Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Năm tháng nhớ em - Chương 65

Cập nhật lúc: 2024-08-15 20:24:46
Lượt xem: 33

Chương 65

Bà lại vỗ vào đùi ra hiệu cho cô nằm xuống, cô cũng làm theo rồi bà lại nhẹ nhàng nói :" Tiểu Diệp ăn cay không được nếu có ăn thì chỉ được ít, thằng bé còn bị ứng với tôm"

 

Cô nhíu mày nhìn bà:" dị ứng tôm?"

 

Cô nhớ mỗi khi đi ăn với anh đều có tôm mà còn được lột sẵn để gần cô mà, tại sao lại không nghe cậu ta nói gì cả. 

 

Bà lại nói:" con im lặng đi" cô gật đầu nằm ngoan ngoãn trên đùi bà rồi bà mới nói tiếp :" chẳng phải con thích ăn tôm sao, có một lần bà tình cờ phát hiện ra đó là cái lần thứ hai mà nhóm bạn con đến nhà ăn cơm, bà thấy thằng bé đều sẽ lột tôm rồi để gần con nhưng con không phát hiện ra chỉ nói sao hôm nay bà mua tôm lột sẵn, đến khi dọn dẹp bà mới thấy cả hai tay thằng bé đều đỏ còn trốn ở trong bếp uống thuốc mà hỏi ra mới biết"

 

Cô phức tạp nhìn bà:" vậy sao bà nói với con những điều này"

 

Bà cười nhìn cô:" con để bà nói hết rồi đến lúc đó rồi hẵng hỏi câu này, có được không "

 

Cô gật đầu nhìn bà:" vậy bà nói hết đi, con sẽ hỏi sau"

 

Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰

Bà nhẹ nhàng vuốt tóc cô:" con còn nhớ cái lần con bị dị ứng phải nhập viện không, hôm đó.."

 

8 năm trước. 

Lúc cô thức dậy trời đã tối đen như mực, còn mở mắt nhìn bà rồi lại thấy rất nhiều người ở trong phòng, cô giọng khàn khàn lại nhỏ tiếng nói:" nước"

 

Bà ở gần nên liền nghe thấy cô nói liền lấy nước nhẹ nhàng để ống hút cạnh miệng cho cô uống từ ngụm nhỏ. 

 

Diệp Tư Thần thấy cô muốn ngồi dậy anh liền nhẹ nhàng đỡ cho cô dựa vào thành giường. 

 

Anh nhận lấy ly nước từ bà rồi nhẹ giọng nói :" Cậu uống thêm một ít nữa đi"

 

Cô cũng uống thêm mấy ngụm rồi lắc đầu nói :" không uống nữa"

 

Bà vỗ nhẹ tay cô lo lắng nói:" sao con vô duyên vô cớ lại bị dị ứng vậy"

 

Cô cười nhẹ nhìn bà, lạnh nhạt giải thích :"bởi vì con không thể để người khác đắc ý khi biết được nhược điểm của con"

 

Bà tức giận không thể nói nên lời, phải hít thở sâu rồi mới nói:" như vậy rất nguy hiểm có biết không, con có biết chỉ chậm mấy phút nữa là con đi gặp ba mẹ con rồi không"

 

Giang Yến cũng ngồi bên khác, nhẹ giọng nói :" cậu làm vậy quá nguy hiểm, cậu làm mọi người lo lắm có biết không"

 

Cô lắc đầu rồi chậm rãi nhìn bà nói:" bà yên tâm đi, bọn họ chưa chịu thu nhận con thì con vẫn sẽ ở lại với bà mà, không sao đâu"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-thang-nho-em/chuong-65.html.]

Bà nghe cô nói tức giận đến mặt mày đều đỏ cả lên,:" con không còn quan tâm đến bà già này nữa rồi sao, nói với con cái gì cũng không chịu nghe hết vậy, con muốn làm bà tức c.hết phải không "

 

Cô thấy bà thở gấp thì liền nhẹ nhàng vuốt n.g.ự.c bà nói:" được rồi được rồi, con nghe bà, không tức giận nữa không tức giận nữa"

 

Bà nghe cô chịu xuống nữa thì mới từ từ bình tĩnh lại:" con đói bụng chưa, bà lấy cháo cho con ăn "

 

Cô lại lắc đầu dựa vào thành giường nói:" con chưa đói, bà với mọi người về trước đi, con muốn ngủ thêm một lát nữa"

 

Bà nhíu mày nói :" con còn yếu như vậy sao bà để con một mình được"

 

Giang Yến cũng kiên nhẫn nói:" mình cũng sẽ ở lại với cậu, cậu như vậy mình về không yên tâm "

 

Cô lắc đầu nhìn bọn người Giang Yến nói:" các cậu về đi, mình có bà ở lại là được với cả còn có y tá nữa mà, không sao"

 

Bà cũng gật đầu nhìn bọn trẻ nói:" đúng vậy đó, mấy đứa về sớm đi, kẻo người nhà lại lo lắng "

 

Diệp Tư Thần nghe vậy cũng gật đầu nhìn cô :" vậy cậu nghỉ ngơi đi, bọn tôi về trước "

Nói rồi anh kéo hai người kia ra ngoài. 

 

Giang Yến bị kéo ra khỏi phòng liền cau mày nhìn anh hỏi:" anh cũng muốn về sao"

 

Diệp Tư Thần nhìn Trương Đông nói:" cậu đưa con bé về đi, tôi đi xử lý việc riêng"

 

Trương Đông gật đầu nói:" làm cẩn thận chút"  rồi liền lôi Giang Yến đang thắc mắc đi về. 

 

Diệp Tư Thần trước khi đi liền nhìn vào trong phòng thấy cô mặt vẫn không còn giọt m.á.u liền nắm chặt hai bên tay lại đi ra khỏi bệnh viện. 

 

Lúc anh quay lại thì đã giữa khuya anh nhìn vào phòng thấy bà với cô đều đã ngủ. Anh chỉ ngồi trên ghế ngoài cửa nhắm mắt dựa vào tường. 

 

Anh đến văn phòng hiệu trưởng đưa ra bằng chứng hại người của Hàn Ngọc vừa lấy được ở đoạn ghi hình Hàn Ngọc nghe trộm bọn cô nói chuyện rồi cố ý làm bánh nhân đậu với cả giấy của bệnh viện đến. Chỉ cần đuổi học cô ta là sẽ không tổn hại đến danh tiếng của trường học. 

 

Anh ra khỏi trường liền lấy điện thoại gửi tất cả bằng chứng đó cho nhà cô ta và bắt cô ta đến xin lỗi cô. 

 

Anh nghe tiếng mở cửa thì bừng tỉnh nhìn bà đang đứng nhìn mình. 

 

Bà nhẹ giọng nói :" sao con chưa về nữa"

 

 

Loading...