Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Năm tháng nhớ em - Chương 67

Cập nhật lúc: 2024-08-17 21:01:41
Lượt xem: 23

Chương 67

Cô chìm trong những câu nói của bà đến lúc ngủ từ khi nào cũng không biết, cô chỉ biết mình nằm co ro cả đêm trên sofa tới lúc thức dậy đã bị cảm và phải dậy đi làm. 

 

Trước khi đi bà đã dặn cô phải uống thuốc đúng giờ và ăn đúng giờ mới có thể nhanh hồi phục. 

 

Hôm nay cô có ca phẫu thuật lớn gần trưa nên cô không thể uống thuốc được, cô chỉ có thể giữ tỉnh táo bằng hai cốc cafe đen không đường. 

 

Diệp Tư Thần đến công ty từ rất sớm, anh lại không đến bệnh viện theo lịch trình vì anh biết anh phải để cô có thời gian suy nghĩ nhưng anh lại sợ câu trả lời anh không muốn nghe nhất. 

 

Anh đã hối hận tại sao hôm qua lại hành động thiếu suy nghĩ đó như vậy, chỉ một phút bốc đồng mà lại có thể kéo dài khoảng cách của anh với cô. Và rất có thể anh sẽ không thể gặp cô nữa đó là lí do xấu nhất trong những năm qua anh không dám nói cho cô biết. 

 

Diệp Tư Thần ngồi nhìn chằm chằm chiếc điện thoại đang mở tin nhắn của cô với anh ngày trưa hôm qua. 

 

Trợ lý Trần mang tài liệu vào cho anh ký tên mà đã gọi mấy lần mà ông chủ vẫn không có động tĩnh thì thở dài lớn tiếng gọi :" Diệp Tổng "

 

Diệp Tư Thần giật mình nhíu mày nhín Trợ lý Trần, :" có chuyện gì "

 

Trợ lý Trần mở tài liệu cần chữ ký của anh, :" Diệp Tổng, anh không sao chứ, hôm qua bác sĩ Trần chỉ mất bình tĩnh mới noiq những lời như vậy thôi, cô ấy không có cố ý đâu, anh đừng để trong lòng "

 

Diệp Tư Thần ký tên xong rồi thì đan hai tay để lên bàn ngước mắt nhìn trợ lý Trần :" tối hôm qua tôi tỏ tình rồi"

 

Trợ lý Trần rất ngạc nhiên nhưng lại vẫn còn sự chuyên nghiệp của trợ lý, rất nhanh bình tĩnh hỏi:" vậy bác sĩ Trần trả lời anh thế nào"

 

Diệp Tư Thần thở dài lắc đầu nói :" không biết, chỉ nói để cô ấy suy nghĩ "

 

Trợ lý Trần vui vẻ nói:" Diệp Tổng, anh rất khả năng sẽ có cơ hội thôi, "

 

Diệp Tư Thần nhíu mày nói " có ý gì"

 

Trợ lý Trần :" Diệp Tổng, anh nghĩ xem tại sao lại phải suy nghĩ chẳng phải cũng có chút tình cảm với anh nên phải cần phải suy nghĩ sao"

 

Diệp Tư Thần gật đầu :" cũng có lý, vậy cậu nói xem tôi nên làm gì tiếp theo "

 

Trợ lý Trần :" anh phải thường xuyên xuất hiện trước mặt bác sĩ Trần như vậy cô ấy sẽ luôn gặp anh và nhớ đến anh"

 

Diệp Tư Thần :" được tôi biết rồi" anh vui vẻ dựa vào ghế nhìn trợ lý Trần nói:" tháng này cậu được tăng lương, ra ngoài đi"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-thang-nho-em/chuong-67.html.]

 

Trợ lý Trần cũng vui vẻ anh không ngờ mình chỉ nói mấy câu mà đã được tăng lương rồi, đúng là người có tình yêu luôn khác với người không có tình yêu mà.

Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰

 

Sau khi hoàn thành ca phẫu thuật đã nửa đêm, cô là người đi ra khỏi phòng cuối cùng. 

 

Vừa ra khỏi cửa cơn chống mắt kéo đến cô phải chống tay dựa vào tường lấy tay để vào túi áo tìm vài viên kẹo nhưng cả hai túi vẫn không có. 

 

Y tá Tiểu Ân vừa đi ngang thấy cô dựa tường mà còn mặc đồ phẫu thuật, liền đi lại đỡ cô hỏi:" Chị Trần chị không sao chứ"

 

" trời ơi, chị nóng quá, chị bị sốt rồi, đi qua đây ngồi xuống trước đi" y tá Tiểu Ân đỡ cô lại dãy ghế rồi chị đi lấy nhiệt kế. 

 

Cô lấy tay chống đầu, chỉ mấy phút trước không cả chỉ vừa ra ngoài lại thành ra như vậy. 

 

Diệp Tư Thần đi vào phòng không thấy cô, anh xem lịch trực thì thấy cô hôm nay có ca phẫu thuật giờ này phải kết thúc rồi chứ, tại sao lại không có ở phòng. 

 

Y tá Tiểu Ân chạy lại quầy lễ tân ở tầng này, hỏi y tá trực ban,:" cô cho tôi mượn nhiệt kế với, bác sĩ Trần vừa ra khỏi phẫu thuật đã nóng như lửa vậy" 

 

Anh vừa từ dãy phòng định ra hỏi y tá thì tình cờ nghe vậy liền túm lấy người vừa nói hỏi:" cô nói bác sĩ Trần nào"

 

Y tá Tiểu Ân nhìn thấy anh thì giật mình lại bình tĩnh lại nói:" Là chị Lam Chi, chị ấy đang đợi ở cửa phòng phẫu thuật"

 

Diệp Tư Thần nghe vậy liền chạy về phía phòng phẫu thuật thấy cô đang lấy tay chống đầu thì anh chạy nhanh về chỗ cô. 

 

Diệp Tư Thần ngồi xuống trước mặt cô lấy tay sờ lên trán, anh liền nhíu mày lo lắng hỏi:" Lam Chi, em cảm thấy thế nào rồi"

 

Cô tại sao lại nghe thấy tiếng của Diệp Tư Thần vậy chứ chẳng lẽ bị sốt đến ngốc rồi sao, cô nhíu mày nhìn người trước mặt quả thấy là nhìn thấy anh đang nhíu mày lo lắng nhìn cô. 

 

Diệp Tư Thần thấy cô cứ nhìn chằm chằm mình thì lại kiên nhẫn hỏi:" em cảm thấy thế nào rồi"

 

Cô lắc đầu né tay anh rồi dựa xuống ghế, giọng khàn khàn nói :" chỉ bị sốt thôi, không sao hết"

 

 

 

 

 

 

Loading...