Nam Nữ Phụ Không Cần Làm Nền, Chi Bằng Kết Đôi Cùng Nhau - Chương 332

Cập nhật lúc: 2025-09-23 00:31:52
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong thôn cũng vui vẻ kém. Chuồng heo nhà họ Lục ba phần lợi nhuận của thôn. Vừa thấy Lục bắt heo sữa về, kiến nghị với Trưởng thôn: “Năm nay chúng cần tiền mặt nữa, chỉ cần chia thịt là !”

Trưởng thôn đáp: “Các nghĩ xa thật đấy, chuyện đó đợi tính.”

Năm nay ông huyện để dự đại hội đại biểu. Thư ký của lãnh đạo cấp cao trong huyện còn bảo ông lên đó phát biểu với tư cách là đại diện cho thôn tiên tiến. Ông chuẩn sẵn mấy bản thảo, nhưng vẫn hài lòng. Ngày nào ông cũng đều đặn diễn thuyết trong thôn.

Chớp mắt sáu tháng trôi qua. Nhà nhà đều đang bận rộn ruộng, nhưng đồng ruộng hề thấy bóng dáng nhà họ Phó. Họ chỉ việc nửa ngày, đó đều xin nghỉ phép, rằng Lục Ngọc sắp sinh. Phụ nữ sinh con ví như một vòng ở Cõi Âm. Theo phong tục địa phương, họ sẽ mời bà đỡ tới nhà để giúp đỡ lúc sinh nở.

Thế nhưng, Phó Cầm Duy đồng ý, đưa Lục Ngọc đến bệnh viện chuyên nghiệp. Anh chút lo lắng, dù đây cũng là sinh con đầu lòng của cô.

Lục Ngọc đưa phòng sinh, nhà họ Phó và nhà họ Lục đều bên ngoài chờ đợi trong thấp thỏm. Sự náo nhiệt của họ thu hút sự chú ý của những khác trong bệnh viện. Đối với họ, phụ nữ sinh con là chuyện hết sức bình thường, hiểu tại nhà ầm ĩ đến .

Cơn đau của Lục Ngọc ngày càng dữ dội, sắc mặt Phó Cầm Duy tái mét. Chị Ba Phó ở bên cạnh an ủi: “Không , phụ nữ sinh con ai cũng cả, chú đừng lo lắng!” Dù , nhưng vẫn thể nhận thấy sự căng thẳng của Phó Cầm Duy. Trước đây luôn giữ vẻ mặt bình tĩnh, vốn dĩ trêu chọc một chút, nhưng dáng vẻ của , cảm thấy chút ngưỡng mộ.

Năm 1981, phòng phẫu thuật ở một huyện nhỏ còn vô cùng sơ sài. Về cơ bản, bên trong là sinh con, bên ngoài chỉ một tấm rèm vải che chắn. Người thể rõ tiếng la đau đớn từ bên trong. Gân xanh trán Phó Cầm Duy nổi lên, chỉ hận thể chịu đau vợ. Bình thường Lục Ngọc luôn trong thôn là sống trong nhung lụa, từng chịu khổ cực. Cha chồng ruột đều thương yêu cô! sinh con thì khác, dù đau đớn đến , cô cũng chỉ thể tự gánh chịu.

Tiêu Thái Liên ở bên cạnh : “Ít nhất cũng ba tiếng đồng hồ.”

Phó Cầm Duy hỏi gấp: “Không thể nhanh hơn một chút ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-nu-phu-khong-can-lam-nen-chi-bang-ket-doi-cung-nhau/chuong-332.html.]

"Nói gì , phụ nữ sinh con chú trọng thuận theo tự nhiên, nào con sinh sớm chút thì sinh sớm chút. Nếu nhanh, mấy tiếng là xong, nếu chậm một ngày một đêm cũng ." Tiếng la đau bên trong ngày càng rõ rệt. Phó Cầm Duy cũng chút yên, nằng nặc xông , ngăn .

Khoảng một canh giờ, Phó Cầm Duy như trải qua một năm dài. Rất nhanh thấy bên trong truyền tới tiếng trẻ con, mặt ai nấy đều lộ vẻ nhẹ nhõm: "Sinh , sinh ."

Tiêu Thái Liên : "Thế là nhanh đấy."

Không lâu , Lục Ngọc đẩy , đứa bé y tá bồng : "Sinh một bé trai."

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Trước đây Tiêu Thái Liên mong một đứa cháu gái, là con trai, bà nghĩ nhiều liền bước tới, liền cảm thấy tim tan chảy. Ôi, đứa trẻ thật là xinh ! Đứa trẻ bình thường khi chào đời đều đỏ hỏn, nhưng đứa trẻ chào đời thể bé hai mí, ngũ quan vô cùng tuấn tú, làn da cũng trắng nõn, đôi tay nhỏ bé tự nhiên cuộn . Đứa bé kêu vài tiếng để bày tỏ sự tồn tại của . Đáng yêu c.h.ế.t . Bác sĩ đứa trẻ tròn năm cân.

Các bậc trưởng bối giành bồng cháu, Phó Cầm Duy chẳng màng ngó tới con trai , nắm lấy tay Lục Ngọc, sức hỏi han cô thế nào . Sinh thường, thể xuất viện ngay trong ngày. Phó Cầm Duy mượn xe của Lưu Bàng, lái xe đưa họ về. Hai bà với đứa trẻ và Lục Ngọc trong xe, những khác xe buýt về. Lục Ngọc bao bọc kỹ lưỡng, Phó Cầm Duy còn thường xuyên hỏi cô đau .

Lái xe nhanh tới thôn. Xa xa thấy trưởng thôn và chủ nhiệm phụ nữ ở cổng thôn, dường như đang đặc biệt đợi họ: "Sinh ?"

Phó Cầm Duy đáp: "Sinh !"

Tiêu Thái Liên ôm đứa trẻ : "Lại là một thằng nhóc."

Trưởng thôn đứa bé: "Đứa trẻ xinh , thật đúng là thừa hưởng ưu điểm của cha ."

 

Loading...