Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Năm tháng nhớ em - Chương 62

Cập nhật lúc: 2024-08-14 18:26:48
Lượt xem: 32

Chương 62 

Trợ lý Trần mím môi không biết nói gì đành từ từ dừng vào lề chỉ vào dừng lại thì đã không thấy bóng dáng của cô chỉ nghe thấy tiếng đóng cửa " rầm" một tiếng vang lên. 

 

Diệp Tư Thần thấy cô lên xe taxi thì kéo cà vạt ra rồi xoa thái dương ngã đầu vào ghế nhắm mắt. 

 

Trợ lý Trần nhìn ông chủ rồi hít sâu nhỏ giọng hỏi:" Diệp Tổng, bây giờ về công ty hay đi đâu ạ"

Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰

 

" về công ty"

Diệp Tử Thần vào đến phòng liền mở tủ lạnh uống nửa chai nước mới có thể hạ cơn giận xuống . 

 

Anh vẫn chưa quên được hình ảnh cô yếu ớt khổ khăn thở trong vòng tay anh , hôm nay là lần đầu tiên cô thấy có mất bình tĩnh như vậy nếu lúc đó cô không đem thuốc thì anh không biết chuyện gì sẽ xảy ra với cô nữa . Nhưng anh lại không thể kìm chế cơn giận khi cô lại xem nhẹ bệnh tình của mình đến như vậy . 

 

Anh ngồi xuống sofa nhếch môi tự giễu nhìn trần nhà nói : " đúng rồi , mày lấy tư cách quan tâm cô ấy chứ , lấy tư cách bạn bè sao ? Thật nực cười cô ấy không thiếu nhất chính là bạn bè " 

 

Trợ lý Trần nhìn ông chủ mình như vậy rất ngạc nhiên nhưng lại có thể cảm giác đó nhưng lại  không biết nên an ủi ông chủ thế nào ,anh liền đưa tập tài liệu anh đã điều tra xong hôm nay : " Diệp Tổng đây là tư liệu đã điều tra được mây năm trước của Bác sĩ Trần ạ " 

 

Diệp Tư Thần bật người dậy giơ tay nhận lấy tập tài liệu , lạnh nhạt nói : "Ra ngoài đi" 

 

Trợ lý Trần gật đầu, rồi nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng đến đóng cửa cũng không dám phát ra âm thanh nhỏ nhất sợ sẽ lập tức hứng chọn cơn thịnh nộ thay người nào đó. 

 

Diệp Tư Thần nhìn thấy trong phòng không còn ai khác thì mở tài liệu ra xem, còn có ảnh chụp của cô từ mấy năm trước nữa. 

 

Sau khi cô bắt taxi thì liền đi về bệnh viện , cô không hiểu tại sao lại tức giận khi nghe cậu ta nói như vậy . 

 

Cô ra khỏi thang máy thì những y tả đi qua cô đều sẽ hỏi cô không khỏe sao cô chỉ lắc đầu rồi đi về phòng . 

 

Cô ngồi trên ghế thì nghe tiếng gõ cửa nhưng chưa kịp lên tiếng thì đã nghe thấy riêng mở cửa , cô cũng lười mở mắt nên vẫn nhắm mắt .

 

Hàn Lãnh vừa từ ngoài về thì nghe y tá nói cô không khỏe nên anh liền vào xem thử , vừa vào anh đã thấy cả khuôn mặt có không còn giọt m.á.u nào hỏi : " em lại mất bình tĩnh nữa sao "

 

Cô giật mình mở mắt ra thấy cá khuôn mặt dịu dàng của Hán Lãnh đang ở khoảng cách rất gần , cô liền đầy ghế giữ khoảng cách: " chẳng phải rất vừa ý của hai người sao , rất thích xem bộ dạng thảm hại của tôi à " 

 

Hàn Lãnh nhíu mày muốn nắm tay nhưng cô né rất nhanh , anh thở dài nói : " em nói gì tôi vẫn chưa hiểu , tại sao tôi lại thích bộ dạng thảm hại của em chứ "

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-thang-nho-em/chuong-62.html.]

Cô quay đầu qua chỗ khác bây giờ người cô không muốn gặp nhất chính là anh , cô lạnh nhạt nói : " bây giờ anh đã thấy rồi thì có thể đi ra ngoài được chưa "

 

Hàn Lãnh biết hiện tại cô chưa ổn định cảm xúc nên anh cũng đi ra ngoài để cô nghỉ ngơi.

 

Cô chậm rãi mở mắt ra nhìn cánh cửa, tại sao cô lại không thể nào khống chế cảm xúc khi gặp lại hai người bọn họ chứ, bây giờ cô về nước rồi mà vẫn còn nhìn thấy bọn  họ xuất hiện trước mặt cô nữa. Chẳng lẽ bọn họ không thể nào buông tha cho cô sao. 

 

Cô đã làm gì sai sao, chính bọn họ mới là người có lỗi với cô, một người đã là người cô yêu 5 năm và một người là bạn cùng ký túc xá với cô suốt 6 năm đại học, tại sao bọn họ  lại có thể phản bội cô như vậy. 

 

Đến bây giờ cô vẫn chưa thể nào hiểu được bọn họ lén lút sau lưng cô bao lâu rồi, cô vẫn không dám nghe câu trả lời từ chính miệng hai người đó nói ra được. 

 

Tại trung tâm thương mại ở khu quần áo cao cấp của phái nữ,  Giang Yến kéo tay Linh Nhi đi mua sắm cùng mình. 

 

Linh Nhi chỉ tay vào cửa hàng phía trước nói:" hay chúng ta vào cửa hàng đó đi"

 

Giang Yến gật đầu nói :" Đi thôi"

 

Linh Nhi vào xem từng cái trên kệ rồi lại nhìn Giang Yến đang tùy ý chọn vài mẫu đưa nhân viên bên cạnh, cô ngạc nhiên nói:" Giang Yến, cậu chọn nhiều vậy"

 

Giang Yến :" không sao đâu, hôm nay tớ có tiền"

 

Linh Nhi :" Ai kia cho tiền cậu sao" 

 

Giang Yến :" Đúng vậy, anh ấy đi công tác thay Anh Diệp liền cho tiền mình tự đi mua sắm"

 

Linh Nhi :" thì ra đây là lý do cậu rủ tớ đi mua sắm sao" nói rồi cô lấy cái váy đưa cho nhân viên phía sau, " tôi lấy cái này, gói lại cho tôi"

 

Giang Yến :" cậu mua chỉ 1 cái thôi à"

 

Linh Nhi :" Đúng vậy, hôm qua chồng mình đã đi cùng mình rồi" 

 

Giang Yến cũng gật đầu rồi nói với nhân viên :" lấy tất cả mẫu này size nhỏ nhất gói lại cho tôi, thanh toán"

 

 

 

 

Loading...