Lục Ngọc : “Không ủy khuất , em chỉ thích nghiên cứu đồ ăn thôi.” Cô là thể yên : “Không bao nhiêu sẽ đến đăng ký nhỉ?”
Mọi chuyện Lục Ngọc thể cô cả . Nếu vẫn còn cố chấp, thì cũng đành chịu. Lục Ngọc vẫn hi vọng sẽ nhiều 'tỉnh ngộ' hơn.
…
Sau đó, quả nhiên đúng như Lục Ngọc dự liệu, nhiều bắt đầu xôn xao bàn tán.
Họ thậm chí còn bỏ cả việc đồng áng để tụ tập bàn luận về hai chuyện . Họ tin tưởng Lục Ngọc hơn, nhưng Lục Ngọc bảo họ chuẩn năm trăm tệ để mua gia vị, chi phí ban đầu vẫn còn là một vấn đề khá nan giải.
Thế nhưng, so với bác gái Lục, tất cả đều nguyện ý tin tưởng Lục Ngọc hơn.
Dù , trong thời gian Lục Ngọc ở thôn, cô xây dựng chuồng heo và lều rau, đều là những việc mang lợi ích thiết thực cho dân.
Chị dâu Lý lập tức tìm bác gái Lục để đòi tiền, nét mặt bác gái Lục trở nên tối sầm .
Không ngờ thật sự Lục Ngọc 'mê hoặc', bác gái Lục : “Lấy tiền thì thể, chỉ là một khi lấy tiền , thì đủ một tháng, sẽ lãi nữa!”
Nghe , chị dâu Lý chút tiếc nuối. Dù thì cũng chỉ còn mười ngày nữa là tròn một tháng .
Anan.
Bị bác gái Lục , nghĩ đến việc thể đăng ký , đợi lấy tiền lãi đủ một tháng hãy rút tiền , chị liền tìm trưởng thôn để thương lượng.
Tới ủy ban thôn, khi tìm trưởng thôn, chị đem nỗi khó xử của trình bày.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Trưởng thôn , lập tức : “Bên chỗ Lục Ngọc đợi các , chỉ thời hạn hai ngày thôi. Nếu đăng ký thì nhanh chóng đăng ký . Nếu trong vòng hai ngày gom đủ tiền thì coi như bỏ lỡ.”
Chị dâu Lý là đầu tiên tìm đến trưởng thôn, lòng thì trưởng thôn cũng sẵn lòng khuyên nhủ vài lời.
“Việc học nghề kiếm tiền như thế , mà tìm chứ? Dựa ai cũng bằng dựa chính , nào chuyện bánh ngon từ trời rơi xuống!” Trưởng thôn nghiêm nghị .
Dù trưởng thôn cũng tuổi, chuyện từng , từng thấy cũng nhiều, tin lời bác gái Lục.
bà tẩy não những trong thôn kiểu gì, họ đều lời trưởng thôn.
Chị dâu Lý vẫn quyết định , về nhà thương lượng với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-nu-phu-khong-can-lam-nen-chi-bang-ket-doi-cung-nhau/chuong-413.html.]
Chị dâu Lý là nhỏ tuổi nhất nhà, bảy mươi tuổi , là cao tuổi thọ trong thôn.
Nghe , liền : “Bỏ lãi , lấy tiền vốn về ăn với Lục Ngọc!”
Chị dâu Lý : “ nhiều cũng , thể kiếm tiền ?”
Mẹ đáp: “Người khác , nhưng Lục Ngọc chắc chắn !”
Bà cực kỳ tin tưởng Lục Ngọc.
Chị dâu Lý thấy quả quyết như , trong lòng cũng vững tâm hơn, quyết định thì chần chừ nữa, liền trở chỗ bác gái Lục đòi tiền.
Lúc , trong sân nhà bác gái Lục tụ tập ít , ai nấy đều hỏi xem chuyện nên thế nào, nhưng vẫn ai quyết định .
Chị dâu Lý : “ cần lãi nữa, bà trả tiền vốn cho !”
Nghe chị , những khác đều hít một ngụm khí lạnh.
Không khỏi về phía chị , chị dâu Lý bình thường ở trong thôn mấy nổi bật, ngờ khí phách như .
Bác gái Lục khẽ biến sắc, nếu chị dâu Lý , những khác cũng đòi tiền thì ?
Bác gái Lục lập tức lấy sổ xem: “Hừ, chỉ hai trăm tệ để ở chỗ , giục như cái gì , còn tưởng là bao nhiêu tiền!”
Bà ngừng một chút, tức giận : “Lúc đầu, loại một hai trăm tệ nhận , là các cầu xin , bây giờ lấy tiền về, phiền thời gian và công sức của !”
“Sớm như , lúc đầu cầu xin !”
Chị dâu Lý cũng tỏ rộng lượng: “Tiền lãi cũng bỏ qua , lấy tiền của , gì sai ?” Nói kỹ , chuyện là chị chịu thiệt.
Bác gái Lục cực kỳ tức giận: “Cô trả cho cô thì trả cho cô , thiên hạ đều xoay quanh cô chắc?” Ngữ khí vô cùng quá quắt.
“Lục Ngọc rót cho các thứ thuốc mê gì mà nó lấy tiền của các liền lấy cho nó, nó với hòa hợp cũng ngày một ngày hai !”
Gò má bà đỏ bừng lên: “Giờ thấy ở trong thôn đắc ý, nó liền tới đòi tiền, đây chính là đang đập cái bệ của , hôm nay cô lấy tiền quan trọng, cũng thiếu hai trăm tệ của cô, tiền để trong tay nhiều vô !”
Bác gái Lục tức điên lên: “ chỉ với cô, chỉ cần cô lấy tiền , chúng coi như đoạn tuyệt, đừng qua gì với nữa!”