Nam Nữ Phụ Không Cần Làm Nền, Chi Bằng Kết Đôi Cùng Nhau - Chương 423
Cập nhật lúc: 2025-09-24 16:09:57
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chớp mắt qua một tháng.
Bác gái Lục chịu áp lực quá lớn, trở nên chút thất thường, thấy ai cũng hoảng hốt.
Lần , khi bà nội Lục chê bà nấu ăn mặn, bà cầm d.a.o , gi.ế.t gà c.h.é.m cả .
Ngay cả cay nghiệt như bà nội Lục cũng sợ đến c.h.ế.t khiếp.
Bác gái Lục khi thì tỉnh táo, khi như mất trí.
Người trong thôn ai cũng bận rộn việc của , ai tâm trí để ý đến bà .
Cho đến tháng thứ hai, khi dân làng đến đòi tiền lãi.
Bác gái Lục chỉ rằng vẫn liên lạc với , xin đợi thêm nửa tháng nữa.
Lần bà cũng , nhưng vì nhận tiền nên họ nghi ngờ gì.
Thế nhưng, cảnh sát bất ngờ tìm đến thôn, tìm gặp bác gái Lục. Bà thấy cảnh sát thì sợ đến mức suýt nữa tè quần.
Cảnh sát : “Bà thế chấp nhà và đất cho khác ? Chúng bắt một nhóm chuyên cho vay nặng lãi, trong giấy tờ của họ tên và giấy tờ nhà của bà, chúng bà cung cấp một chút tình hình.”
Rất nhiều trong thôn tụ tập xung quanh, bác gái Lục xong thì biến sắc.
Bà nội Lục lập tức hỏi: “Chuyện gì, chuyện gì ?”
Cảnh sát : “Chúng đang điều tra một vụ án cho vay nặng lãi, và tìm thấy giấy tờ của bà trong các hồ sơ cho vay.”
Bà nội Lục xong lập tức nổi trận lôi đình: “Khá lắm con tiện nhân ! Mày dám thế chấp cả nhà cửa tổ tông của dòng họ Lục chúng , rốt cuộc là ý đồ gì?”
Những xung quanh cũng ngây , hiểu vì đang yên đang lành thế chấp nhà cửa.
Bác gái Lục kinh hãi, cảnh sát bà nội Lục đang mắng nhiếc, bỏ chạy.
Cảnh sát vẫn hỏi xong: “Chuyện gì ?”
Dân làng vội vàng gọi trưởng thôn và chủ nhiệm phụ nữ, gọi bác trai Lục về.
Nửa thôn đều rốt cuộc xảy chuyện gì.
Bác trai Lục thấy nét chữ của vợ cũng cảm thấy choáng váng, bà dám thế ?
Hơn nữa, thời gian là cách đây một tháng, hai nghìn tệ, bà dùng tiền để gì?”
Chị dâu Lý bên cạnh : “Hay là…” Sau đó liếc im lặng.
Chị lên tiếng như , những khác đều cảm thấy bất an, lẽ nào chỗ cho vay tiền xảy chuyện !
Xuân Hoa và bà cụ Hàn cũng tìm đến bác gái Lục, rốt cuộc là chuyện gì.
Đợi đến khi cả thôn tìm , bà điên loạn.
Bà cụ Hàn ruột gan như xát muối: “Tiền , tiền của ?”
Xuân Hoa cũng cho bác gái Lục hai bạt tai: “Mau , tiền của chúng rốt cuộc ?”
Bác gái Lục : “Mất , mất hết !” Nói xong bà như điên.
Bà phát điên.
Bác gái Lục lừa mất hơn tám nghìn tệ.
Cả thôn đều xôn xao, bao nhiêu năm thôn từng xảy chuyện khó xử như .
Trưởng thôn còn cách nào khác đành mời Lục Ngọc và Phó Cầm Duy về thôn.
Anan
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-nu-phu-khong-can-lam-nen-chi-bang-ket-doi-cung-nhau/chuong-423.html.]
Khi Lục Ngọc về đến thôn, thấy đều u ám, nét mặt nặng trĩu.
Không chỉ Lục Ngọc về, ngay cả chị hai Phó Cầm Duy cũng cùng.
Tiệm ma lạt thang bên chị cả Lục gánh vác.
Lục Ngọc về thấy tiếng truyền tới.
Tiêu Thái Liên vẫn còn kinh sợ, lúc đó trong tay bà tiền, suýt chút nữa mê hoặc, gửi tiền cho bác gái Lục.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Nghĩ rằng ở cùng một thôn, sẽ lừa.
Ai ngờ thích của bà gài bẫy cả quen, dẫn đến tình cảnh như bây giờ.
Tiêu Thái Liên gọi Lục Ngọc tới : “May mắn là con!” Nếu lời khuyên, gửi tiền ở chỗ bà , xảy chuyện, chắc chắn sẽ hối hận đến xanh ruột.
Người như bà, tiêu dù chỉ hơn một tệ cũng xót xa mấy ngày, nếu mất mấy trăm tệ, nghĩ thôi thấy đau đớn.
Lục Ngọc hỏi: “Những lừa bây giờ ?”
Tiêu Thái Liên vẫn còn sợ hãi, cả buổi lời nào.
Chị Ba Phó ở bên cạnh thở dài, : “Hôm đó tin, bà cụ Hàn trực tiếp ngất xỉu, đưa bệnh viện, trong nhà nhiều như , nhưng một ai tiền, cuối cùng vẫn là tìm trưởng thôn mượn tiền!”
