Năm tháng nhớ em - Chương 81
Cập nhật lúc: 2024-08-31 18:59:18
Lượt xem: 27
Chương 81
Hàn Lãnh dẫn Hàn Uyển đi lên tầng chỉ thấy còn Diệp Tư Thần với Bà ngoại.
Hàn Lãnh sau lưng bà lên tiếng chào :" bà ngoại, "
Bà quay lại nhìn phía sau thấy Hàn Lãnh với một cô gái, bà gật đầu lịch sử nói:" Bác sĩ Hàn, sao cậu đến đây "
Diệp Tư Thần nhìn bà giải thích :" bác sĩ Hàn đến đây hôm qua rồi ạ, chỉ có việc nên giờ mới quay lại ạ"
Bà gật đầu đã hiểu lại nhìn cô gái bên cạnh Hàn Lãnh hỏi:" đây là bạn gái của bác sĩ Hàn sao"
Hàn Uyển vui vẻ lên tiếng trước nhìn bà nói:" đúng vậy ạ, cháu chào bà ạ, cứ gọi cháu là Uyển Nhi là được ạ"
Hàn Lãnh liếc mắt nhìn Hàn Uyển đang cười vui vẻ bên cạnh, anh nói:" im lặng đi"
Hàn Uyển không sợ anh lại cười nhìn bà, rồi hỏi Diệp Tư Thần :" cô ấy sao rồi"
Bà cười sựng người ánh mắt nhìn phòng bệnh, bà nói:" hiện tại không sao rồi"
Diệp Tư Thần chưa kịp nói thì trong phòng đã vang lên tiếng "tít, tít, tít " vang lên liên tục, bác sĩ cùng y tá chạy nhanh vào phòng còn tiện tay đóng cửa lại.
Diệp Tư Thần đỡ bà đứng cạnh cửa nhìn vào trong phòng, thấy bác sĩ cùng y tá đang liên tục cấp cứu cho cô.
Bà vừa nhìn lại vừa khóc lẩm bẩm nói:" ông à, ông ở trên đó nhớ phù hộ cho cháu gái mình nha ông, con bé còn nhỏ lắm cháu gái đáng thương của tôi, ông nhớ phù hộ nó nha ông" bà khóc nhìn vào trong phòng không ngừng lẩm bẩm trong miệng.
Hàn Uyển cũng đứng cạnh bà an ủi :" bà yên tâm đi, cậu ấy nhất định sẽ không sao mà, cậu ấy tốt bụng lại cứu nhiều người như vậy nhất định ông trời sẽ phù hộ cậu ấy mà, bà yên tâm đi"
Bên ngoài thấy bác sĩ đã đi ra thì liền lo lắng đứng nhìn bác sĩ, Viện Trưởng Vương cởi khẩu trang ra nhìn bà nói:" hiện tại đã không còn nguy hiểm gì nữa, khoảng thời gian tốt nhất là trong ba ngày nữa bệnh nhân có thể tỉnh lại nếu không e là.." Viện Trưởng Vương nhìn bà lắc đầu im lặng.
Diệp Tư Thần bình tĩnh nhanh nhất hỏi:" nếu không thì sao"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-thang-nho-em/chuong-81.html.]
Viện trưởng Vương :" thì người nhà chuẩn bị tâm lý bệnh nhân làm người thực vật cả đời đi"
Bà muốn ngất xỉu sau khi nghe câu nói của bác sĩ may là Diệp Tư Thần nhanh tay đỡ lấy bà, bà hoang mang nói:" tại sao lại như vậy, chẳng phải cháu gái tôi đã phẫu thuật thành công rồi sao"
Viện trưởng Vương :' bệnh nhân được đưa đến bệnh viện đã qua thời gian cấp cứu tốt nhất rồi, rất may vẫn còn giữ lại mạng sống cho bệnh nhân nhưng cuộc phẫu thuật nào cũng có rủi ro lo của nó, chúng tôi đã cố gắng hết sức để cứu bệnh nhân nhưng có thể do tâm lý của bệnh nhân không muốn tỉnh lại"
Diệp Tư Thần :" có ý gì?"
Viện trưởng Vương thở dài nói :" có thể nói dễ hiểu là bệnh nhân không muốn tỉnh lại nữa, "
Viện trưởng Vương bỏ lại câu nói đó liền đi, bà mở cửa tiến vào ôm chầm lấy cô khóc lớn:" Chi Chi, con tỉnh lại đi, chẳng phải con hứa sẽ đưa bà đi du lịch sao, con tỉnh lại đi được không,"
" Chi Chi.....Chi Chi, coi như bà cầu xin con mà tỉnh lại đi được không, bà còn có con là người nhà thôi con nỡ bỏ lại một mình bà ở trên đời này sao"
Diệp Tư Thần đỡ bà đứng dậy, anh nhẹ giọng nói:" bà bình tĩnh lại đi, chẳng phải bác sĩ nói trong 3 ngày này em ấy sẽ tỉnh lại mà, bà nhất định phải tin tưởng em ấy có thể tỉnh lại chứ"
Hàn Lãnh đứng ở phía sau cũng lên tiếng an ủi:" đúng vậy bà phải tin tưởng cô ấy chứ, cô ấy rất mạnh mẽ cũng rất thương bà sẽ không để bà một mình đâu"
Hàn Uyển nghẹn ngào nói :" bà như vậy cậu ấy tỉnh lại sẽ rất lo lắng, bà giữ gìn sức khỏe đến khi cậu ấy tỉnh lại mới có thể yên tâm chứ"
Bà gật đầu nói :" đúng đúng, bà không thể gục ngã được, bà còn phải chăm sóc con bé nữa, đúng không thể gục ngã được"
Diệp Tư Thần từ từ đỡ bà ra ngoài,trước khi ra ngoài anh nhìn cô lần nữa rồi mới hoàn toàn đi ra.
Diệp Tư Thần ngồi nhồi mặt bà nói:" bà hiện tại cháu gọi Nguyễn Hạo đến đưa bà về nhà chuẩn bị ít đồ mang đây được không,"
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰
Bà gật đầu nhìn Diệp Tư Thần lạnh nhạt nói:" Diệp Tư Thần, cậu nghĩ tôi còn dám tin tưởng cậu không, chẳng phải lúc trước cậu cũng nói tôi tin tưởng cậu sẽ không làm tổn thương con bé sao," bà thở dồn dập lớn tiếng nói" Rồi hiện tại thế nào hả ,con bé chỉ đến tìm cậu thôi mà bây giờ con bé đã nằm ở đây không rõ sống ch.ế,t rồi, cậu còn dám nói tôi giao con bé cho cậu trong tình trạng thế này sao" bà vừa nói vừa đánh anh, như thể dồn hết sự tức giận vào người anh.