Năm tháng nhớ em - Chương 41
Cập nhật lúc: 2024-07-26 21:11:27
Lượt xem: 30
Chương 41
Sau khi Emma ra khỏi phòng cô liền đứng dậy nhìn ra cửa sổ bên cạnh.
Hôm nay là ngày cuối cô ở lại đây, đêm cuối lại là một cơn mưa lớn, gió thổi mạnh, mưa không ngừng. Thành phố New York nơi cô đã ở được 8 năm, từ lúc cô không biết mình có thể hoàn thành ước mơ hay không cho đến khi cô đã có thể trở thành bác sĩ ngoại khoa được tuyển vào làm bác sĩ chính của khoa ngoại bệnh viện ở New York.
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰
Cô đã có thể tự tin quay về nước đến gặp ba mẹ quay lại gặp người bà yêu quý của mình và bạn bè đang đợi cô quay về. Cô thực sự rất nhớ họ, bọn họ đã đợi cô nên cô nhất định sẽ quay lại.
Cô đã mua chuyến bay 10 giờ tối hôm nay có thể quay về. Trước khi về cô đã nộp hồ sơ vào bệnh viện thành phố ở Thành phố A nơi cô đã ở từng sinh sống.
…………
Sau khi đáp máy bay xuống thành phố A đã hơn giữa trưa , cô liền nhìn có 2 bóng người rất quen thuộc đang đợi cô ở ven đường.
Cô không kịp phản ứng đã có người ôm chầm lấy cô khóc nức nở.
Cô vỗ nhẹ vào lưng nhẹ nhàng an ủi :" tớ quay về rồi, đừng khóc nữa"
Linh Nhi lau nước mắt buông cô ra, Nguyễn Hạo cũng tiến đến ôm nhẹ , lên tiếng :" Chào mừng về nước, bác sĩ Trần"
Cô tươi cười nhìn hai người họ, nhẹ giọng nói:' Lâu rồi không gặp"
Linh Nhi mỉm cười nói:" Lâu rồi không gặp"
Nguyễn Hạo nhận lấy vali đưa bọn cô ra xe ở đằng sau. Hôm nay anh tự lái xe, nên hai tụi cô đều ở phía sau nói chuyện.
Linh Nhi hỏi cô định về bao lâu, cô nhìn Linh Nhi lên tiếng :" không đi nữa "
Linh Nhi thấy cô nhìn ra cửa sổ nghĩ cô mệt nên không nói gì thêm.
Lúc cô vừa xuống ở bên ngoài sân bay, trong tay nắm chặt túi xách nhưng trong lòng cô lại hơi hoảng hốt. Phía bên trên cô vẫn là khoảng không xanh thẳm cao vời vợi, nhưng đất dưới chân thì khác, ở đây là Trung Quốc. Cô trở lại sau 8 năm đi hoàn thành ước mơ của mình, đến cuối cùng cô cũng đã thành công quay lại quê hương nơi mình đã ở bao nhiêu năm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-thang-nho-em/chuong-41.html.]
Cô đã mơ rất nhiều lần về cảnh mình đặt chân xuống Trung Quốc cảm giác như thế nào, cô cũng đã chuẩn bị tâm lý nhưng không ngờ vẫn còn hồi hộp như vậy.
Sau 1 tiếng đi xe cô cuối cùng về đến căn nhà của bà, chưa vào nhà cô đã ngửi thấy mùi thấy ăn đã lâu không được ăn món do bà nấu lắm rồi.
Cô nhẹ nhàng mở và từ từ ôm lấy bà từ phía sau khi bà đang dọn bàn ăn. Nhẹ nhàng nói:" Bà ơi, cháu về rồi"
Bà đẩy nhẹ cô ra rồi ôm chầm lấy cô :" về là tốt, về là tốt"
Cô gật đầu nói:" con không đi nữa "
Bà buông cô ra đẩy cô đi rửa tay rồi vào ăn, đồ ăn sắp nguội rồi.
Bốn người ăn cơm tiếng cười vui vẻ và khuôn cảnh tràn ngập ấm áp của không khí gia đình.
Sau khi ăn cơm xong thì ra phòng khách ngồi xem tivi với bà và Linh Nhi cô ngồi giữa hai người.
Cô nhẹ giọng nói:" ngày mai con sẽ đến nhận việc ở bệnh viện thành phố "
Bà nhíu mày nhìn cô lo lắng nói :" sao con không nghỉ ngơi vài ngày, rồi đi làm cũng không muộn"
Linh Nhi cũng xen vào nói:" đúng đó, vừa về đã muốn đến bệnh viện báo cáo rồi"
Cô nhẹ nhàng nhìn hai người bên cạnh nói:" không sao, hiện tại con có ca phẫu thuật ở đây đã hiện trước nên con phải đến bệnh viện, sao khi hoàn thành ca này sẽ được nghỉ 3 ngày"
Bà gật đầu nói :" vậy thì được, sức khỏe quan trọng"
Ngồi nói chuyện với bà một lát thì cơn buồn ngủ ập tới nên cô đành vào phòng ngủ một giấc. Lúc trên máy bay chỉ hồi hộp nên không chợp mắt được bây giờ vừa nằm xuống giường đã nhanh chóng chìm vào giấc ngủ rất nhanh.