Bà cụ Hàn tính tình vốn bá đạo, những năm nay đều do bà chủ. Rõ ràng cháu cưới vợ , mà bà vẫn nắm quyền hành chính trong nhà.
Bà đưa hết hai ngàn tệ cho bác gái Lục, bây giờ bác gái Lục phát điên lên, cho dù dọa dẫm thế nào cũng thể lấy tiền. Tất cả đều đờ đẫn. Mẹ chồng nàng dâu nhà họ Hàn oán trách lẫn , ngay cả con trai cũng bất mãn với bà cụ Hàn. Đưa bệnh viện nhưng ai đến chăm sóc, cứ thấy bà là nghĩ tới hai ngàn tệ mất. Cuối cùng vẫn là cô con gái gả chồng về chăm sóc .
Lục Ngọc hỏi: “Những khác thì ?”
Chị Ba Phó : “Còn thể thế nào nữa, đều tới chỗ nhà tổ nhà họ Lục đòi tiền, oan đầu nợ chủ.” Sau đó, chị Ba Phó thần thần bí bí với Lục Ngọc: “Đi cũng như , bà thế chấp cả nhà và đất . Nghe cảnh sát , giấy tờ hiệu lực, nhà và đất đều là của khác.”
Lục Ngọc hít một ngụm khí lạnh. Tuy từng cảnh báo, nhưng trong thôn vẫn ôm tâm lý thử vận may. Bây giờ xảy chuyện, tất cả đều hối hận.
Lục Ngọc : “Em gặp trưởng thôn chút.”
Tiêu Thái Liên với mấy chị dâu: “Đi xem , trưởng thôn cũng tức giận lắm .”
Lục Ngọc trực tiếp đến ủy ban thôn. Trưởng thôn ở đó, phì phèo thuốc lá, mặt già cả chục tuổi. Ủy ban thôn tụ tập ít , đều là những lừa tiền, nước mắt nước mũi tèm lem. Có phụ nữ mặt còn vết đỏ bàn tay, mất hết tiền lớn như , đối với mỗi gia đình mà đều là chuyện thể chấp nhận.
Chủ nhiệm phụ nữ thấy những ngày nào cũng tới, cũng chút mất kiên nhẫn: “Các đừng với chúng nữa, khi đó thôn dùng trăm phương ngàn cách khuyên mấy đừng bỏ tiền đó, mấy cứ nhất quyết bỏ. Bây giờ báo cảnh sát cũng báo , còn như thế nào nữa?”
Thôn dân phẫn nộ : “Vậy chúng chịu tổn thất lớn như , thôn quản ?”
“Lúc cô kiếm tiền nghĩ tới thôn, lúc lỗ tiền thì bảo thôn trả ?” Chủ nhiệm phụ nữ , những cũng nghĩ quá đơn giản . Người lừa tiền liền thôn bồi thường tổn thất cho họ. Thôn còn chút tài sản, đặc biệt là máy kéo thuộc sở hữu của ủy ban thôn. Nếu bán máy kéo , đủ bù lỗ cho .
Xuân Hoa lóc sướt mướt, với trưởng thôn: “Bây giờ nhà chúng sống nổi nữa, tiền học của con, tiền thuốc thang cho cha , bây giờ đều dồn hết đây. Sau chúng đây!” Muốn trưởng thôn tìm cho chị một con đường sống, huyệt thái dương của trưởng thôn đau nhói.
Lục Ngọc ở bên cạnh im lặng. Ban đầu để ý đến Lục Ngọc, bây giờ thấy, : “Lục Ngọc , cô là bản lĩnh nhất thôn chúng , chúng đây?” Lời dứt, đám phụ nữ rống lên.
Lục Ngọc hỏi: “Lúc báo cảnh sát, cảnh sát thế nào?”
Xuân Hoa nghĩ tới chuyện , hận tới nghiến răng ken két: “Con đàn bà đó sớm thích của đáng tin, tự vay tiền bù lãi cho chúng . Nếu báo cảnh sát sớm, chừng còn thể tìm về !” Người bên cạnh bổ sung: “Cảnh sát cũng hết cách , mà tra cho , nhiều ngày như .” Bây giờ cũng chỉ thể tự chịu thôi. Loại chuyện cảnh sát quen , nhưng đối với trong thôn mà , đây là chuyện đòi mạng.
Mấy ngày nay, thôn Đại Vũ yên bình, nhà nào cũng ầm ĩ. Nào là vợ chồng ch.i.ến đ.ả.o, nào là kẻ đòi tự sát, thì liều mạng tìm đến nhà bác gái Lục, cảnh tượng từng ngớt.
Lục Ngọc kiên quyết : “Mọi đừng nên quá tin tưởng khác!”
Ngay cả những kẻ đầu tư khôn ngoan nhất cũng dễ dàng đặt hết niềm tin một để giao phó tiền bạc của .
Thôn làng chỉ cần vài lời đảm bảo là tin sái cổ!
Nếu Lục Ngọc sức ngăn cản họ từ , lẽ hơn nửa thôn rơi bẫy lừa đảo.
Giờ đây, những chân vịt kho đều cảm thấy may mắn vô cùng. May mắn vì chọn tin tưởng Lục Ngọc. Mỗi tháng họ thể kiếm mấy chục tệ, cuộc sống hơn những kẻ mất trắng gấp bội.
Chủ nhiệm phụ nữ yêu cầu ngoài chờ, bà chuyện cần trao đổi riêng với Lục Ngọc.