Nam Nữ Phụ Không Cần Làm Nền, Chi Bằng Kết Đôi Cùng Nhau - Chương 344

Cập nhật lúc: 2025-09-23 00:32:05
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô gái quầy đỏ bừng mặt, giọng còn lớn hơn: "Bây giờ bảo các lập tức cút ngoài!" Cô còn định gọi , nếu những vị khách bên trong thấy bộ dạng của họ, chắc chắn sẽ về phía cô .

Quả nhiên, giọng của cô gái quầy càng lúc càng to. Rất nhanh, một đàn ông mặc bộ đồ Mao , tướng mạo trông khá khó coi. Cô gái quầy thấy thì : "Giám đốc Lý, cố ý phiền , là họ cứ đòi đây."

Vị Giám đốc Lý ngoài ba mươi, vợ con ở nhà, nhưng thấy cô gái trẻ liền nhịn trêu ghẹo. Vả , bình thường cô gái quầy trộm , giờ , liền vẻ hùng cứu mỹ nhân, : "Các lập tức ngoài , đây nơi dành cho các ." Ngữ khí của vô cùng nghiêm khắc.

Cô gái quầy thấy Giám đốc Lý chống lưng, càng thêm hăng hái, với họ: "Còn mau cút !"

Lục Ngọc hề tỏ sợ hãi, ngược với Giám đốc Lý: "Chúng ở nhà nghỉ, đây là nơi chính quy! Liên quan gì tới ? Chẳng lẽ đổi trắng đen ?"

Thiết Ngưu và Đại Tráng sợ đến ngây . Họ quen Giám đốc Lý , nhưng cũng gây rắc rối . Thật , xét về thể lực, cho dù là hai vị Giám đốc Lý cũng đánh một Đại Tráng. Chẳng qua, khi ngoài, họ dặn dò tuyệt đối gây chuyện ở huyện, mất mặt huyện và thôn. Điều giống như đeo còng và xích chân, khiến họ luôn sợ sợ .

Thấy họ với vẻ khinh thường, Lục Ngọc nhất thời . Giọng cô bỗng cao hơn cả cô gái , tiếng động thu hút sự chú ý của các khách trọ bên trong, lượt mở cửa ngoài.

Không may, vị giáo sư lớn tuổi từ thành phố bạn học cũ gọi mất, còn cán sự Lý cũng ở đây, ai mặt giúp đỡ họ cả.

Giám đốc Lý thấy Lục Ngọc, trong mắt thoáng chút kinh ngạc. Ban đầu định bênh vực cô gái quầy, nhưng kỹ mới phát hiện Lục Ngọc mới chính là tuyệt sắc giai nhân. Thông thường những đến từ những nơi hẻo lánh đều mang theo vẻ e dè, sợ hãi, nhưng Lục Ngọc tỏ vô cùng can đảm.

lúc , chủ nhiệm nhà nghỉ tới. Vừa thấy chủ nhiệm xuất hiện, cô gái bán hàng liền nhanh nhảu, như trút bầu tâm sự, bắt đầu tố cáo Lục Ngọc và đoàn .

Lục Ngọc bên cạnh, thể để cô một vu khống thị phi. Cô lên tiếng: “Các đối xử với khách trọ như ? Còn dám chê bai những dân lao động.” Lục Ngọc dừng một chút tiếp: “Thì đây là phong thái của nhà nghỉ thành phố, giờ . Những chuyện sẽ ghi chép và báo cáo một cách trung thực!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-nu-phu-khong-can-lam-nen-chi-bang-ket-doi-cung-nhau/chuong-344.html.]

Chủ nhiệm nhà nghỉ vốn ưa những dân lao động khoe mẽ sự cao quý , nhưng Lục Ngọc thì lập tức kinh hãi. Đây rõ ràng lời lẽ của một nông thôn bình thường, quả nhiên là trúng tim đen. Chủ nhiệm vội vàng cảnh giác hỏi: “Xin hỏi cô là ai?”

Lục Ngọc thản nhiên đáp: “Ta là một dân bình thường, tới tham dự đại hội rau củ.”

Chủ nhiệm liền thiện cảm, dù khách nữ tham dự đại hội ở đây cũng ít. Cô gái bán hàng thấy chủ nhiệm tới thì vui vẻ hẳn lên, giờ thấy chủ nhiệm giữ thái độ thì trong lòng vô cùng khó tin. Cô thấy những vị khách quý đều ở cửa về phía .

Lục Ngọc tiếp: “Còn vị Giám đốc Lý nhà của các ? Giọng còn vang hơn cả hại!” Lời của Lục Ngọc ám chỉ Giám đốc Lý còn phiền phức hơn cả đang gặp chuyện.

Vừa nãy Giám đốc Lý còn đang ngắm Lục Ngọc với ánh mắt thèm thuồng, nhưng , như giẫm đuôi mà tức giận : “Cô đang cái gì ? Không chút giáo dưỡng nào cả.”

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Lục Ngọc đáp trả: “Ta giáo dưỡng cần phán xét. Anh nghĩ là ai chứ? Anh giáo dưỡng mà còn đây la lối ư, đúng là đồ đàn ông vô liêm sỉ!”

Nếu so về tài mắng chửi, ở đây ai là đối thủ của Lục Ngọc. Giám đốc Lý tức đến run .

lúc , một đàn ông trung niên mặc bộ đồ Mao màu đen bước từ bên trong. Tuy ai phận của ông , nhưng cả chủ nhiệm và cô gái bán hàng thấy ông đều biến sắc: “Xin , phiền ngài nghỉ ngơi.”

Người đàn ông trung niên Lục Ngọc : “Cô gái mồm mép thật là lanh lợi!” Lục Ngọc ngó lơ ông .

Chủ nhiệm thấy tình hình vẻ , vội vàng gọi Lục Ngọc , : “Các vị mau phòng nghỉ , đây lẽ chỉ là một hiểu lầm thôi!” Lời xin cũng một cách qua loa. Ông nhanh chóng giải quyết êm chuyện, nhưng Lục Ngọc đồng ý: “Vừa nãy các một tràng dài như , cứ thế mà cho qua ? Hôm nay ông đụng , nhưng nếu là một nông dân bình thường đến dự đại hội thì các cũng sẽ bằng ánh mắt khinh khỉnh như ?”

Lục Ngọc vô cùng khó hiểu: “Đến từ nông thôn thì gì sai? Các cách ly với nông thôn thì tự cho cao quý hơn khác ?” Câu khiến cô gái bán hàng và chủ nhiệm nhà nghỉ còn đường lui.

 

Loading...