Năm tháng nhớ em - Chương 42
Cập nhật lúc: 2024-07-28 18:56:33
Lượt xem: 49
Chương 42
Ngồi nói chuyện với bà một lát thì cơn buồn ngủ ập tới nên cô đành vào phòng ngủ một giấc. Lúc trên máy bay chỉ hồi hộp nên không chợp mắt được bây giờ vừa nằm xuống giường đã nhanh chóng chìm vào giấc ngủ rất nhanh.
Sáng hôm sau mặt trời vừa hửng sáng cô đã thức chạy bộ dưới cửa khu dưới nhà và mua đồ ăn sáng về cho bà cháu cùng nhau ăn sáng với nhau.
Vừa mua đồ ăn sáng đi gần đến cửa khu dưới nhà cô nhìn thấy bóng người rất quen nhưng lại không nhớ ra là ai nên cô đành thu hồi tầm mắt, đi vào tòa nhà.
Diệp Tư Thần vừa chạy bộ tới dưới khu nhà cô thì lại nhìn thấy bóng dáng người giống cô nên anh dừng lại đợi người đó đi lại gần, không ngờ cô gái vô tâm ấy cuối cùng đã quay lại, anh rất vui khi thấy cô từ từ đi lại phía anh, anh định lên tiếng nói chuyện với cô nhưng cô lại lướt qua anh đi vào tòa nhà như thể cô không thấy anh đang đứng ở đây vậy. Anh nhìn theo cô cho đến khi cô hoàn toàn bước vào thang máy, anh thở dài rồi tiếp tục chạy bộ. Cô ấy hoàn toàn không nhớ ra anh rồi.
Cô bước vào nhà đã thấy bà dậy đang định chuẩn bị đồ ăn sáng.
Cô nhẹ nhàng đặt hai túi đồ ăn lên bàn, lên tiếng với bà:" con vừa mua đồ ăn sáng rồi, bà không cần làm nữa đâu"
Bà ngạc nhiên khi thấy cô dậy sớm mà còn đi mua đồ ăn sáng, bà nhẹ nhàng nói :" sao con không ngủ thêm xíu nữa, còn đi mua đồ ăn sáng nữa chứ"
Cô mỉm cười nói:" con ngủ đủ rồi, bà ăn trước đi, con đi tắm"
Bà đem đồ ăn đặt ra dĩa và lại đi hâm nóng thêm hai ly sữa để lát nữa có thể uống.
Cô tắm ra lại thấy bà vừa từ phòng Meo Meo đi ra.
Cô và bà ngồi nhau ăn sáng rồi cô chuẩn bị đến bệnh viện báo cáo nhận việc, bà đưa xe cho cô đi làm sẽ tiện hơn đi bằng taxi.
Bệnh viện thành phố cách nhà tới 45 phút khá xa nên cô đi rất sớm tranh thủ trước giờ cao điểm nếu không ngày đầu tiên nhận việc đi muộn sẽ không tốt lắm.
Cô vừa đi vào bệnh viện thì gọi điện thoại cho người thầy đã từng dạy cô một thời gian ngắn ở New York và thầy là giáo sư và kiêm luôn chức viện trưởng của bệnh viện này.
Trước khi cô về nước đã nhận được cuộc gọi của thầy nhờ cô giúp thầy một ca phẫu thuật vì thầy đã kín lịch.
Cô đã nhận làm ca phẫu thuật và đã xin vào làm việc ở bệnh viện của thầy. Nên hôm nay cô vừa đến đã gọi cho thầy hỏi thầy đang ở phòng nào cô tự đến tìm thầy, nói chuyện hợp đồng làm việc và đến lấy hồ sơ bệnh án của bệnh nhân.
Cô theo hướng dẫn của thầy đi lên tầng 10 của bệnh viện và tìm thấy phòng làm việc của thầy ở cuối hành lang.
" cốc, cốc" cô đứng trước cửa phòng gõ 2 cái.
" vào đi" trong phòng vang lên giọng nói già dặn và nghiêm túc của người đàn ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-thang-nho-em/chuong-42.html.]
Cô bước vào phòng thấy thầy đang đứng pha cafe ở góc phòng.
" thầy, em đến báo cáo" cô nghiêm túc đứng ở trước cửa.
Thầy quay lại mỉm cười nhìn cô gật đầu:" đến rồi à, vào đây ngồi đi"
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰
Cô nhẹ nhàng đóng cửa lại rồi bước vào ngồi xuống sofa đối diện thầy.
Cô nhận lấy ly cafe từ thầy, nhìn bảng tên trên bàn làm việc và gật đầu nói :" Viện trưởng Vương, lâu rồi không gặp"
Viện trưởng Vương -Vương Khang nghe cô gọi như vậy thì cũng không nói gì, chỉ im lặng quan sát cô, nhẹ giọng nói:" em về khi nào,"
Cô cười nhạt nhìn Viện Trưởng Vương :" em về hôm qua, hôm nay đến báo cáo với thầy"
Viện Trưởng Vương nghe vậy thì đưa bản hợp đồng cho cô:" em xem đi, chỗ nào không hài lòng thì nói với thầy"
Cô cầm hợp đồng lên xem kỹ lại những mục trong hợp đồng, cô ngước lên nhìn Viện Trưởng Vương lạnh nhạt nói:" rất hài lòng, thầy đã đích thân chiêu mộ em về rồi thì có chỗ nào mà không hài lòng được chứ"
Viện trưởng Vương đã quen với cách nói chuyện lạnh nhạt đó của cô rồi, đành gật đầu rồi nhẹ giọng nói :" vậy em có thể ký được chưa, thầy còn phải đưa em đi lên phòng họp giới thiệu với các ban với cả hôm nay tổng giám đốc cuãng đến họp đầu tháng. "
Cô gật đầu cầm bút ký tên và trả lại cho Viện Trưởng Vương.
Cả hai cùng nhau lên tầng 11 là tầng dành riêng cho phòng Tổng Giám đốc ở trục sở chính mỗi tháng sẽ đến đây vài lần và có cả phòng họp riêng dành cho các cuộc họp quan trọng của bệnh viện.
Cô đi theo Viện Trưởng Vương vào phòng họp đã thấy rất nhiều người trong phòng đều nhìn về phía cửa.
Viện trưởng Vương chỉ vào ghế ở bên cạnh ghế mình cho cô ngồi vào.
Cô vừa ngồi xuống thì thấy hai người đàn ông bước vào ngồi lên chiếc ghế đầu tiên của bàn họp.
Viện trưởng Vương thấy người đã đến đủ thì đứng dậy, nghiêm túc lên tiếng:" Hôm nay tôi muốn giới thiệu một người tôi vừa mời được từ NYC Health+ Hospitals/Bellevue về đây làm việc với Diệp tổng và các phòng ban chính ở đây"