Năm tháng nhớ em - Chương 52
Cập nhật lúc: 2024-08-07 16:14:14
Lượt xem: 41
Chương 52
Sau tối hôm đó, cũng đã gần một tháng cô không còn nhìn thấy Diệp Tư Thần xuất hiện trước mặt cô nữa.
Mới sáng sớm vừa ra khỏi nhà thì đã thấy trời đã âm u như thể sắp trời mưa, chỉ mới sáng sớm mà trời đã như vậy chắc chắn hôm nay là một ngày không tốt lành gì mấy
Cô đến bệnh viện hôm nay là ngày cô phải khám bệnh tại phòng, cô vừa đến đã thấy có bệnh nhân đợi sẵn ở ngoài cửa.
Cô vào cởi áo khoác mặc lại vào áo blouse thì Tiểu Ân đã vào để danh sách khám bệnh trên bàn cho cô.
" Bác sĩ Trần, có thể gọi bệnh nhân được chưa ạ"
" có thể"
Cô cùng Tiểu Ân khám bệnh cho từng bệnh nhân rất yên tĩnh chỉ có tiếng nói của bác sĩ và bệnh nhân. Cùng lúc đó trên văn phòng Tổng Giám đốc của Diệp Thị, người đàn ông ngồi trước bàn làm việc đang tỏa áp suất cả căn phòng lạnh lùng nhìn hai người giám đốc đang báo cáo công việc.
" Diệp Tổng, tôi báo cáo xong rồi ạ"
" chỉ có một cái bản hợp đồng mà các ông đến bây giờ vẫn có ký được " anh ném bản hợp đồng xuống bàn lạnh lùng nói
Trợ lý Trần đứng ở cửa nhìn thấy Giang Yến đang định đi vào thì liền nhỏ giọng nói:" Giang tiểu thư, Diệp Tổng đang nổi giận bên trông cô không nên vào thì hơn"
Giang Yến ngó vào phòng xem thử thì thấy vẻ mặt u ám của anh thì hơi lùi lại nhìn trợ lý Trần hỏi:" sao sáng sớm anh ấy lại có vẻ mặt như vậy "
Trợ lý Trần lắc đầu, vẻ mặt mệt mỏi nhìn cô nói:" không phải chỉ sáng nay đâu,"
Giang Yến thắc mắc hỏi lại:" sao lại nói như vậy "
Trợ lý Trần thở dài nói:" đã duy trì áp suất khí lạnh này cả tháng rồi, cả công ty đều không ai dám đến báo cáo nữa rồi"
" cô có nhìn thấy hai người bên trong không"
" có thấy, hai người họ làm sao"
" bọn họ đã làm bản hợp đồng đó 5 lần rồi mà vẫn chưa được"
" còn nữa mỗi lần lúc họp chỉ cần sai chi tiết nhỏ thôi đã làm lại từ đầu luôn"
Giang Yến lại nhìn trong phòng thì có thể mơ hồ đoán được lý do rồi. Giang Yến đẩy cửa đi vào, nhẹ nhàng nói:" Anh họ, sao lại tức giận như vậy"
Diệp Tư Thần nhíu mày lạnh lùng hỏi:" sao em lại ở đây"
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰
Giang Yến không trả lời anh mà cầm bản hợp đồng trên bàn lên xem, gật đầu nói :" hai người về làm lại "
Hai người bọn họ vừa ra khỏi phòng vừa thở phào nhìn trợ lý Trần không nói gì đi vào phòng làm lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-thang-nho-em/chuong-52.html.]
Giang Yến đi lại sofa ngồi xuống nhìn Diệp Tư Thần :" sao gần một tháng nay anh không đến tìm Lam Chi sao"
Diệp Tư Thần tập trung làm việc không trả lời hay nhìn Giang Yến đang nói chuyện với mình.
Giang Yến hắng giọng nói:" Này, em đang nói chuyện với anh đấy"
Diệp Tư Thần dừng bàn tay đang bấm vàn phím lại lạnh lùng nói :" không có thời gian "
Giang Yến nhướng mày, cười nói :" ồ, vậy đáng tiếc thật đấy"
Diệp Tư Thần nhíu mày hỏi :" có ý gì"
Giang Yến giơ điện thoại đang mở đoạn tin nhắn tối qua rủ cô tối hôm nay đi ăn lên cho anh xem.
Diệp Tư Thần mười ngón tay đan vào nhau để lên đùi, dựa vào ghế lạnh lùng nhìn Giang Yến.
Giang Yến tự giác đi lại bàn làm việc của anh đẩy điện thoại đến trước tầm mắt anh:" em định rủ tối nay anh đi cùng nhưng anh lại không có thời gian thì thôi vậy"
Diệp Tư Thần nhìn thấy cô đã đồng ý thì lại nhìn Giang Yến đang vui vẻ nhìn mình:" nói đi, muốn mua gì"
Anh quá biết cô em họ này mà, không dễ gì nó có ý tốt với anh như vậy
Giang Yến nhanh tay mở trang web hiện ra mẫu túi xách vừa ra mắt chỉ vào hình nói:" đẹp không, em lại không đủ tiền"
Diệp Tư Thần không nói gì thêm lấy tấm thẻ trong túi ra đưa Giang Yến :" trong đây có hai trăm vạn"
Giang Yến vui vẻ nhận lấy thẻ:" cảm ơn anh họ" để thẻ vào túi xách, rồi lại nhìn anh hỏi:" cậu ấy chọc giận anh sao"
Diệp Tư Thần nhếch môi nói:" không có"
Giang Yến nghe vậy thì liền nhìn anh với biểu cảm có đ.ánh c.hết cô cũng không tin không có chuyện gì.
Diệp Tư Thần nhìn biểu cảm đó thì lại gõ từng ngón tay lên bàn, lạnh nhạt nói :" chỉ nói không cần anh quan tâm nữa"
Giang Yến gật đầu, cầm lấy túi xách chuẩn bị đi rồi lại nhìn anh nói:" anh không chịu hành động đến lúc đó cậu ấy lại bỏ đi nữa thì đừng có ở đây mà khóc với em" nói rồi liền bước ra khỏi phòng.
Anh bước ra khỏi bàn đi về phía cửa kính nhìn thấy những tòa nhà ở đằng xa, trời hôm nay rất u ám còn rơi những giọt mưa nhẹ, thời tiết này nó cũng giống như tâm trạng của anh lúc này vậy rất xấu.
Từ đêm hôm đó anh không dám xuất hiện trước mặt cô nữa nhưng anh lại không kìm được mà lặng lẽ quan sát cô từ phía sau, Anh lại bất giác mà rơi vào trầm tư trong một đống suy nghĩ nên làm thế nào.