Lý Dục Tài vội vàng giải thích với ông nội: “Hôm qua nàng gõ cửa, là m.ô.n.g lung tìm tới, cãi với nhà, cháu thấy nàng lóc thảm thiết như , bèn để nàng tạm ở tạm lầu một đêm.”
Lục Kiều, như hề nhận thấy sự kỳ quái và bất mãn trong ánh mắt hai ông cháu, tự nhiên như chủ nhà, mời gọi: “Buổi sáng nấu cháo, còn bánh bao nhân thịt. Tài nấu nướng của cũng tệ, chỉ là lâu đụng đến nên tay nghề chút luống cuống.”
Cô cố ý lấy lòng hai ông cháu họ Lý. Đêm qua, Lý Dục Tài gần hai giờ sáng mới ngủ. Sáng , cô nhào bột ủ men, chuẩn nhân thịt, mong tạo bất ngờ cho họ. Thịt hề bằm nhuyễn mà thái nhỏ từng chút một. Để nấu xong bữa ăn , gần như cô chợp mắt bao lâu.
Bữa sáng trong nhà đồ nóng ăn là tệ, nhưng tuyệt đối theo kiểu . Lại còn một phụ nữ xa lạ, hề giữ lễ nghi, ngang nhiên lục lọi đồ đạc trong bếp và tủ lạnh nhà , tự nhiên như chủ nhân.
Cô còn bày dáng vẻ chủ nhà. Thật là quá mức vô lễ. Đừng là đến nhà một đàn ông xa lạ, cho dù đến nhà quen chơi, cũng thể ngang nhiên lục lọi đồ đạc của đối phương.
Lục Kiều vốn thể hiện sự hiền thục và thấu tình đạt lý, nhưng khiến hai ông cháu họ Lý sởn gai ốc. Lý Dục Tài chẳng còn tâm trạng ăn uống gì nữa, tức đến no bụng. Anh nắm lấy tay Lục Kiều, kéo cô đến đồn cảnh sát.
Lục Kiều hiểu vì chồng dịu dàng chu đáo kiếp biến thành bộ dạng . Cô còn nũng: “Làm gì Dục Tài, em đau.”
Lý Dục Tài hận thể bịt miệng cô , xem cô còn gì nữa. Người ngoài thấy còn tưởng hai từng ân ái. Anh mặc kệ tất cả, kéo cô đến đồn cảnh sát, rằng cứu một phụ nữ mất tích. Lý Dục Tài là phóng viên của tòa soạn, thường xuyên đồn cảnh sát, quen ít ở đó. Sau khi giao xong, liền rời , hề lưu luyến chút tình nghĩa nào.
Trở về nhà, đối mặt với những chiếc bánh bao nóng hổi, hai ông cháu , trong lòng đầy ác cảm.
Ông cụ Lý đỡ hơn một chút, tuổi già trải qua nhiều chuyện, nhưng Lý Dục Tài đây là đầu tiên gặp loại như : “Đầu óc nàng vấn đề gì ?” Sáng sớm lục lọi tủ lạnh và bếp núc, như chủ nhà mời họ ăn cơm, thậm chí còn buông lời õng ẹo như , khiến khỏi rùng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-nu-phu-khong-can-lam-nen-chi-bang-ket-doi-cung-nhau/chuong-60.html.]
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Ông cụ Lý : “Có chút gian trá.” Ông manh động như cháu trai, suy nghĩ thấu đáo hơn. Mấy tiếp xúc với nhà họ Lục, ông từng tiết lộ địa chỉ của ở huyện, cô tìm đến đây? Bỗng nhiên, ông cảm thấy dường như Lục Kiều quen thuộc với thứ ở đây.
Lý Dục Tài : “Thôi , chúng nên ngoài ăn thì hơn.” Bánh bao do phụ nữ đó , họ cũng dám ăn.
Khi của thôn Đại Vũ đến báo án, Lục Kiều đang ở đồn cảnh sát. Trưởng thôn thấy cô bình an đó, nhịn mắng: “Một cô gái như cô quá hồ đồ, cả thôn tìm cô tốn bao nhiêu công sức. Cho dù cô ngoài gì cũng báo với cha chứ.” Bởi vì chuyện của cô , cả thôn náo loạn cả lên. Lúc , Lục Kiều ngoan ngoãn nhận sai, đó trưởng thôn dẫn về. Về đến thôn, cô vẫn bình an, đều yên tâm. Biết cô chỉ là giận dỗi nhà mới chạy ngoài, họ cũng dám lời nặng nề: “Về là .”
“Đứa ngốc, chuyện gì nghĩ thông, con cứ với thím. Lần đừng chạy lung tung ngoài nữa, ?”
Lục Kiều vây quanh, cũng hiểu chuyện : “Thím, con sai .”
Anan
Mọi thấy cũng tiện gì thêm. Cô về tới nhà, ngay cả bà nội xưa nay cay nghiệt nhất cũng gì cô .
Hôm qua cô ngủ nhiều nên mệt mỏi, về phòng liền ngủ say.
Sau khi quen giấc ngủ êm ái thành phố, về ngủ giường cứng nhà họ Lục, cô cảm thấy vô cùng thoải mái. Cô nhanh chóng gả , tới khi đó ngày ngày đều thể ngủ giường êm.