Năm tháng nhớ em - Chương 61
Cập nhật lúc: 2024-08-13 21:12:04
Lượt xem: 33
Chương 61
Người phụ nữ dừng lại sau lưng Diệp Tư Thần mỉm cười lên tiếng :" Rose chúng ta lại gặp nhau rồi"
Diệp Tư Thần nghe tiếng nói phía sau thì quay đầu lại thì liền nhíu mày :" sao cô lại ở đây"
" Ồ, Diệp Tổng cũng ở đây sao" người phụ nữ rất tự nhiên ngồi xuống ghế bên cạnh Diệp Tư Thần.
Diệp Tư Thần thấy vậy liền nhích ghế ra giữ khoảng cách với cô ta.
Hàn Uyển cười nhìn biểu hiện của anh nói:" Diệp Tổng anh đang giữ khoảng cách với vị hôn thê của mình sao"
Diệp Tư Thần cau mày lạnh lùng nói :" tôi không phải vị hôn phu của cô đừng có nói bậy"
Hàn Uyển "ồ" một tiếng rồi lại liếc qua cô nói:" à thì ra là anh ngại có bạn gái nhỏ của anh biết được sao"
Diệp Tư Thần nhíu mày không trả lời mà chỉ nhìn cô đang lạnh lùng nhìn Hàn Uyển.
Hàn Uyển cũng không đôi co với anh mà lại nhìn lại cô, châm chọc nói:" Rose, lâu ngày không gặp mà cô vẫn thua dưới tay tôi nữa sao" nhưng nhớ ra chuyện khác liền lên tiếng :" không phải gọi cô là Trần Lam Chi mới đúng, phải không? "
Cô nhếch môi lạnh lùng nói :" tôi không hiểu cô đang nói gì cả"
Hàn Uyển rất vui vẻ khi thấy vẻ mặt lạnh lùng này của cô thì liền lên tiếng :" cô có biết anh ấy về nước làm gì không"
Hàn Uyển không đợi cô trả lời liền lên tiếng trước:" là vì anh ấy biết tin tôi có hôn ước Diệp gia nên anh ấy về nước muốn gặp ba mẹ tôi để bàn chuyện hủy hôn với Diệp gia rồi bàn chuyện kết hôn với tôi đó"
Cô lạnh lùng nói :" tôi không có thời gian nghe cô nói nhảm" nói rồi cô cầm túi xách lên chuẩn bị rời đi.
Hàn Uyển thấy cô muốn rời đi thì liền lên tiếng :" ngày mai anh ấy sẽ cầu hôn tôi ngay ngày sinh nhật của tôi đấy, rất có nghĩa với lãng mạn phải không"
" cô không tin thì có thể đi chung Diệp Tư Thần đến tham dự buổi sinh nhật của tôi"
Hàn Uyển cười nhìn bóng lưng hai người rời khỏi nhà hàng, người đàn ông của cô thì đừng hòng ai cướp khỏi tay cô được. Bất kỳ ai cũng không thể, trừ khi cô c.hết.
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰
Cô ra đến xe vẫn không không thể nào bình tĩnh được, cô khó thở chống tay lên xe khó khăn mở túi xách.
Diệp Tư Thần thấy cô sắp ngã xuống liền tiến lại đỡ cô rồi lại thấy sắc mặt cô hơn tái liền lo lắng hỏi:" cậu khó chịu ở đâu sao, tôi đưa cậu đến bệnh viện "
Cô khó khăn nói:" thuốc... Thuốc"
Diệp Tư Thần nghe cô nói thì liền mở túi ra thấy có hai lọ thuốc liền giơ lên hỏi:" cái nào"
Cô chợp lấy lọ thuốc nhỏ rồi nhanh chóng mở ra lấy thuốc rồi nhận lấy nước từ tay Diệp Tư Thần vừa lấy từ tay trợ lý Trần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-thang-nho-em/chuong-61.html.]
Sau khi cô bình tĩnh lại thì thấy mình đã nằm trong vòng tay ấm áp của Diệp Tư Thần mà còn đang ở trên xe của anh.
Cô nhanh chóng rời khỏi vòng tay của Diệp Tư Thần rồi dựa vào ghế, nhắm mắt tĩnh dưỡng.
" tại sao cậu lại dùng cùng lúc hai loại thuốc "
Cô không mở mắt chậm rãi nói :" có bệnh phải dùng thuốc "
Diệp Tư Thần tức giận trước thái độ hờ hững của cô :" nói nhảm, tôi hỏi cậu tại sao lại bị như vậy"
Cô cau mày mở mắt nhìn Diệp Tư Thần tự nhiên lại nổi giận :" cậu phát điên cái gì, cũng chẳng phải cậu bị bệnh"
Diệp Tư Thần nhắm mắt một cái để bình tĩnh lại chậm rãi hỏii:" cậu bệnh từ khi nào"
Cô lấy hai lọ thuốc từ tay anh lại, lạnh nhạt hỏi:" cậu hỏi cái nào"
Diệp Tư Thần :" cả hai"
Cô:"bệnh dạ dày đã có từ khi ở nước ngoài chỉ là bệnh cũ thôi" cô im lặng mấy giây suy nghĩ rồi nói tiếp:" còn chuyện vừa nãy thì không sao đâu, bệnh vặt thôi"
Diệp Tư Thần nắm chặt hai bên tay lại kiềm chế sự tức giận nhưng vẫn nghiến răng nói :" bệnh vặt, trầm cảm mà là bệnh vặt,"anh tức đến nỗi bật cười rồi nói tiếp:" cũng đúng đối với bác sĩ Trần bệnh đó như bị cảm cúm thôi mà"
Cô rất khó chịu khi nghe anh nói như vậy, cô tức giận nhìn anh nói:" cậu lấy tư cách gì quản tôi, tôi có bệnh hay không chẳng cow liên quan gì đến cậu cả" nói rồi cô nhìn trợ lý Trần quát:" dừng xe "
Trợ lý Trần nhìn kính chiếu hậu quan sát ông chủ của mình ở phía sau.
Cô tức giận nhìn chằm chằm anh quát lớn:" tôi bảo dừng xe, cậu không nghe thấy sao"
Diệp Tư Thần lạnh lùng nhìn cô nói với trợ lý Trần :" cô ấy bảo dừng xe cậu không có tai sao"
Trợ lý Trần đang rào thét trong lòng nói:" tôi khổ quá mà, nằm không mà cũng dính đạn nữa là sao"
Trợ lý Trần mím môi không biết nói gì đành từ từ dừng vào lề chỉ vào dừng lại thì đã không thấy bóng dáng của cô chỉ nghe thấy tiếng đóng cửa " rầm" một tiếng vang lên.
Diệp Tư Thần thấy cô lên xe taxi thì kéo cà vạt ra rồi xoa thái dương ngã đầu vào ghế nhắm mắt.
Trợ lý Trần nhìn ông chủ rồi hít sâu nhỏ giọng hỏi:" Diệp Tổng, bây giờ về công ty hay đi đâu ạ"
" về công ty"