Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Năm tháng nhớ em - Chương 35

Cập nhật lúc: 2024-07-23 20:23:01
Lượt xem: 50

Chương 35

Cô vừa mở mắt ra đang nhìn thấy trần nhà trắng xóa và ngửi thấy mùi thuốc khử trùng xung quanh liền nhíu mày, ngồi dậy dựa vào đầu giường. 

 

"Chi Chi, sao con ngồi dậy rồi, cảm thấy thế nào rồi" Bà vừa từ ngoài đi vào đã thấy cô ngồi dựa vào đầu giường liền lo lắng. 

 

Cô nhìn bà ngồi ở mép giường:" con không sao" 

 

Mọi người nghe thấy cô tỉnh lại thì đều đi vào phòng. 

 

Linh Nhi chạy lại giường cô lo lắng hỏi :" Chi Chi, cậu thấy đỡ hơn chưa" 

 

Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰

Giang Yến đứng ở cuối giường lo lắng nhìn cô hỏi:" Lam Chi, cậu có chỗ nào khó chịu không? "

 

Trương Đông cũng xen vào hỏi:" Cậu thấy thế nào rồi" 

 

Cô nhíu mày nhìn một vòng phòng bệnh đầy ắp người, lạnh nhạt nói:" chưa c.h.ế.t được" 

 

Bà đánh nhẹ vào tay cô :" con bé này ăn nói gì vậy" 

 

Linh Nhi cũng gật đầu :" đúng đó, không được nói linh tinh " 

 

Thượng Uẩn nhìn cô lạnh nhạt nói :" Còn chỗ nào khó chịu không " 

 

Cô lắc đầu nhàn nhạt nói :" không có" lại nhìn bà hỏi:" con nằm đây bao lâu rồi "

 

Diệp Tư Thần lạnh nhạt nói :" cậu ngủ được 6 tiếng rồi" 

 

Linh Nhi hỏi cô:" Cậu có đói bụng không? "

 

Bà gật đầu nói:" bà có mua cháo cho con này" 

 

Cô lắc đầu :' con chưa đói" 

 

Giang Yến lắc đầu nói:" Cậu bị hạ đường huyết nên phải ăn chút cháo đi" 

 

Cô nhìn mọi người nhàn nhạt nói:" không sao, mọi người về nghỉ ngơi đi" 

 

Bà gật đầu nhìn bọn trẻ nói:" đúng đó, mấy đứa về nghỉ ngơi đi, mệt mỏi cả ngày rồi" 

 

Cô nhìn bà nói:" bà cũng về nghỉ ngơi đi, con ở lại một mình là được" 

 

Bà nhíu mày nói:" sao lại để con một mình được, bà không yên tâm " 

 

Linh Nhi gật đầu nhìn bà nói:" bà ngoại, bà về nghỉ ngơi đi , tối nay cháu ở lại với cậu ấy"

 

Bà nhìn Linh Nhi đành miễn cưỡng gật đầu :" vậy cũng được, bà về trước" Nguyễn Hạo đứng bên cạnh đỡ bà đứng dậy, bà nhìn hộp cháo nói với Linh Nhi :" lát nữa con nhớ nhắc nó ăn xíu cháo lót dạ nha" 

 

Linh Nhi gật đầu tươi cười nói :" dạ, con sẽ chăm sóc cậu ấy thật tốt" 

 

Sau khi bà được Thượng Uẩn đưa về, thì trong phòng lại yên tĩnh. 

 

Giang Yến ngồi xuống cạnh cô hỏi:" Để mình lấy cháo cho cậu ăn 1 chút nha" 

 

Cô lắc đầu không nói, cô vẫn còn đắm chìm trong ký ức cũ với ba mẹ mỗi lần cô bị bệnh ba sẽ nấu cháo thịt bằm và lại thêm ít hành lá cho cô nhưng cô không chịu ăn dù 1 muỗng mỗi lần như vậy ba mẹ sẽ thay nhau dỗ dành cô ăn và sẽ hứa nếu cô hết bệnh sẽ dẫn cô đi biển ngắm hoàng hôn. 

 

Nhưng bây giờ đã không còn ai dỗ dành mỗi khi cô bệnh như vậy nữa và sẽ không còn được ăn được món cháo thịt bằm nữa. 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-thang-nho-em/chuong-35.html.]

Cô đắm chìm trong ký ức và cứ như vậy mà rơi nước mắt nhưng không bật ra bất kỳ tiếng khóc nào. 

 

Linh Nhi lấy khăn giấy lau đi những giọt nước mắt cứ rơi xuống không ngừng của cô, giọng hơi nghẹn ngào nói :" Chi Chi, cậu cứ khóc đi, không sao hết không có ai cười cậu đâu" 

 

Giang Yến cũng khóc theo cô, nhẹ nhàng an ủi :" cậu cứ khóc đi, khóc rồi sẽ thỏa mái hơn nhiều"

 

Nguyễn Hạo đưa điện thoại cho cô nói:" Anh Uẩn gọi cho cậu" 

 

Cô giơ tay nhận lấy điện thoại, bấm nghe máy nhưng không lên tiếng. 

 

Thượng Uẩn vừa đưa bà lên phòng rồi vào thư phòng gọi điện cho cô:' Đang khóc sao" 

 

Cô vẫn im lặng không lên tiếng nhưng nước mắt đã ngừng rơi xuống. 

 

Thượng Uẩn lên tiếng:" Hôm nay em cứ khóc đi, không ai cấm cả nhưng ngày hôm nay thì không được phép khóc nữa" 

 

Cô lạnh nhạt nói :" Có chuyện gì " cô không có kiên nhẫn nói chuyện phiếm với anh.

 

Thượng Uẩn:" Anh đã sắp xếp xong mọi chuyện bên đó rồi" 

 

Cô lạnh nhạt nói :" biết rồi" 

 

Thượng Uẩn :" anh đã nói chuyện với bà rồi" 

 

Cô gật đầu :" còn chuyện gì nữa " 

 

Thượng Uẩn :" ...Khả năng điều trị không được khả quan lắm" 

 

Cô hít một hơi lạnh nhạt nói:" nắm được bao nhiêu phần" 

 

Thượng Uẩn :" chỉ được 10% " 

 

Cô không ngờ khả năng hồi phục lại thấp hơn dự đoán ban đầu của cô. 

 

Cô giơ bàn tay trái lên xem, lạnh nhạt nói:"Vậy không cần tốn thời gian nữa, khả năng quá thấp"

 

Thượng Uẩn:" Em chấp nhận được sao" 

 

Cô nhếch môi lạnh lẽo nói:" Không có liên quan đến anh" nói rồi cô cúp máy. 

 

Cô lại nhìn mấy người trong phòng nói:" các cậu về đi, tôi muốn ở một mình" 

 

Nguyễn Hạo gật đầu nhìn Linh Nhi nói:" Nhi Nhi, đi thôi, để cậu ấy nghỉ ngơi đi" 

 

Linh Nhi nhìn cô rồi nói:" Chi Chi, vậy ụi mình về trước " 

 

Cô gật đầu nhìn Linh Nhi rồi quay lại nhìn Giang Yến bên cạnh nói:" Các cậu cũng về nghỉ ngơi đi" 

 

Trương Đông tiến lại chỗ Giang Yến nói:" đi về thôi" 

 

Giang Yến lo lắng nhìn cô:" vậy cậu nghỉ ngơi sớm đi" 

 

Cô gật đầu nhìn mấy người rời đi, căn phòng lại yên tĩnh trở lại. 

 

 

 

 

Loading...