Lục Ngọc trở về thôn, xa xa thấy trưởng thôn hút thuốc bóng cây, dường như lâu gặp, vẻ ưu tư mặt ông càng thêm rõ rệt.
Lục Ngọc bước tới, vội vàng hỏi thăm: “Trưởng thôn, chú ở đây?”
Trưởng thôn thở dài: “Còn là mấy cho vay nặng lãi đó , đây còn lén lén lút lút, giờ thì cho vay lộ liễu cả .”
Bây giờ chuyện với chỉ xoay quanh việc chị A cho vay bao nhiêu, bao nhiêu tiền lãi.
Trong thôn nhà nhà đều lao cả, hiểu truyền ngoài thôn.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Nghe chỉ cần cho vay mà cần gì cũng thể sinh lời, dân ngoài thôn ai ai cũng hùn vốn, chỉ tiếc là bác gái Lục đồng ý.
Bà còn chỉ thể giúp của , thể giúp dân ngoài thôn. Việc bà từ chối những khoản tiền lớn đó khiến càng thêm cảm động.
Thậm chí còn xúi giục cả cán bộ phụ nữ thôn cũng nên gửi một ít .
Cứ như là nước chảy mây trôi, tiền tự động đẻ .
Trưởng thôn thở dài: “Chẳng qua là nể mặt thôi, cũng vài lời khuyên can, nhưng việc họ tiêu tiền như thế nào thì trưởng thôn thật sự quản !”
Những việc ông thể đều hết, ngày nào cũng lải nhải về rủi ro của việc cho vay, nhưng nào .
Vốn dĩ khi còn tập thể, lời của trưởng thôn như thánh chỉ, một là một, hai là hai. Bây giờ khẩu lệnh của còn tác dụng, trưởng thôn vô cùng buồn bã. Ông cũng thầm than thở, cảm thấy trưởng thôn thật vô dụng.
Trưởng thôn than thở một trận, khi hồn, ông chút ngượng ngùng với Lục Ngọc: “ những chuyện gì cho thêm phiền phức, cô về đây?”
Lục Ngọc kinh doanh trong huyện, thể về thôn thường xuyên .
Anan.
Lục Ngọc : “Hôm nay cháu tới chính là để giải quyết chuyện !”
Nghe , trưởng thôn lập tức hai mắt sáng rỡ: “Cô định giải quyết thế nào?”
Lục Ngọc : “Chú tập hợp tất cả ở bãi đập lúa!”
Trưởng thôn hỏi Lục Ngọc gì, lập tức tin tưởng cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-nu-phu-khong-can-lam-nen-chi-bang-ket-doi-cung-nhau/chuong-410.html.]
Thấy cô vẫn còn coi chuyện của thôn là chuyện của , dù còn là cán bộ thôn, ông cảm thấy cảm động.
Thấy Lục Ngọc lợi hại như , trưởng thôn về ủy ban thôn, bật loa, thông báo cho mau tập trung tại bãi đập lúa.
Ở đó rộng rãi như , bảo đến đó tập hợp chắc chắn là chuyện quan trọng.
Không lâu , lượt tụ tập về đó.
Bác gái Lục cùng chị dâu Lưu cũng tới.
Chị dâu Lưu bây giờ cả ngày nịnh bợ bác gái Lục, hai như hình với bóng. Chị dâu Lưu trưởng thôn gọi họ tới, liền : “Chắc chắn giảng giải về rủi ro của việc cho vay!”
Thôn giảng giảng bao nhiêu .
Những lời bọn họ đến phát chán, nhưng tiền lãi cao cứ như thiêu thiêu .
Chị từng tính toán, nếu cho vay một năm, chỉ riêng tiền lãi thể lấy về một nửa tiền vốn.
Tiền vốn thì lấy khi nào tùy thích.
Đời từng thấy kiếm tiền nào dễ dàng như , hận thể bán nhà lên thị trấn, đây đúng là cơ hội trời cho.
Bác gái Lục khinh bỉ : “Trưởng thôn ông cái gì? Nếu ông nhiều như thế, cũng sẽ chỉ trưởng thôn cả đời!”
Lời đại nghịch bất đạo, nhưng địa vị của bác gái Lục hiện tại lên như diều gặp gió, bà còn bận tâm đến những chuyện nữa.
Bà với chị dâu Lưu: “Khi đó con gái gả cho xưởng trưởng, kiến thức của vượt xa bình thường!”
Bác gái Lục tiếp: “Theo thấy, kiếm tiền , chủ yếu là xem kiến thức , như trưởng thôn, cả đời cũng chỉ kiếm chút tiền lương ít ỏi đó thôi ?”
Bác gái Lục càng thao thao bất tuyệt, càng tỏ vẻ khinh thường trưởng thôn: “Nếu gửi mấy trăm tệ ở chỗ , xoay là thể kiếm mấy chục tệ, nhẹ nhàng tiện lợi! Nếu quan hệ chúng , cũng nỡ việc kiếm tiền cho ! Kết quả ngày nào cũng gây phiền phức cho .”
Chị dâu Lưu vội vàng phụ họa, nịnh nọt : “ thím bụng, may mà thím dẫn dắt chúng phát tài kiếm tiền!”
Lần bác gái Lục nhận tiền ngoài thôn, cung kính nể phục, đều cảm thấy hợp tác với bà chắc chắn sẽ thắng lớn.
Chị dâu Lưu với bác gái Lục: “Này, đó là Lục Ngọc ? Sao cô với Phó Cầm Duy về ?”
Lục Ngọc xinh , xa xa thể thấy, bây giờ kiếm nhiều tiền, sửa soạn hơn chút, càng tới mức khiến dám thẳng.