Năm nay Lục Kiều bốn mươi tuổi, đang việc trong xưởng.
Cô thích ăn diện, đây là hoa khôi trong xưởng, qua với chủ nhiệm trong xưởng.
Vừa kết hôn mới đây cô từng một đời chồng. Trong xưởng , thứ thiếu nhất là nữ công nhân, giống như chủ nhiệm, dĩ nhiên chào đón, trong xưởng liền bàn tán về Lục Kiều một trận.
cũng Lục Kiều dùng thủ đoạn gì, dù chủ nhiệm vẫn kết hôn với cô .
Dựa đó, cô cũng thành công lên tiểu tổ trưởng.
Trong xưởng giống như một xã hội thu nhỏ, chút quyền lực, cũng đàn áp khác.
Trước đây Lục Kiều yêu thích, cho nên khi lên tổ trưởng, ngày càng trở nên quá quắt.
Hơn nữa, cô còn thích khoe khoang, rằng khi còn trẻ bao nhiêu phú hào theo đuổi.
Mọi xong đều khịt mũi coi thường, chỉ cô là , còn khoe khoang với .
Cô và chủ nhiệm sinh một đứa con trai, đứa trẻ từ nhỏ yếu ớt bẩm sinh, từ nhỏ dùng thuốc, trong nhà hai , kiếm ít tiền, đều dồn hết lên con trai.
Chủ nhiệm đối xử với cô tệ, nhưng cô cả ngày còn bới móc, chồng chu đáo thì là lãng mạn bằng khác.
Người khác xong cũng khinh bỉ, cũng xem bộ dạng thế nào, cả ngày đòi hỏi khác.
Cũng một ghét Lục Kiều, nhịn : "Không thích thì ly hôn , chủ nhiệm mà cô chê bai tám trăm đang xếp hàng đợi kìa, mau nhường chỗ cho ."
Lục Kiều liền tức giận, về thời hoàng kim năm đó của , cái gì mà phóng viên nho nhã, xưởng trưởng bá đạo đều là khách váy cô .
Người trướng đều thuộc lòng, : "Được , gương mặt đầy nếp nhăn của cô thật sự tưởng mười tám tuổi ? Nếu cô thật sự thể tìm một , còn gả tới đây, chẳng vẫn tìm ?"
Lời tổn thương sâu sắc đến Lục Kiều.
Lòng tự tôn của Lục Kiều vốn dĩ cao, nào ngờ kẻ dám lời mặt . Nàng lập tức xông tới, tay tát mặt đối phương.
Người dám buông lời đó mặt nàng cũng chẳng hạng xoàng xĩnh, hai đôi co qua , chỉ chốc lát đánh .
Bị gọi đến phòng việc của lãnh đạo, lãnh đạo vô cùng tức giận, khi hỏi han rõ ngọn ngành, là Lục Kiều tay , lập tức cho gọi chủ nhiệm tới, mắng: “Ngay cả một phụ nữ cũng quản nổi ?”
Ông còn , vốn dĩ định thăng chức cho chủ nhiệm, nhưng sự việc ảnh hưởng quá tệ, đành gác đến .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-nu-phu-khong-can-lam-nen-chi-bang-ket-doi-cung-nhau/chuong-4852-mot-nha-hanh-phuc-1.html.]
Lời thì là , nhưng chủ nhiệm , cơ hội thăng tiến coi như tan thành mây khói.
Sau đó, chủ nhiệm sang với Lục Kiều: “Sau đừng nữa. Con cái trong nhà còn đang chờ tiền chữa bệnh.”
Lục Kiều chẳng hề để tâm: “Nếu lúc đầu em, giờ chúng sớm phát tài !”
Annan
Lục Kiều từng mở xưởng, để nàng thể bà chủ.
Chủ nhiệm xong chỉ thấy đau đầu, mở một xưởng nhỏ thôi cũng tốn cả triệu, lấy tiền mà những lời viển vông đó.
Lục Kiều bực bội : “Em đúng là mắt mờ mới trúng ! Hồi đó bao nhiêu theo đuổi em, em để ý đến chứ.”
Chủ nhiệm quá mệt mỏi. Trước đây từng thích Lục Kiều, nhưng sự mệt mỏi tích tụ bao năm qua, cộng thêm câu của cô , khiến trái tim như c.h.ế.t lặng: “Vậy chúng ly hôn .”
Lục Kiều chẳng hề sợ hãi, ngược còn : “Em sớm , đừng hối hận.”
Chủ nhiệm hiểu Lục Kiều lấy sự tự tin đó.
Con cái đang bệnh tật đủ khiến phiền lòng, Lục Kiều còn liên tục gây chuyện.
Nghe Lục Kiều đồng ý ly hôn, chủ nhiệm như trút gánh nặng, lập tức thủ tục ly hôn.
Lục Kiều thì thoái thác gần hai tháng, một đến trung tâm mai mối để đăng ký hội viên, nhờ giới thiệu tìm phú hào. Kết quả gặp mấy kẻ lừa đảo.
Những kẻ lừa đảo đó khi vạch trần còn vênh váo: “Nếu bỏ tiền , ai để mắt tới cô chứ?”
Lục Kiều ngoài va vấp một vòng, mới nhận giá trị bản của cũng như cô tưởng, càng ly hôn.
Bên nhà chồng liên tục thúc giục, cô liền la lối om sòm: “Được! Giờ thấy già đúng , đuổi nhường chỗ cho khác đúng , mơ !” Vừa lóc loạn, chẳng khác nào mấy bà cô chua ngoa trong thôn.
Chủ nhiệm bỏ , cô lau nước mắt đến nhà ăn lấy cơm. Ngoài chuyện , cô chẳng học gì. Cái mặt dày , đúng là một hai!
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Tại nhà ăn lớn, một chiếc tivi, lúc chiếu tin tức. Nhà đầu tư bất động sản Phó Cầm Duy cùng vợ là Lục Ngọc tham dự buổi tiệc từ thiện. Nhìn Lục Ngọc chăm sóc , rạng rỡ như mới đôi mươi tám, đôi mươi chín tuổi.
Lục Kiều vô cùng hối hận, nước mắt tuôn rơi. Cô luôn leo lên những gia đình danh giá khi còn ở thôn.
bỏ lỡ mất cơ hội nhất, thật đáng tiếc là đời thuốc hối hận.