Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Năm tháng nhớ em - Chương 72

Cập nhật lúc: 2024-08-25 19:44:13
Lượt xem: 37

Chương 72

Cô nhìn thấy trong ánh mắt nó to và đen huyền đến nổi tôi thấy hình ảnh phản chiếu của mình trong đó. Cô xoay đầu tránh ánh mắt của anh gật đầu:" được, cậu ra ngoài đi"

 

Diệp Tư Thần cười xoa xoa đầu cô, ôn nhu nói:" em ngủ đi, tôi ra ngoài với bà" 

 

Anh đỡ cô nằm xuống giường rồi kéo chăn lên cho cô, thấy không còn gì nữa anh mới cầm lấy chén đi ra ngoài trước khi đóng cửa anh quay lại nhìn cô đang quay lưng lại rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại cho cô. 

 

Diệp Tư Thần đi vào bếp rửa chén rồi mới ra phòng khách với bà. 

 

Bà ôm Meo Meo trên tay chỉ vào ghế ra hiệu cho anh ngồi xuống, bà đẩy dĩa trái cây lại nhìn anh :" cháu ăn trái cây đi"

 

Diệp Tư Thần gót trà vào ly nhẹ nhàng đặt xuống bàn nhìn bà:" bà uống trà, bà việc gì muốn nói với cháu sao ạ"

 

Bà thả Meo Meo xuống cho nó đi vào phòng, bà cầm ly trà chậm rãi uống một ngụm rồi nhìn anh nghiêm túc nói :" Tiểu Diệp, cháu có thể nói cho bà biết tại sao cháu thích con bé nhà bà không?"

 

Diệp Tư Thần ngồi thẳng lưng nghiêm túc nhìn bà, anh gật đầu :" cháu cũng không tại sao lại thích cô ấy nữa, nhưng cháu nhớ ngày đầu tiên cháu gặp cô ấy là ngày đầu tiên cô ấy chuyển trường và lại chuyển vào ngay đúng lớp của cháu, hôm đó cô ấy nói"Tôi đến đây để đi học đừng ai làm phiền  tôi" nói rất lạnh lùng lại còn rất bá bạo nên cháu khá ấn tượng với cô ấy, dần dần cháu lại để ý tới cô ấy nhiều hơn cho đến bây giờ vẫn vậy"

 

Anh nhìn cái đầu nhỏ của Meo Meo ở cửa phòng nhìn ra nhưng lại không dám bước ra, anh mỉm cười nói:" còn cái hôm cô ấy đem Meo Meo về nhà, cháu đi phía sau tình cờ nhìn thấy cô ấy đứng cách nó một khoảng lại còn mang khẩu trang là cháu đã biết cô ấy dị ứng lông mèo rồi không ngờ cô ấy lại tự ôm nó mang về nhà lại còn nuôi đến bây giờ,"

 

Bà cười gật đầu nói :" đúng vậy con bé mang về cho bà nuôi sợ bà ở một mình cô đơn nhưng chính mình dị ứng lại không biết chữ" sợ "viết như thế nào"

 

Diệp Tư Thần :" cháu không biết tại sao lại thích cô ấy lâu như vậy nhưng cháu có thể nói với bà rằng cháu sẽ không thay đổi tình cảm dành cho cô ấy, bất kể là 9 năm trước hay mấy cái 9 năm sau đều sẽ như vậy "

 

Bà gật đầu :" bà có thể tin cháu nhưng bà không chắc con bé có thể tin cháu hay không "

 

Diệp Tư Thần :" sẽ nhanh thôi, bà không cần lo đâu ạ"

 

Bà không nói gì chỉ gật đầu rồi chậm rãi uống trà, bà để tách trà xuống nhìn anh:" bà sẽ không can thiệp vào chuyện tình cảm của hai đứa, cái gì nên nói bà cũng đã nói hết rồi chuyện còn lại là quyền quyết định của hai đứa"

 

Diệp Tư Thần gật đầu :" dạ, con biết rồi " anh đứng dậy nhìn bà:" con có việc phải về trước, lần sau sẽ đến thăm bà" 

 

Bà tiễn anh ra cửa rồi đi vào phòng mở cửa nhìn cô đang ngủ bà nhẹ nhàng đóng cửa lại. 

 

Bà đi về phòng của mình, ngồi vào bàn làm việc, mở ngăn tủ lấy ra bức ảnh gia đình được chụp lúc cô còn nhỏ và có cả chồng bà và ba mẹ cô đều có mặt. 

 

Bà vuốt vào từng người trong ảnh rồi nhìn chằm chằm vào bức ảnh, giọng đượm buồn nói:" ông à, tôi nhớ ông rồi". 

 

Sau khi anh từ nhà bà về thì đi về công ty có việc còn chờ anh về giải quyết.  Anh chỉ vừa ngồi vào ghế trợ lý Trần đã mang những tập liệu cần chữ ký của anh đưa đến trước mặt. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-thang-nho-em/chuong-72.html.]

 

Trợ lý Trần :" Diệp Tổng, ngày mai là tiệc sinh nhật của Hàn Tiểu Thư anh có tham dự không ạ"

 

Diệp Tư Thần :" đi, tôi phải giải trừ hôn ước nhảm nhí này"

 

Trợ lý Trần :" nhưng ngày mai Lâm Tiểu Thư cũng tham dự ạ"

 

Diệp Tư Thần nhíu mày ngước mắt hỏi:" Lâm Mạn?"

 

Trợ lý Trần ::" Đúng vậy ạ"

 

Diệp Tư Thần đan hai tay vào nhau để trên bàn, nhìn trợ lý Trần :" chị ta về khi nào"

 

Trợ lý Trần :" về khoảng nửa tháng trước, anh không nhận được tin nhắn cũa Lâm Tiểu Thư sao ạ"

 

Diệp Tư Thần nhíu mày đã nhớ ra có tin nhắn nhưng lúc đó anh chỉ quan tâm đến nên không hề nhớ ra chuyện đó. 

 

Diệp Tư Thần kéo lỏng cà vạt ra dựa vào ghế, lạnh lùng nói:" không cần quan tâm đến chị ta"

 

Trợ lý Trần gật đầu, gom lại những bản hợp đồng anh đã ký hợp đồng xong, đang chuẩn bị ra ngoài thì nghe giọng lạnh lùng của anh vang lên :" từ nay về sau không có sự cho phép của tôi không ai được bước chân vào căn phòng này, nghe rõ không"

 

Trợ lý Trần gật đầu :" Nghe rõ rồi ạ, Diệp Tổng vậy tôi xin phép ra ngoài" 

 

Diệp Tư Thần :"chuẩn bị một bộ lễ phục nữ cho tôi, lát nữa tôi gửi cho đo cho anh"

 

Trợ lý Trần hơi ngạc nhiên nhưng không để lộ ra khuôn mặt vẫn gật đầu đi ra khỏi phòng. 

 

Diệp Tư Thần nhìn điện thoại rồi gửi một tin nhắn cho người khác rồi tắt điện thoại, bắt đầu xem tài liệu còn đang như ngọn núi nhỏ trên bàn . 

 

 

 

Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...