 

Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰

Cô nhìn thấy xe cấp cứu chạy vào thì liền nhìn theo, cô đã lâu rồi chưa được cầm d.ao phẫu thuật rất ngứa tay, bệnh nghề nghiệp không cho phép cô nghỉ lâu như vậy, rất khó chịu.

 

Diệp Tư Thần nhìn thấy cô thất thần nhìn hướng cấp cứu, biết cô khó chịu nên anh thấp giọng an ủi :" em gán vài ngày nữa đi, khi nào bác sĩ khám một lần nữa em mới có thể xuất viện về nhà được"

 

Cô thở dài gật đầu cúi đầu nhìn mũi chân, cô biết mình đang trong quá trình hồi phục có khi về nhà cũng không thể đi làm ngay được. 

 

" Chi Chi" Giọng một người đàn ông từ phía sau cao giọng gọi cô. 

 

 

 

 

Loading...